Câu Hệ Mỹ Nhân Cùng Đại Lão Cố Chấp Liên Hôn

Chương 1

Chương 1

“Cố Tê Trì, rốt cuộc cậu có nghe tôi nói chuyện không thế! Cậu là kẻ điếc sao?”

Ánh nắng chói chang chiếu xuống bị thủy tinh cắt thành những vụn nhỏ rơi lên người thanh niên thành những mảng loang lổ, vô tình tạo nên vài phần mỹ cảm yếu ớt.

Cậu trắng đến kinh người, hệt những bông tuyết mùa đông dưới ánh trăng mỹ lệ, thanh lãnh mà lại thuần khiết.

Đầu đuôi mắt cậu là một mảng hồng nhạt, lan dần thành một màu đỏ, mắt hoa đào có hơi nhòn nhọn, đuôi mắt có ánh sáng, trong trẻo sâu thẳm, tựa hoa anh túc lặng yên nở rộ trong đêm đen, khuôn mặt vốn thuần khiết lại pha thêm chút mỹ lệ của sự thối nát.

Ly rượu được lắc nhẹ, champagne nhẹ nhàng va chạm thành màu trắng tuyết, hương thơm ngào ngạt của rượu chậm rãi len lỏi vào chóp mũi, sự khô nóng trong thân thể cứ như là sóng triều vậy , dạt đến dạt đi.

Người quang minh chính đại ngươi tới ta đi hết đợt này đến đợt khác, càng nhiều những ánh mắt của những người muốn xem náo nhiệt.

Cố Tê Trì hoàn hồn, nhấc lên mí mắt, ánh mắt lãnh đạm màu hổ phách nhìn người, đôi môi nâng lên một độ cung đầy trào phùng, cười như không cười mà nhìn người đàn ông trung niên đang bạo nộ trước mặt.

Không thể tin được, cậu xuyên thư, xuyên thành thiếu gia thật trong một quyển đam mỹ hào môn, thiếu gia thật trùng tên trùng họ với cậu, tiếc là không phải vai chính mà chỉ là pháo hôi mà người người ghét bỏ.

Pháo hôi Cố tê Trì vừa sinh ra đã bị người hầu đánh tráo với con trai của chính mình, nếu không phải năm 16 tuổi thiếu gia giả Cố dư Ninh xảy ra tai nạn xe cộ cần truyền máu gấp thì không biết âm mưu kéo dài tận 16 năm này mới được sáng tỏ, thiếu gia thật Cố tê Trì cũng sẽ không được Cố gia tìm về.

Chỉ tiếc là nguyên chủ Cố Tê Trì tràn đầy cõi lòng mong trở lại Cố gia lại bị chọc cho vỡ nát, ở nơi này không ai thích hắn, tất cả mọi người chỉ thích Cố Dư Ninh.

Cha mẹ ruột của hắn ghét bỏ hắn không học vấn không nghề nghiệp, khí chất thô thiển, anh trai mà hắn sùng bái cho rằng hắn ích kỷ ham hư vinh, muốn tranh đồ của Cố Dư Ninh, chưa bao giờ cho hắn một sắc mặt tốt.

Hắn tồn tại như một vật thừa trong gia đình vui vẻ hòa thuận này, bị chán ghét, vĩnh viễn cũng không chiếm được tình yêu thương mà hắn khao khát.

Giống như ghét cỏ dại vậy, khoảnh khắc lửa bén đến đồng cỏ, không gì có thể chống đỡ.

Theo lý mà nói nguyên chủ hẳn là sẽ hắc hóa, hắn làm trời làm đất, nơi nơi cùng Cố Dư Ninh đối nghịch, chỉ nghĩ muốn thắng hắn một lần, chỉ tiếc trong mắt mọi người tất cả những gì hắn làm chỉ toàn là chê cười.

Cha mẹ đem cổ phần cho Cố Dư Ninh, anh trai đem hắn đuổi ra khỏi nhà, ngay cả sự nghiệp mà hắn đau khổ chống đỡ cũng bị fan Cố Dư Ninh hủy hoại trong 1 đêm.

Hắn biến thành rác rượu mà người người nhà nhà không muốn.

Vào một ngày đông, khi tuyết bay đầy trời, Cố Tê Trì chết trong một biển lửa, lửa lớn đem hắn thiếu đến là sạch sẽ, cái gì cũng không lưu lại.