Minh Dương công chúa cảm nhận được động tĩnh trong tã lót, nàng cúi đầu xuống, nhìn thấy vẻ mặt tràn ngập sự phòng bị của tiểu nữ nhi, bản thân nàng vì thế mà cũng không tự chủ được gắt gao đem tiểu nữ nhi ôm chặt vào trong lòng ngực.
Nghĩ đến vấn đề đặt tên, Minh Dương công chúa cố gắng duy trì nụ cười trên mặt hỏi hắn: "Cũng không phải chuyện vui gì đâu, chỉ là thϊếp đang nghĩ không biết là phò mã sẽ đặt tên cho nữ nhi của mình là gì thôi?” Nói xong đôi mắt của nàng còn đầy mong đợi nhìn về phía Cố Minh Hòe.
Nghe Minh Dương công chúa nói như vậy thì lúc này Cố Minh Hòe cũng không tự chủ được mà cảm thấy sửng sốt.
Dựa theo kế hoạch ban đầu của hắn là Cố Lộng Tình được hoán đổi tiến vào Phụ Mã phủ thành công, nếu như mà Minh Dương công chúa có hỏi đến danh tự thì hắn chỉ cần nói tên Cố Lộng Tình là đủ rồi. Nhưng bây giờ hài tử còn chưa đổi được, hắn không biết nên nói tên hài tử cho Minh Dương công chúa như thế nào nữa?
"Phò mã, chàng làm sao vậy? Chàng đang suy nghĩ tên cho tiểu nữ nhi à?” Minh Dương công chúa thấy hắn ngây người ra như vậy thì nghi ngờ hỏi.
Cố Minh Hòe nhanh chóng thu hồi suy nghĩ của mình lại, vẻ mặt hắn đầy sự áy náy: "A Diên, ta thật xin lỗi nàng, ta không nghĩ tới nữ nhi sẽ sinh trước thời gian một tháng như vậy, cho nên đến tận bây giờ ta vẫn chưa kịp nghĩ kỹ tên cho nữ nhi của chúng ta."
Không kịp nghĩ tới? Đây không phải là bút tích của hắn hay sao? Mặc dù Minh Dương công chúa còn chưa có chứng cứ xác thực, nhưng trong lòng nàng đã hoài nghi hắn rồi.
[Tên phụ thân cặn bã này lại chơi trò lừa gạt mẫu thân công chúa nữa rồi, thời điểm mà hắn nói dối mặt không hề có chút biến sắc, tim không đập nhanh thật là lợi hại nha, trách không được tại sao hắn có thể lừa gạt được mẫu thân nhiều năm như vậy...]
[Rõ ràng là do ngươi động tay động chân để khiến cho công chúa mẫu thân sinh non, bây giờ lại còn dám nói là không nghĩ tới.]
[Ta nhìn ra rõ ràng không phải là không nghĩ tới mẫu thân sẽ sinh non, mà là không nghĩ tới chuyện không đổi được hài tử thành công mới đúng a?]
[Hừ, đồ tra nam cặn bã xấu xa, không có tâm can, xấu cả lương tâm!]
[Hi vọng ngươi sau này uống nước thì bị sặc, đi ra ngoài thì bị ngựa đυ.ng!]
Minh Dương công chúa nghe được tiếng lòng như vậy của tiểu nữ nhi, đáy mắt nàng không nhịn được mà nổi lên một tia băng lãnh.