Sau Khi Nghe Lén Được Tiếng Lòng Của Ta, Cả Nhà Pháo Hôi Đều Thức Tỉnh Rồi

Chương 5: Bà vú muốn ôm ta đi đổi (2)

[Đáng thương cho hai mẹ con chúng ta, chúng ta có mệnh làm mẹ con nhưng lại không có duyên làm mẹ con, sau này đến chết chúng ta cũng chưa từng gặp lại nhau.]

Lại là âm thanh của tiểu nãi oa đấy truyền vào trong tai mình, Minh Dương công chúa nhìn về phía Đào ma ma bên người mình cùng đại nha hoàn Chỉ Hề, phát hiện thần sắc của các nàng vẫn như bình thường, giống như cái gì bọn họ cũng không nghe thấy.

Chẳng lẽ là bởi vì chính mình quá mức mệt mỏi, cho nên nàng mới xuất hiện ảo giác?

“Công chúa, dân phụ xin phép mang nhị tiểu thư xuống để cho người uy sữa.” Bà vυ' hướng tới chào hỏi Minh Dương công chúa đang nằm trên giường một cái, rồi sau đó bà ta xoay người ôm Cố Yêu Yêu rời đi.

Dựa theo nguyên cốt truyện, thì Phụ Mã phủ xác thật đã có một vị đích nữ, gọi là Cố Cẩm Sắt, cho nên theo tự nhiên nàng sẽ thành nhị tiểu thư.

Chỉ là Cố Cẩm Sắt này không phải do Minh Dương công chúa sinh ra, mà là hài tử do ngoại thất Lâm Nguyệt Yểu sinh ra, vì để cho nàng ta được tiến vào Phụ Mã phủ sinh sống bọn họ đã lén trộm tráo đổi con với Minh Dương công chúa, kỳ thật lúc ấy Minh Dương công chúa đã sinh ra một vị nam anh hài tử cơ.

Mà những chuyện này phải đến tận sau khi công chúa mẫu thân bị rót rượu độc thì nàng mới biết được.

Cố Yêu Yêu nhịn không được thở dài một tiếng, vị công chúa mẫu thân này của nàng thật là đáng thương nha.

Nhưng nghĩ lại thì chính mình sắp sửa bị đưa đến chỗ ngoại thất sống một cuộc đời đầy bi thảm rồi, bỗng nhiên nàng lại cảm thấy chính mình cũng rất đáng thương giống như công chúa mẫu thân vậy!

Cố Yêu Yêu nghĩ thầm, nếu không, nàng cứ giãy giụa giãy giụa thật mạnh đi?

Đúng vậy phải giãy giụa giãy giụa thật mạnh!

Sau đó Cố Yêu Yêu há mồm khóc lớn, nàng khóc đến mức ai nghe cũng cảm thấy đau lòng không thôi, cả tâm can tỳ phổi như đang bị ai đó đâm vào một nhát vậy.

[Công chúa mẫu thân, vĩnh biệt, con đi đây chỉ là lần này con đi rồi thì sẽ không thể quay về bên người được nữa…]

[Mụ bà vυ' này muốn trộm đem con đi đổi với hài tử của người khác….]

[Nếu không thì người hãy vì nhìn thấy con khóc lóc thảm thương như vậy mà lưu giữ con lại bên cạnh người một chút được không?]

Bà vυ'? Trộm đổi hài tử? Minh Dương công chúa nghe được những lời nói đó thì đột nhiên đôi mắt nàng dừng ngay lại chỗ Cố Yêu Yêu vẫn còn ở trong tã lót.

Chẳng lẽ thanh âm vừa rồi mà nàng nghe được chính là, thanh âm của tiểu nữ nhi hay sao?!

Mắt thấy bà vυ' sắp đem Cố Yêu Yêu đi ra khỏi phòng, Minh Dương công chúa có chút sốt ruột mở miệng nói: “Bà vυ', ngươi chờ một chút đã.”

Trong lòng Minh Dương công chúa cảm thấy có chút bất an, nàng cảm giác được là nếu như mà mình còn chậm một bước nữa thì thật sự sau này nàng sẽ không thể gặp lại tiểu nữ nhi của mình.