Trans: Team Cá Mực Nhỏ.
*Lưu ý khi dịch và edit tụi mình có chỉ sửa lại cho phù hợp tuy nhiên sẽ không khác bản gốc quá 10%, vậy nên mong bạn đọc vui vẻ và thoải mái*❤❤❤
____________________________ Tất cả thiên kim tiểu thư đều cúi đầu hai mặt nhìn nhau, không dám tùy tiện trả lời, một vị mama trong cung trực tiếp nhắc nhở.
Biết là đang nói ta, trong lòng ta nhất thời một trận buồn bực xông lên đầu, không phải cũng chỉ đi ngang qua sân khấu mà thôi sao? Sao còn hỏi nữa!?
Trước khi ra khỏi cửa, mẹ ta, tổ mẫu ta thắp hương bái tổ, khẩn cầu ta có thể thuận thuận lợi, không nên chiêu dụ phiền toái, không nên bị chọn trúng, chẳng lẽ vẫn không tránh khỏi?
"Thần nữ tên là Phó Tĩnh An, chính là con gái của Thương bộ lang trung Phó Diễm Huân, bái kiến Thái hậu nương nương. "
Ta kiên trì đáp.
"Ngẩng đầu lên"-Thái hậu vừa cười vừa nói.
Ta đành phải cung kính thuận theo ngẩng đầu, nhìn về phía vị trí Thái hậu đang ngồi.
"Tướng mạo mượt mà vui mừng, nhìn cũng thanh tú tâm thiện, Túc vương năm nay có mười tám, chưa cưới phi, đem nàng gả cho Túc vương vi phi vừa vặn, bệ hạ cảm thấy thế nào?"
Hoàng thái hậu vừa nói ra, nhất thời tựa như tiếng sấm nổ vang khiến cho một trận xôn xao, có nghị luận, có cười nhạo, càng có ánh mắt hạ thấp khinh bỉ, thật sự có chút khó nghe, làm người ta rất khó xử.
Túc vương ta biết, hắn là hoàng tử thứ tư, là tiền hoàng hậu sinh ra, nhưng từ trước hoàng hậu mẫu tộc bị liên tọa xét nhà vấn trảm, tiền hoàng hậu tự sát mà chết về sau, hắn chính là nhất không được sủng ái, nhất được kiêng kị hoàng tử.
Hắn bộ dạng thập phần tuấn tú, mắt tàng uyên hải, nhưng người ngoài chưa từng thấy hắn cười qua, cho nên người ta gọi hắn là Lãnh Diện Túc Vương.
Bởi vì bị các vương công đại thần kiêng kị, cũng không ai coi trọng, rất nhiều thiên kim tiểu thư mặc dù mê muội với hắn, cũng đều lựa chọn tránh xa, đều sợ bởi vì hắn mà rước họa vào thân, hơn nữa Hoàng đế không muốn gặp hắn, cũng mặc kệ hắn, Hoàng hậu kiêng kị với hắn, cho nên, đến nay hắn còn chưa cưới phi.
Trước đó vài ngày ta mới gặp qua hắn, ta đến hoàng cung trình sinh nhật bát tự cùng cho Thái Bặc tướng mạo, lúc xuất cung ngẫu nhiên gặp được hắn.
Hắn đầu tiên là vẻ mặt nghiêm túc đánh giá ta, sau đó phì cười một tiếng, lộ ra một cái răng trắng, còn nói thầm: "Sao lại có người mập mạp như thế?"
Khi đó ta còn không khỏi tức giận trợn trắng mắt oán hận hắn, "Loại không ăn cơm nhà ngươi, liên quan gì đến ngươi?"
Lúc đó tôi đã nghĩ: Ai mà không muốn béo gầy thích hợp, thân thể khỏe mạnh, đây không phải là hy sinh vì hạnh phúc suốt đời sao? Có gì buồn cười?