Lụy Tình

Chương 1: Gặp Mặt

Lời mở đầu: Truyện hoàn toàn do NA sáng tác, những địa điểm, tình tiết trong truyện chỉ là trí tưởng tượng, không có ý xúc phạm hay động chạm đến bất cứ địa điểm, đất nước nào.

oOo

Nắng ban mai của buổi sớm khẽ len lỏi qua những tán cây xanh mướt đang rung rinh trước gió, My khẽ thức dậy sau tiếng gọi của một người đàn ông trung niên:

"My, dậy thôi con, tới giờ đến trường rồi."

"Dạ."

My cố mở đôi mắt đang nhắm nghiền vì buồn ngủ, cảm nhận thấy tia nắng sớm hơi chói vào nơi khóe mắt. My đưa tay dụi dụi mắt, miệng ngáp dài một tiếng.

Người đàn ông trước mặt My chính là cha dượng, nói chính xác là mẹ My đã đi thêm bước nữa, sau cái ngày mà bố My bị tai nạn và mất.

"Ra đây, để ba thay quần áo cho con nhé. Kẻo muộn giờ tới trường."

Ánh mắt có phần đê tiện của cha dượng khiến người khác phải cảm thấy ghê tởm, nhưng My lại không hề biết hay cảm nhận được sự "quan tâm" kì lạ ấy từ phía của cha dượng, bởi My mới chỉ là đứa bé 10 tuổi, lại vô cùng ngây ngô trước cuộc sống đầy rẫy sự bẩn thỉu, đen tối này.

My bỗng giật mình khi bàn tay lạnh ngắt của cha dượng vừa chạm vào da thịt My, "Con... con có thể tự thay đồ."

Câu nói vừa dứt, ánh mắt cha dượng bỗng trở nên tăm tối, lão nói những câu khiến My phải sởn gai ốc.

"Mày còn chống cự, tao liền đánh chết."

Giọng nói đe dọa cùng khuôn mặt đáng sợ của cha dượng khiến cơ thể nhỏ bé của My co rúm lại, My khẽ nấc lên nghẹn ngào, lại gật gật cái đầu nhỏ xinh của mình.

"Thế có phải ngoan hơn không, vậy thì ba mới "yêu thương" con được chứ."

Bàn tay bẩn thỉu của lão lại luồn vào trong áo My, tuy mới 10 tuổi nhưng cơ thể My cũng có chút nở nang, làn da trắng hồng nhưng vẫn còn những vết bầm dập trên cổ tay, bắp đùi và sau lưng. Những vết sẹo chằng chịt trên cơ thể đã đủ phản ánh một phần nào đó về cuộc sống của My thường ngày.

Khi lão vừa định cởi tuột chiếc áo mà My đang mặt trên người ra thì một tiếng đạp cửa khá mạnh vang lên, kèm theo là giọng quát tháo của bà vợ, hay chính là người mẹ ruột của My.

"Lão Dân, cái tay của ông đang làm gì vậy? Đừng nói là..."

"Không... không phải, tôi chỉ đang thay đồ cho con bé mà thôi."

Bà vợ nghiến răng nghiến lợi, bước nhanh vào phòng khi thấy bàn tay của chồng mình vẫn đang để bên trong áo của My, bà ta tức tối gầm lên:

"Ông định có ý đồ gì với nó đúng không? Nó là con ruột của tôi đấy!"

Lão Dân nhận thấy tình hình đang vượt quá tầm kiểm soát, liền nhanh chóng đứng dậy nói ngon nói ngọt:

"Vợ à, anh chỉ là muốn con bé "thân thiết" với anh hơn thôi. Cũng do khó ai có thể chấp nhận được một người ba mới chứ."

Bà vợ không nói gì mà chỉ hừ nhẹ một tiếng, sau đó cả hai người bọn họ đi ra khỏi phòng My.

My hoang mang tột độ, không hiểu sao cha dượng có thể lật mặt nhanh tới vậy.My nhanh chóng thay quần áo, vừa bước xuống nhà, ánh mắt người mẹ nhìn My đã có vẻ không ưa.

"Chậc, con nhỏ đen đủi. Tại mày lên tao mới thua ván này! Tất cả là do mày, xui xẻo y hệt thằng cha của mày vậy!"

Bà ta tiện tay quăng cái cốc về phía My một cái rõ mạnh. Chiếc cốc nhựa nhưng với lực quăng mạnh cũng khiến My trở nên choáng váng, My không dám tránh, bởi My sợ nếu My tránh thì hậu quả sẽ càng không thể lường được. My đã quá quen với việc bị cha dượng động chạm vào cơ thể, cũng quen với việc bị mẹ đánh đập hàng ngày. Thỉnh thoảng cha dượng cũng hùa theo mà đánh My, sau đó lão ta sẽ lấy cớ bôi thuốc cho My để có thể chạm vào cơ thể My.

My cản thấy thật kinh tởm khi phải sống trong căn nhà không khác gì địa ngục này!

"Còn không mau cút đi học, hay tính cho tao xui rủi thua thêm mấy ván nữa? Mày muốn cả cái nhà này phải chui xuống gầm cầu ở à?"

My chẳng còn hơi sức mà cãi lại nữa, My thều thào:

"Con... con đi học đây."

Nói rồi My xách cặp đi, My mới học lớp 5 mà đã phải tự đi bộ đến trường, đường tới trường thì không hề ngắn, từ nhà My đến đấy cũng tầm 2 km.

20 phút sau, còn một đoạn nữa là tới trường, chỉ cần băng qua đường lớn là có thể tới nơi My đang học, cũng như mọi ngày, My ngó nghiêng nhìn xung quanh xem có xe không. Bỗng nhiên My thấy một con mèo nằm giữa con ngõ cạnh chỗ My đang đứng, con ngõ khá khuất, My thấy chân con mèo bị chảy máu. My bèn nổi lên tình thương động vật, bởi My thạt sự vô cùng yêu quý những con mèo.

Không để ý tới con ngõ, My tiện đượng bước vèo qua giữa ngõ để xem con mèo bị làm sao thì... một tiếng kít dài khiến gai ốc My nổi hết lên.

"Kítttttttt....tttttt."

My theo phản xạ ngồi xuống, cuộn tròn lại để chắn cho con mèo đang bị thương.

Phải một lúc lâu sau, khi mọi thứ trở về quỹ đạo của nó thì My mới khẽ mở mắt, đôi mắt My đã có phần ươn ướt vì sợ hãi. My quay lại nhìn thì mới chợt nhận ra mình đang đứng sát vào mũi xe, nói chính xác thì cơ thể My chỉ cách mũi xe tầm 0.2 mm.

My ngỡ ngàng vì lần đầu tiên trong đời, My được nhìn thấy một chiếc xe ô tô sang trọng và đẹp đẽ tới vậy, toàn thân xe phủ một màu đen bóng toát lên sự quý phái, độc đáo.

My cũng đủ hiểu rằng bản thân mình vừa gây ra một tội lớn, có thể chủ xe sẽ bắt đền, nếu mẹ biết có thể sẽ đánh đòn My rất đau, nghĩ vậy My liền mạnh dạn bước nhanh tới trước

cửa xe. Cũng cùng lúc ấy, một người đàn ông điển trai bước xuống sau tiếng mở cửa xe.

"Chú... cháu... cháu xin lỗi, cháu thật sự không để ý!"

"Cái gì, một đứa nhóc?"

Người đàn ông toát ra vẻ thân thiện, ban nãy còn nhìn xung quanh xem là ai thì khá bất ngờ khi đó chỉ là một đứa bé gái nhỏ nhắn.

"Chào cháu, chú tên là Thiên, rất vui được làm quen với cháu. Bé con, cháu tên gì?"

"Hà... Kiều Hà My ạ!"