Lúc trước cô có chú ý đến việc Giang Thời mua búp bê Người Tuyết trong tay người khác, đoán cậu là fan của tướng Người Tuyết.
Quả nhiên, sau khi cô nói xong, ánh mắt Giang Thời liền sáng lên, sau khi nói lời cảm ơn liền vội vàng đi về phía cửa chính.
Lúc trước cậu đã nghe nói búp bê skin FMVP của tướng Người Tuyết sắp được bán, không ngờ lại tình cờ gặp được.
Lúc này, có bốn người đeo khẩu trang đi từ cửa chính vào, Giang Thời một lòng tìm kệ hàng kia, không nhìn kỹ.
Vài phút sau, rốt cuộc cậu cũng tìm thấy vị trí mà nhân viên bán hàng nói, phát hiện các sản phẩm series khác gần như đã bán hết, may mà búp bê Người Tuyết còn lại một cái.
Giang Thời vừa định lấy, thì một bàn tay từ phía sau duỗi ra, nhanh hơn cậu một bước, cầm lấy con búp bê kia.
Giang Thời sững sờ, không phải vì búp bê bị người ta giành mất, mà là vì bàn tay kia ——
Ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, mơ hồ có thể nhìn thấy những đường gân xanh nổi lên trên mu bàn tay, lúc cầm búp bê, ngón tay lún vào lớp vải lông xù, lúc ẩn lúc hiện, có một loại cảm giác cấm dục.
Tim Giang Thời đập mạnh một cái.
Bàn tay này khiến cậu nhớ đến một bức ảnh ở nơi sâu thẳm trong ký ức.
Độ phân giải rất mờ, nhưng Giang Thời vẫn luôn nhớ rõ vẻ đẹp của bộ xương tay kia, cho cậu cảm giác giống hệt như bàn tay này.
Là một người cuồng tay chính hiệu, Giang Thời hồi lâu vẫn không dời mắt được.
Bàn tay kia đột nhiên động đậy, búp bê Người Tuyết được đưa đến trước mặt cậu, "Cậu muốn thì cho cậu."
Khoảng trống giữa các kệ hàng có chút chật chội, người đàn ông đứng chếch phía sau, khi nói chuyện, hơi thở ấm áp phả nhẹ vào tai cậu, hơi ấm ấy trong tiết trời se lạnh đầu thu khiến Giang Thời không thể nào phớt lờ được.
Cậu không nhịn được đưa tay lên xoa xoa tai, cảm thấy hơi ngứa ngáy.
Thấy vành tai đối phương dần chuyển sang màu đỏ, Tạ Tự khựng lại một chút, đặt con búp bê Người Tuyết trở lại kệ hàng, lùi lại một bước.
Đợi đến khi Giang Thời quay đầu lại thì người nọ đã bỏ đi, chỉ còn nhìn thấy bóng lưng cao lớn, thẳng tắp.
Ở nơi Giang Thời không chú ý, một khuôn mặt tròn trịa thò ra từ mép kệ hàng, ngó đầu nhìn theo, ánh mắt đầy ngưỡng mộ: "Không ngờ thời điểm này rồi mà vẫn có fan âm thầm ủng hộ chúng ta."
Người lên tiếng là tuyển thủ đường giữa Khương Lạc Lạc của chiến đội TLG, phía sau cậu ấy còn có người đi đường top và đi rừng của đội, mấy người cùng nhìn về phía Giang Thời đang thanh toán ở quầy thu ngân.
Bởi vì thất bại trong trận chung kết tối qua, TLG bị mắng chửi cả ngày, quản lý chiến đội bèn cho mấy người họ ra ngoài giải khuây.
Mọi người đều đội mũ, đeo khẩu trang, ăn mặc kín mít nên cũng không ai nhận ra.
Nhìn Giang Thời nâng niu con búp bê Người Tuyết như báu vật, Khương Lạc Lạc có chút hối hận: "Nếu biết trước cậu ấy là fan thì tôi đã xông lên rồi!"
Lúc họ bước vào, đúng lúc nhìn thấy người kia xảy ra xung đột với người đàn ông trung niên chen hàng, chưa kịp ra tay thì đối phương đã tự mình giải quyết xong.
Phản ứng đầu tiên của Khương Lạc Lạc là người này không dễ chọc, dù đội mũ cũng không che giấu được mái tóc màu xám tro, trông rất ngổ ngáo, khiến cậu ấy theo bản năng nấp sau lưng đồng đội.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy người kia cầm lấy con búp bê Người Tuyết liên kết với chiến đội TLG, ấn tượng của cậu ấy về người này lập tức tốt lên.
Con búp bê Người Tuyết đó mặc trang phục dành riêng cho chức vô địch FMVP của Tạ Tự, giá cả đắt đỏ, người mua chắc chắn là fan chân chính.
Hơn nữa còn trong thời điểm đặc biệt này.