Tác Giả: |
Tam Mộc Đông
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2024-06-02 21:00:03 |
Lượt Xem: |
437 |
Quản Lý: |
_Josel_
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/nam-hai-la-nao-yeu-duong-thi-phai-lam-the-nao-day/ |
1.
Tạ Sơ Thời thức đêm cày xong một quyển tiểu thuyết ngôn tình.
Nữ chính đẹp như tiên trên trời, ngây thơ đáng yêu, thu hoạch được sự ưu ái của một nhóm vai chính.
Trong đó có một nhóc tối tăm, trong đầu ngoại trừ yêu đương ra thì không còn gì khác.
Vì có được nữ chính mà phóng hỏa, cầm tù, các loại play, các loại thủ đoạn gì đều dùng tới, nhưng cuối cùng vẫn thua dưới hào quang của nam chính, chỉ đành phải sống cô độc cả quãng đời còn lại ở trong ngục tù.
Lúc Tạ Sơ Thời xem đến đây thì tức muốn bùng nổ.
Nam hai này có phải bị ngốc hay không chứ, có quyền có sắc còn có tiền, cậu ta muốn kiểu người gì mà không có, sao cứ phải luẩn quẩn trong lòng đi tranh giành với nam chính làm cái gì!
Sau đó anh lại xuyên thành một trong những liếʍ cẩu của nữ chính.
Không chỉ trùng tên trùng họ, mà còn là bia đỡ đạn đầu tiên bị nam hai gϊếŧ chết.
Khi vừa mới xuyên qua, Tạ Sơ Thời vốn muốn tránh xa đám người này, nhưng lại bị nam hai lúc nhỏ cản trở.
Hiện tại đối phương vẫn còn là một nhóc đáng thương bị mọi người khinh thường.
Chịu đánh chịu mắng, ngoài trừ bị khinh bỉ ra thì không còn gì hết.
Được rồi được rồi.
Tấm lòng Bồ Tát của Tạ Sơ Thời tràn lan, trước tiên nhặt người về nhà, sau đó lại giúp cậu xử lý đám lưu manh vườn trường kia, còn hứa hẹn cho cậu một tương lai tốt đẹp.
Sau đó… sau đó anh đã bị ôm cứng ngắc.
“Anh ơi, cô gái kia là ai thế, anh đã nói sẽ ở bên em cả đời rồi mà, anh muốn đổi ý sao?”
“Nếu như vậy thì trói chúng ta lại với nhau có được không, như vậy thì anh trai sẽ không thể đi đâu được nữa.”
Chỉ có thể ở bên em mà thôi.
Tạ Sơ Thời: Alo, 110 có đúng không, ở đây có biếи ŧɦái não yêu đương!
2.
Từ nhỏ Tần Mục đã bị ba mẹ vứt bỏ, gửi nuôi ở nhà cậu.
Người lớn trong nhà không quan tâm cậu, người cùng thế hệ với cậu cũng bắt nạt cậu, rõ ràng là con cưng của trời, vậy mà đến sự tôn trọng tối thiểu nhất cũng không có, sống giống như một con sâu trong cống ngầm.
Mãi cho đến khi có người nói với cậu:
“Em rất tốt.”
“Em sẽ trở nên vô cùng lợi hại, mọi người đều sẽ hâm mộ em, ngước nhìn em, tôn kính em.”
“Nhưng tiền đề là em tuyệt đối đừng có não yêu đương!!”
Hai câu trước thì cậu nghe lọt tai, nhưng mà câu cuối cùng kia…
Người kia cho cậu ăn, cho cậu mặc, rõ ràng bản thân người đó cũng không mạnh mẽ gì, nhưng lại luôn cho cậu thứ tốt nhất, vỗ về thể xác và tinh thần đã vỡ nát của cậu.
Sau khi thi đại học kết thúc.
Cả lớp ra ngoài ăn liên hoan, uống say quá, Tần Mục nói muốn đưa người về nhà, nhưng xoay đầu lại khiêng Tạ Sơ Thời vào khách sạn.
Nhìn chằm chằm vào làn da trắng nõn dưới đường viền cổ áo, du͙© vọиɠ dưới đáy lòng cậu cuối cùng cũng không thể giấu được nữa.
Cậu muốn anh.
—— “Cả đời này của cậu chưa từng có được thứ gì tốt, chỉ có một người sống sờ sờ, cho dù bị nghìn người chỉ trỏ cũng không thể nào tách họ ra.”
Công tối tăm cố chấp thâm tình X Thụ ấm áp tỏa sáng như ánh mặt trời
Vở kịch nhỏ:
Vào một hôm ánh nắng mặt trời rực rỡ.
Đã giữa trưa rồi mà hai người vẫn chưa rời giường.
Hơi thở của Tạ Sơ Thời mỏng manh: “Đã nói là đừng có não… yêu… đương, đều nghe vào bụng chó hết rồi sao…”
Tần Mục lật người qua, ôm lấy anh càng chặt hơn: “Em là chó của anh.”
Lưu ý trước khi đọc:
1. Niên hạ kém hai tuổi.
2. Công tàn nhẫn là tàn nhẫn thật, yêu cũng là yêu thật; thụ hơi vạn người mê, nhưng chỉ thích công, cũng chỉ nhát gan ở trước mặt công.
3. Song xử song mối tình đầu, sẽ có tình tiết gương vỡ lại lành, nhưng không ngược.
4. Khi hai người ở bên nhau thì đều đã đủ 18 tuổi.
5. Công không thích nữ chính! Công không thích nữ chính! Công không thích nữ chính! Chuyện quan trọng phải nói ba lần!
.