Thị trấn dần dần hiện ra trước mắt, nhưng càng vào sâu. Những còn quỷ hút máu càng tràn ra đường chặn hết các phương tiện giao thông qua lại. Chỉ còn giải pháp cuối cùng. Cả ba người Cảnh Nghi, Nhã Tịnh và Mộng Định lần lượt dùng súng để tiêu diệt từng ngườI bị nhiễm để dọn đường cho cảnh sát cơ động tiếng vào trong cứu người dân. Cuối cùng cũng đã ít đi số lượng đủ an toàn để xuống xe và đi bộ vào từng căn nhà để giải cứu họ. Mọi người chia ra kiểm tra mở từng cánh cửa kiểm tra xem ai còn đang mắc kẹt bên trong không. Cuối cùng, đến căn phòng cuối Nhã Tịnh phát hiện ba mẹ con đang ôm nhau trong phòng, Nhã Tịnh liền gọi họ đi cùng mình."Ổn rồi, bây giờ chị có thể đi cùng em để đến nơi an toàn hơn rồi".
Người phụ nữ vẫn nức nở ôm con mình và nói:
"Không được, tôi đã gọi cho chồng tôi rồi. Anh ấy sẽ đến đây cứu tôi".
Trong người phụ nữ có vẻ kiên quyết không muốn đi cùng. Nhưng trông tình thế này càng chậm trễ thì có thể xảy ra say sót lớn. Cùng lúc đó, cô cảm nhận được một tiếng bước chân đang chầm chạm tiến gần về phía căn phòng. Cô vội đóng cửa lại và quan sát nhìn và phía lỗ nhỏ cách cửa. Thì ra là một con quỷ đang khát máu nó đã đánh hơi được có người trên này. Nó chậm chậm đi qua đi lại trước cánh cửa. Không còn cách nào cô đành thuyết phục, người phụ nữa di chuyển xuống bằng đường ống cửa sổ để thoát ra ngoài.
"Chị hãy lắng nghe tôi nói, bây giờ chồng chị có thể sẽ không thể vào thị trấn này được nữa vì đội ngũ cơ động đang phong toả khu này, nên mọi người sẽ ở bên ngoài. Phiền chị hãy làm theo những gì tôi nói nếu muộ cứu xong con của mình".
Sau khi nghe Nhã Tịnh bảo vậy người phụ nữ suy nghĩ lại gật đầu đồng ý làm theo. Lần lượt từng người đi xuống theo ống dẫn ngoài cửa sổ. Sao một hồi cố gắng cả hai mẹ con và cô đã xuống được phía dưới đất và được cơ động hỗ trợ ra khỏi đó. Cô liền liên lạc Cảnh Nghi và Mộng Đình.
"Hai người đâu rồi, tớ đã giải thoát thành công hai mẹ con ở phòng 202".
" Không ổn rồi, bọn chúng đang truy đuổi theo bọn tớ và mắc kẹt ở tầng hầm của chúng cư rồi. Cậu mau gọi mọi người hỗ trợ đến đây máu đi!".
Nhã Tịnh nghe vậy liền thông báo đến các lực lượng cơ động ,mọi người đang mắc kẹt tầng hầm. Nhưng chỉ huy đã ra lệnh không thể vào trong vì số lượng người miễn nhiễm đang tăng cao có thể khiến lực lượng không đủ vào giải cứu họ".
"Cảnh Nghi và mọi người đang mắc kẹt họ cần chúng ta trợ giúp, sao lại không thể được?".
"Xin lỗi, chúng tôi không thể tự ý hành động khi không có sự cho phép cấp trên chúng tôi chỉ có thể giải cứu bên ngoài vì lực lượng hạn chế!".