Người dùng Tinh Mạng có thể lựa chọn nơi đăng nhập theo nhu cầu cá nhân. Vì đã từng đến trung tâm thương mại nên lần đăng nhập này Mai Thu Hà đi thẳng vào đó luôn.
Cô vừa xuất hiện ở đại sảnh tầng một, liền bị một nhóm người chen chúc đẩy về phía trước.
Mai Thu Hà hét toáng lên, muốn được rời khỏi đám đông nhưng không ai nghe cô. Những người xung quanh ai nấy đều rất hưng phấn, hào hứng hô một cái tên.
“Nữ Hoàng Hoa Hồng, Nữ Hoàng Hoa Hồng, chúng em yêu chị/ anh yêu em/ cô yêu con.”
Mai Thu Hà choáng váng, cô cảm thấy cái tên Nữ Hoàng Hoa Hồng này rất quen.
Đột nhiên từ trên không trung vô số cánh hoa hồng đỏ rực bay xuống, những người đang nhốn nháo bỗng im bặt, hai mắt long lanh nhìn lên cao, điệu bô si mê đầy thành kính như thể đang đón chờ một vị thần sắp xuất hiện.
Mai Thu Hà tò mò nhìn lên, liền trông thấy một cô gái mặc váy màu đỏ, mái tóc màu nâu nhạt bay lướt qua trên đầu bọn họ, nơi cô nàng đi qua cánh hoa hồng rơi xuống tạo thành một cơn mưa hoa vô cùng thơ mộng.
Cô nàng đó chắc chắn là Nữ Hoàng Hoa Hồng mà những người nơi đây đang hô hào.
Cuối cùng Nữ Hoàng Hoa Hồng đáp bàn chân ngọc ngà mang guốc đính đá trắng lấp lánh xuống sân khấu tròn lơ lửng trên không trung, khi này Mai Thu Hà mới nhìn được khuôn mặt của cô ta.
Thon gọn, sống mũi cao, đôi mắt nâu cùng màu tóc, nước da trắng ngần.
Mai Thu Hà hơi thất vọng, vì dáng người và hiệu ứng cô nàng tạo ra khiến cô có cảm giác đây phải là một tiên nữ, nhưng không phải, cô ta trông khá bình thường, hơn nữa trên mặt còn trang điểm đậm cho nên chỉ sợ nhan sắc khi tẩy trang chưa chắc đã bằng mấy cô nàng đang đứng xung quanh cô.
Nhưng không hiểu vì sao, những người ở đây đều nhìn cô ta với ánh mắt sùng bái, si mê, cứ như thể nhìn thấy một tinh linh vô cùng xinh đẹp.
“Xin chào các bạn.”
Nữ Hoàng Hoa Hồng cất tiếng nói, giọng thánh thót như chim vàng anh, nghe vào tai khiến cho lòng người tê tái.
Mai Thu Hà rùng mình, ớn lạnh với giọng nói này, có cảm giác như nó có thể điều khiển tâm trí người khác vậy.
“Nữ hoàng chúng em yêu chị, chị là tuyệt vời nhất!’
Công chúng xung quanh cô bắt đầu la hét. Mai Thu Hà bị kẹt ở giữa đám đông, quay người hướng nào cũng khó thoát thân, cô che tai nhăn mặt khó chịu với những tiếng la ỏm tỏi quanh mình.
“Tôi cũng yêu các bạn, các bạn là niềm tự hào của tôi.”
Nữ Hoàng Hoa Hồng đáp lại bọn họ.
Lần nữa thành công khiến các fan xung quanh hú hét điên cuồng, nhiều người xúc động quá độ mà ngất xỉu.
Mai Thu Hà ngây ngốc nhìn bọn họ, khó hiểu vì sao bản thân họ lại có thể ngất vì một câu nói tầm thường của kẻ khác như thế.
“Oa, có người lên tặng hoa cho nữ hoàng kìa.”
“Đó hình như chỉ huy mới nhận chức của quân đoàn số 13 thì phải.”
Nghe thấy quân đoàn số 13 Mai Thu Hà lập tức lên tinh thần nhìn chăm chú vào sân khấu.
Một chàng trai cao ráo, có mái tóc màu đen cầm trên tay bó hoa hồng đỏ rực bước đến bên cạnh Nữ Hoàng Hoa Hồng.
Quân đoàn số 13 là quân đoàn mạnh nhất của đế quốc hiện giờ, quân đoàn này được Lê Chí Linh thành lập, sau khi hắn bị bệnh, chức vị này truyền lại cho em trai trong nhà là Lê Chí Khanh.
Lê Chí Khanh quỳ một gối nâng bó hoa hồng đưa cho Nữ Hoàng Hoa Hồng như thể đang cầu hôn, khi nữ hoàng nhận lấy bó hoa của hắn, hắn thốt lên một câu sến rệt.
“Em mãi là đóa hoa đẹp nhất trong lòng anh!”
Nữ Hoàng Hoa Hồng vui vẻ nhận bó hoa, khi này một đám người phía sau lại đẩy Mai Thu Hà lên một đoạn khá xa, khiến cô đi đến gần trung tâm, từ vị trí này cô nhìn thấy được vết bớt hình cánh hoa hồng màu đỏ nhàn nhạt nằm ở ấn đường của cô ta.
Mai Thu Hà nhận ra đây chính là nữ chính Lý Hoa Hồng trong tác phẩm Tướng Quân Cùng Vợ Xây Lại Hạnh Phúc, và cũng là người vợ bội bạc đã bỏ rơi nam chính khiến cô phải rơi vào tình cảnh làm vυ' em trong ba năm tới.
Trong tác phẩm, tác giả miêu tả nữ chính đẹp tựa bông hoa hồng đỏ, cô đi tới nơi nào là cánh hồng bay phấp phới ở nơi ấy, hương thơm tỏa ra từ người cô khiến bao chàng trai phải say mê, tiếng nói của cô như tiếng đàn đến từ thiên đường có thể khiến tâm trí con người được xoa dịu.
Khi đọc những dòng miêu tả đó Mai Thu Hà cảm thấy tác giả làm quá, nào ngờ khi nhìn thấy ngoài thực tế cô mới hiểu, hai từ ‘làm quá’ là còn nhẹ, đây phải gọi là làm lố, bởi cô cảm thấy cánh hoa đang bay này chắc chắn là có người sắp xếp, bởi cánh hoa rất giả, mùi hương quá nồng, nếu là hoa hồng tự nhiên mùi rất khác, giọng nói kia cũng hay đấy nhưng đâu phải nghe như tiếng đàn đến từ thiên đường, nhan sắc đó có thể gọi là tạm ổn nào sách bằng một bông hồng.
Khi mới đọc tiểu thuyết cô đã ghét nữ chính, giờ gặp mặt cô càng ghét hơn, đặc biệt là thái độ của cô ta với em trai nam chính, ỡ ờ như một ả trà xanh.
Mai Thu Hà khó chịu, muốn rời khỏi đây nhưng fan của nữ chính quá đông nên cô không đi được, chỉ còn cách chán nản nhìn lên sân khấu.
Sau màn tặng hoa hồng, Lâm Chí Khanh rời đi, nữ chính bắt đầu cất tiếng hát.
Nghề nghiệp của cô ta là một ca sĩ, diễn viên kiêm người mẫu, cực kỳ nổi tiếng. Chính vì cái nghề này nên khi nam chính và cô ta kết hôn cả hai không công bố ra bên ngoài, cũng nhờ vậy nên khi nam chính bị bệnh cô ta dễ dàng bỏ đi mà không bị dư luận chỉ trích, phía nhà nam chính cũng không thèm quan tâm.
Nhìn biểu hiện của thằng em trai Lâm Chí Khanh ban nãy, có khi đã ngấp nghé chị dâu từ lâu, vụ chị dâu bỏ anh trai và con ảnh có vẻ khá hợp ý hắn.
Mai Thu Hà vò đầu, cái bộ tiểu thuyết này đúng là rối tinh rối mù, tác giả chắc chắn không viết đề cương trước khi viết tác phẩm.