Cảnh ôm nhau của hai người đàn ông trong mắt mọi người khá là bình thường nó thể hiện tình bằng hửu nghĩa tâm giao nhưng kiểu ôm như này có hơi khác lạ nó giống như nam nữ yêu nhau vậy nhưng do là nam nhân nên người ta không dị nghị,ôm nhau một lúc lâu lại đang ngoài đường nhiều người qua lại dồm ngó nên cả hai đã buôn nhau ra lại mé sông dưới tán cây lớn ngồi.
"Ta..ta..nhớ đệ lắm."
"Đệ cũng nhớ huynh nữa."
"Thi cử thế nào rồi."
"Dạ cũng tốt lắm huynh,khoản một tháng nữa sẽ có kết quả."
..@..#..@..#..#..@..
Cả hai nói chuyện đến chiều nói hết đủ thứ chuyện trên đời cứ như đôi bạn đã xa nhau nhiều năm trái tim của Quang đập liên hồi khi nhận ra đôi môi của Thanh hôm nay ửng đỏ có nghĩa là hôm nay Thanh đã ngậm son đều mà chỉ con gái mới làm,lại nhớ đến giấc mơ kia Quang thầm nghĩ không lẽ đây cũng là mơ rồi bất chợt Thang nói.
"Mấy hôm nay đệ nằm mơ thấy mình trở thành thê tử của huynh hihi."
"Đệ cũng mơ thấy vậy..."
"Huynh cũng ngủ mơ thấy cảnh đó sao."
"Ờ thì..."
"Hihi hai huynh đệ mình tâm linh tương thông quá ta."
"Ừ mà giấc mơ chỉ là giấc mơ thôi,đúng không đệ làm sao có thể."
"Ừ ước gì đệ là nữ nhi đệ sẽ gã cho huynh."
"Mà cho dù đệ có là nữ nhi thì huynh và đệ cũng không thể bên nhau."
"Sao lại như thế bộ huynh không thích đệ sao."
"Cho dù huynh có thích đệ nhưng gia đình của hai ta không môn đăng hộ đối mặc dù huynh trưởng của đệ có mến huynh nhưng chỉ là sự thương cảm và vì ta là bằng hữu của đệ chứ nếu mà ta đến nhà đệ cầu thân chắc chắn huynh ấy sẽ không chịu đâu,mà đó chỉ là chuyện viễn vong trong khi ta và đệ đều là nam nhi haha..."
Buổi chiều hoàng hôn thật đẹp cả hai ngồi bên nhau trong thật tình tứ Thanh e thẹn khép nép như con gái còn Quang thì vừa vui vừa buồn,cảm xúc trong lòng hỗn tạp ánh nắng chiều tà chiếu xuống dòng sông thơ mộng bên kia sông là cánh đồng lúa bạt ngàn cả hai bên nhau bình yên đến lạ thường bất chợt Thanh ngã đầu vào vai Quang,tuy không nói ra nhưng cả hai ngầm xác định tình cảm của mình đã trên tình bạn.Khi mặt trời khuất nắng chạng vạng cả hai lại đi về Quang đưa Thanh về nhà đang đi bình thường bất chợt hay đôi bàn tay đang đung đưa theo những bước đi tự nắm lấy nhau tim của cả hai bất đầu đập nhanh nhưng không ai nói với ai câu nào mà cứ im lặng đi về đến nhà của Thanh và cả hai nhìn nhau như muốn nói điều gì cho nhau nhưng không ai mở miệng được,sau khi thấy Thanh vào nhà thì Quang cũng đi về Thanh vừa vào trong thì huynh trưởng của Thanh tên là Thành đã chờ sẳn trong nhà.
"Đệ về thật đúng lúc ngồi xuống đây ta có chuyện muốn bàn với đệ."
"Có chuyện gì vậy huynh."
"Đệ cũng đã lớn nên ta muốn tìm bà mai tìm cô nương tốt cho đệ thành gia lập thất."
Thanh nghe xong thì giật mình đứng dậy.
"Huynh nói sao muốn đệ thành thân."
"Phải đệ cũng đã lớn rồi lấy vợ là vừa,cha mẹ mất hết nên người làm ca ca như ta phải lo cho các đệ chứ."
"Nhưng mà đệ..đệ."
"A hay là đệ đã để ý cô nương nào rồi,cứ nói ta sẽ đến nhà câu thân ngay."
"Ơ đệ đệ không có để ý cô nương nào cả."
"Vậy để huynh tìm cho đệ một người vợ tốt,vậy nghe giờ đệ về phòng nghỉ ngơi đi mới đi xa thi cử về còn chuyện vợ con cứ để ta lo liệu."
Thanh chưa kịp nói gì thêm thì huynh trưởng đã đi,mà cho dù huynh trưởng có ở lại thì Thanh cũng không thể nói gì thêm bởi không thể nào nói mình thích một người đàn ông được.