Giam Cầm Tình Yêu

Chương 3: Không thể trốn thoát

Căn biệt thự này có ba cửa ra vào, trong đó có hai nơi đều có vệ sĩ canh gác, chỉ có một nơi là không có người trông giữ. Bởi vì cánh cửa sắt đó luôn luôn bị khoá chặt.

Hạ Nhiên biết chìa khoá để mở cửa được cất trong phòng làm việc của Cảnh Hạo. Vì thế cô không chút do dự đi thẳng đến đó để tìm chìa khoá.

Cô đã rất lâu không được nhìn thấy thế giới bên ngoài, hôm nay thừa dịp hắn không có ở đây, cho dù bất chấp bất cứ giá nào cô cũng phải ra ngoài.

Tìm được chìa khoá, chạy đến trước cánh cửa đóng kín, bàn tay Hạ Nhiên run rẩy tra chìa vào ổ khoá. Nhìn cửa sắt điêu khắc hoa văn u ám kia, Hạ Nhiên cảm thấy tim cô đập rất nhanh, cảm giác như nó sắp lao ra khỏi l*иg ngực vậy. Loại cảm giác hưng phấn này đã rất lâu rồi cô không cảm nhận được...

"Cạch..."

Ổ khoá mở bung tạo ra một tiếng vang thanh thuý, Hạ Nhiên hít sâu một hơi, giơ tay chậm rãi đẩy cánh cửa nặng nề ra.

"Nhiên Nhiên."

Đúng lúc cô sắp lấy được sự tự do của mình, một giọng nói nam tính khàn khàn đột nhiên vang lên từ phía sau lưng. Cả người Hạ Nhiên trong nháy mắt cứng lại, cô không thể tin được quay đầu nhìn sang, đến khi thấy được Cảnh Hạo đang lù lù đứng đó thì Hạ Nhiên cảm thấy như muốn ngất đi.

Sao có thể? Không phải là hắn đã nói cần phải ra nước ngoài sao?

"Em đang làm gì vậy?"

Cảnh Hạo làm như không thấy nỗi sợ hãi đang dâng trào trong đáy mắt cô, người đàn ông khẽ cong môi, đôi mắt đen như vực sâu không đáy gắt gao nhìn chằm chằm vào Hạ Nhiên.

Giọng nói của hắn rất bình đạm, khiến cho cô không thể phân biệt được hắn đang vui hay giận.

"Em..."

Hạ Nhiên vô thức lùi lại một bước. Cô cắn môi, trong lúc nhất thời khẩn trương đến nỗi không biết phải nói gì nữa.

Cô nắm chặt chiếc chìa khoá trong tay, có trong nháy mắt cô chỉ muốn tông cửa chạy thẳng ra ngoài, trốn khỏi người đàn ông đáng sợ này.

"Anh... Vυ' Trương không phải nói anh ra nước ngoài sao, tại sao anh lại ở đây?"

Cô lén lút lùi về phía sau thêm một bước nữa, muốn kéo giãn khoảng cách giữa hai người ra.

Cảnh Hạo thu hết động tác nhỏ của cô vào trong đáy mắt, ánh mắt quét đến bàn tay đang nắm chặt của cô. Đường cong quai hàm tuyệt đẹp hơi hất lên, hắn híp mắt nhìn về một phía mà cô không biết tên.

Người đàn ông thản nhiên nói.

"Đúng là anh muốn xuất ngoại, nhưng mà anh không yên tâm về em."