Xuyên Qua Thế Giới Quái Thú: Phản Công Sau Khi Hệ Thống Trói Buộc Sinh Sản

Chương 4: Thư Thạch Hỏng Rồi Sao?

Chương 4: Thư Thạch Hỏng Rồi Sao?

Lorna Rysh nhỏ máu lên thư thạch.

Rất nhanh thư thạch phát ra ánh sáng chói lóa, nhưng ánh sáng nhanh chóng tiêu tan.

Grom mỉm cười nói: "Chúc mừng, khả năng sinh sản thượng đẳng."

"Cảm ơn phù thuỷ tộc."

Lorna đã sớm thử qua với thư thạch, nên kết quả không có gì đáng ngạc nhiên.

Cô quay đầu lại nhìn Tô Nhan, không biết vì sao, khi nhìn thấy cô, cô liền sinh ra cảm giác sợ hãi.

"Tô Nhan - Milut, mới đăng ký tham dự lễ trưởng thành hai ngày trước. Lúc đó ta rất ngạc nhiên, hôm nay mới được gặp, đúng là giống cái xinh đẹp. Lại đây nào, cô gái ngoan, để ta xem năng lực sinh sản của cô thế nào."

Grom hiền lành cười nói.

Tô Nhan đi qua, bộ quần áo cô mặc không vừa vặn với cơ thể, nên khi di chuyển xung quanh, ánh mắt nhìn cô không chỉ có vẻ tò mò mà còn xấu hổ tục tĩu.

Cô bước tới thư thạch, hỏi phù thuỷ tộc: "Nếu đang mang thai, thư thạch có thể phát hiện ra không?"

Grom ngạc nhiên nhìn cô, ánh mắt rơi xuống bụng cô: "Ngươi, mang thai?"

Tô Nhan không biết nếu đối phương biết mình có thai sẽ làm thế nào, cũng không vội thừa nhận: "Ta chỉ tò mò một chút."

Grom thấy biểu cảm của cô bình tĩnh, mới trả lời: "Thư thạch chỉ để kiểm tra khả năng sinh sản, đang mang thai cũng không ảnh hưởng đến kết quả xét nghiệm."

"À."

Tô Nhan lấy ra một cây kim xương từ chiếc ví đeo ở thắt lưng, đâm vào ngón tay cô.

Những giọt máu đỏ rơi xuống thư thạch.

Thư thạch không có phản ứng.

Tô Nhan: "?"

Grom dụi dụi đôi mắt già nua, cho rằng hoa mắt, lại nhìn kĩ thư thạch vẫn không có phản ứng.

"Sao có thể! Dù khả năng sinh sản có thấp đến đâu thì ngay cả giống đực cũng phải có phản ứng."

Tất cả mọi người lần đầu tiên nhìn thấy tình huống này, không một chút ánh sáng đom đóm.

"Thư thạch hỏng rồi sao?"

Lâm Lang hô lên.

Quả thực không thiếu những khả năng như vậy.

Grom lập tức đổi sang thư thạch khác.

Tuy nhiên, sau khi thay thư thạch khác vẫn không có phản hồi.

Tô Nhan băn khoăn không biết có phải linh hồn của cô có vấn đề hay không, cô không phải chuột lang thật sự.

"Trong trường hợp này, trước tiên chúng ta chỉ có thể nhấn vào khả năng sinh sản thấp hơn."

Grom không do dự, kiểm tra trực quan rằng cô cũng có khả năng sinh sản thấp.

Tô Nhan sắc mặt có chút khó coi: "Bà cũng không chắc, sao lại nghĩ ta thấp."

"Tô Nhan, không được chống đối phù thuỷ tộc."

Tiểu Lạc dưới đài nhỏ giọng nói.

"Không có phản ứng, có lẽ ta có khả năng sinh sản cao nhất, lần đầu tiên chạm vào có thể dẫn đến có thai, nằm ngoài phạm vi mà thư thạch có để phán đoán."

Ánh mắt Grom có chút lạnh lùng, bà chưa từng bị người khác nghi ngờ: "Loại khả năng ngươi nói cũng không phải không có."

Tô Nhan tiếp tục: "Trong trường hợp này, khả năng sinh sản của ta hẳn là chưa được quyết định. Muốn xem khả năng sinh sản của ta, không phải nên dựa vào tương lai rồi mới quyết định sao?"

Grom không nghĩ tới cô sẽ biện minh như vậy: "Trước kia ngươi lớn lên ở đâu?"

Tô Nhan trả lời: "Rừng thú sâm đảo, vốn dĩ ta có 8 người anh trai, bọn họ đều đã chết, mẹ cũng chết rồi."

"Cái gì? Mẹ ngươi mang thai sinh chín?"

Grom kinh ngạc, bởi vì toàn tộc thú nhân, bào thai nhiều nhất cũng chỉ có bảy.

"Đúng vậy." Tô Nhan trả lời.

Grom khϊếp sợ.

Mọi người đều ngạc nhiên, thông thường chỉ sinh ra hai hoặc ba, người có khả năng sinh sản thấp chỉ có một.

Tất nhiên, nếu sinh một đứa con, không thể loại trừ khả năng đứa trẻ trong giai đoạn bào thai sẽ quá bá đạo, nuốt chửng tất cả anh chị em.

"Ta là con gái duy nhất của mẹ, ta cũng sẽ kế thừa thể chất của mẹ ta."

Tô Nhan trầm giọng nghiêm túc nói.