Đoạn Dương không chỉ biết chơi, còn có vốn chơi, hắn từ nhỏ đã là người đứng đầu trong đám công tử phú nhị đại. Với gia thế của hắn, hầu như mọi người đều phải nịnh nọt hắn.
Nhìn thấy mọi người trong nhóm khen ngợi, Đoạn Dương rốt cuộc cũng buông lỏng mày.
[Tối nay đến quán bar tôi bao. ]
Đã gửi trong nhóm [Đoạn thiếu thật tuyệt!), Đoạn Dương vuốt tóc, miệng khẽ nhích, rồi đi ra ngoài tìm luật sư soạn thảo hợp đồng.
***
Sau khi Hạ Tinh An trở về phòng, cậu trùm chăn lên đầu rồi lại ngủ nướng.
Sau khi tỉnh dậy, cậu cảm thấy rất sảng khoái, đầu óc choáng váng cũng thư thái hơn rất nhiều.
Sau khi rửa mặt, Hạ Tinh An vén tóc ra sau, để lộ vầng trán trắng nõn cùng với đôi mắt đen láy.
Tuy môi cậu vẫn hơi nhợt nhạt nhưng lại có nước da trắng sáng hơn trước một chút.
Sau khi kiểm tra thời gian, Hạ Tinh An đem đồ ăn mang tới, vừa ăn vừa lướt điện thoại, ngồi trên ghế sofa đợi Đoạn Dương mang luật sư đến.
Nguyên chủ vốn không mấy hứng thú với tin đồn giải trí, cũng không tải weibo trên điện thoại di động, nhưng Hạ Tinh An lại là một người đam mê ăn dưa, thường xuyên dựa vào dưa của người nổi tiếng để tồn tại.
Mặc dù là một cuốn tiểu thuyết du hành thời gian, nhưng thế giới trong cuốn tiểu thuyết này rất chân thật. Mỗi người đều có suy nghĩ và tính cách độc lập của riêng mình, kể cả những minh tinh của thế giới này tuy Hạ Tinh An không biết ai trong số bọn họ nhưng điều đó lại không ảnh hưởng gì đến việc cậu ăn dưa.
Lướt màn hình điện thoại, Hạ Tinh An nhìn thấy một cái tên rất quen thuộc trên mục này, nhưng vừa ấn vào thì mục đó đã biến mất.
Nhìn vào trang chuyển hướng trên điện thoại, Hạ Tinh An không khỏi thở dài hai lần. Cậu cảm thấy vị bạch nguyệt quang này vừa thần bí lại vừa cao quý nhất trong sách.
Vứt hộp đồ ăn đi, Hạ Tinh An chống cằm, đang nhớ lại cảnh vị bạch nguyệt quang trong sách thì nghe thấy tiếng cửa bị đẩy ra.
Đoạn Dương mặc áo khoác sẫm màu, có lẽ là bởi vì sắp ly hôn, trong ánh mắt và lông mày giận dữ hiện lên một chút vui mừng, bước chân dài hơn bình thường một chút, vẻ mặt lại có vài phần gấp gáp không chờ nổi.
"Luật sư Triệu, đưa hợp đồng cho cậu ta ký."
Đoạn Dương ngồi đối diện Hạ Tinh An, không muốn nói nhảm với cậu ta, chỉ hất cằm ra hiệu cho luật sư Triệu tiến tới giao hợp đồng.
Đối với những gia đình giàu có này, những thỏa thuận hợp đồng trước và sau hôn nhân còn quan trọng hơn giấy đăng ký kết hôn và giấy ly hôn.