"Cầm theo đồ của cậu rồi mau cút ra khỏi đây!"
Đoạn Dương có một đôi lông mày gãy, khi hắn nhắm mắt nhìn người, vẻ mặt hung ác lại tàn nhẫn, thường ngày anh tuấn sẽ trở nên có chút kiêu ngạo, khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
Cuộc sống của hắn có thể nói là suôn sẻ như nước trôi sông, tiền bạc chồng chất cho hắn ta một phẩm giá mà người bình thường đều không có được. Cằm hắn luôn hếch lên, trương dương lại kiêu ngạo.
Nếu không có Hạ Tinh An, hắn có lẽ ngay cả một tia rắc rối cuối cùng cũng đều không có.
Đáng tiếc số phận trêu đùa người, bởi vì Hạ Tinh An, mà Đoàn Dương đã hơn nửa năm nay không hề lộ ra một tia ý cười.
Hạ Tinh An hơi ngước mắt lên nhìn hắn, thầm nghĩ lời mô tả trong sách đúng là không có sai. Vị thiếu gia này tính tình gắt gỏng, thực sự có vẻ kiêu ngạo và khinh thường trong mắt.
Dùng tay xoa xoa đôi chân đau nhức của mình, Hạ Tinh An kêu lên một tiếng, chống tay lên bàn rồi đứng dậy, đầu óc đau đến mức như có búa đập vào, xiêu xiêu vẹo vẹo mà bước ra ngoài.
Dựa vào trí nhớ ít ỏi của mình, cậu từng bước trở về phòng ngủ của mình, cơn gió lạnh thổi ngoài cửa sổ cuối cùng cũng ngừng lại.
Hạ Tinh An đem chính mình ném lên chiếc giường êm ái, chậm rãi hình dung lại những cốt truyện trong đầu.
Một lúc lâu sau, cậu mới từ từ thở ra.
Nghĩ tới kịch bản sắp tới, Hạ Tinh An lấy tay che miệng, cố gắng không cười thành tiếng.
Mười ngàn vạn!
Hạ Tinh An ngước mắt lên, trong đôi mắt sáng ngời ấy đầy vẻ khó tin.
Hạ Tinh An cảm thấy ngày hôm nay cực kỳ không chân thực, nhắm mắt lại, không suy nghĩ nhiều liền chìm vào giấc ngủ.
Chờ đến ngày hôm sau ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu vào khóe mắt và lông mày của Hạ Tinh An, cậu xoa xoa cái đầu vẫn còn đau nhức của mình rồi nhàn nhã tỉnh dậy.
Sau khi chép môi hai lần, Hạ Tinh An nghĩ rằng giấc mơ ngày hôm qua thật không chân thật.
Cậu thực sự đã mơ rằng chính mình sẽ trở thành triệu phú!
Lắc đầu thích thú, Hạ Tinh An đang định đăng lên weibo để ghi lại tâm trạng của mình, nhưng khi nhấc điện thoại lên, cậu nhìn thấy trên mà màn hình tối có một khuôn mặt có chút xa lạ.
Cậu giật mình một chút, vội đặt úp chiếc điện thoại xuống bàn.
Trái tim nhỏ bé đập thình thịch, Hạ Tinh An yến hầu cuộn lên hai lần, lần nữa nhấc điện thoại lên, cẩn thận nhìn gương mặt này.
Nguyên chủ trông rất giống Hạ Tinh An, nhưng nguyên chủ lại gầy hơn, áp lực tâm lý quá lớn dẫn tới cả ngày không đi ra ngoài, nên nước da trông rất tái nhợt, môi cũng có chút nhạt hơn. Nhìn qua, so với Hạ Tinh An thì nguyên chủ có phần yếu đuối hơn.