Không có được tình yêu thì chỉ có thể ngủ một mình, âm thầm ôm 10 vạn trong đêm lạnh lẽo.
Cậu không biết nên dùng tư thế nào để khi ngủ có thể mơ một "giấc mơ tồi tệ" đến như vậy.
Tiểu Ngô im lặng một lúc, một lúc sau đột nhiên thở dài, ủ rũ đi theo Hạ Tinh An hồi lâu, Tiểu Ngô vỗ vai Hạ Tinh An nói: "Tôi không có hy vọng, nhưng Tinh An cậu vẫn có cơ hội!"
"Có lẽ một ngày nào đó cậu sẽ trở thành pháo hôi nhỏ bé có người cùng tên thì sao?"
Hạ Tinh An giật giật khóe miệng, gạt tay đối phương ra khỏi vai mình, chính trực nói rằng cậu có một niềm tin vững chắc vào khoa học.
Nhưng sau đó, Hạ Tinh An lại nghiêm túc viết "kế hoạch phân bổ 10 vạn" lên giấy.
Nội dung chi tiết được sắp xếp một cách chặt chẽ, hoàn toàn phù hợp với tính cách khoa học của cậu.
Nghĩ đến đây, Hạ Tinh An chớp mắt, ký ức trong sách càng ngày càng rõ ràng trong đầu.
Là pháo hôi trong cuốn “Tình yêu quay đầu", nhân vật chính ban đầu đã yêu thầm Đoàn Dương từ khi còn học trung học, tuy nhiên cậu ta có lòng tự trọng thấp và hèn nhát nên chỉ có thể giấu kín tình yêu này trong lòng, chưa bao giờ dám nói ra.
Nhưng trong một tai nạn nào đó, cuốn nhật ký ghi lại tình cảm của Hạ Tinh An đã bị các bạn cùng lớp phát hiện. Những suy nghĩ tuổi teen ẩn chứa trong đó và lời tỏ tình chưa từng nói ra với Đoàn Dương trong chốc lát đã lan truyền khắp lớp, trở thành trò cười của vô số bạn cùng lớp.
Những từ như "ngu ngốc" và "cóc đòi ăn thịt thiên nga" đã trở thành những biệt danh mà Hạ Tinh An không thể nào rũ bỏ.
Trong mắt các bạn cùng lớp, Đoàn Dương có xuất thân từ một gia đình thượng lưu, có ngoại hình đẹp trai, tính cách cởi mở. Đơn giản là dù đi đến đâu hắn cũng được mọi người cổ vũ và ủng hộ.
Còn Hạ Tinh An, xuất thân từ một gia đình nghèo, điểm thấp, dường như là người tàng hình trong lớp quanh năm ngồi bên cạnh thùng rác.
Làm sao một người như vậy có thể xứng đôi với Đoàn Dương được?
Những lời trêu chọc và chế giễu độc ác hoặc theo hiệu ứng đám đông từ các bạn cùng lớp, khiến cho sự tồn tại của Hạ Tinh An trở thành thứ mà Đoàn Dương ghét nhất ở trường trung học.
Đoàn Dương chưa bao giờ nhìn thẳng vào mắt Hạ Tinh An, khi nhắc đến cậu, trong lòng hắn sẽ cảm thấy tức giận, đập nát mấy cái ghế, rồi sau đó mới khó chịu ngăn cản những người luôn nhắc đến Hạ Tinh An trước mặt mình.
Trong suốt thời gian học trung học, Hạ Tinh An gần như luôn trong trạng thái bối rối, trầm cảm và còn cả lo lắng.
Cậu vốn tưởng rằng sau khi tốt nghiệp cấp ba, hai người sẽ không bao giờ liên lạc với nhau.
Ai mà ngờ rằng bà nội của Hạ Tinh An và bà của Đoàn Dương thực ra là bạn thân của nhau trong thời kỳ tuổi teen, sau khi gặp lại, bọn họ không chỉ ôm nhau khóc mà còn thực hiện lời hứa của hai người là cho con cháu kết hôn với nhau để củng cố mối quan hệ chí cốt.