Một tháng qua, tài khoảng của tớ bị ban cho nên không up được truyện. Mọi người thông cảm nha!
====
Nắng hè xuyên qua từng khe hở của đôi mắt, nhất thời dâng lên cảm giác hoài niệm. Mùa hè của năm mười sáu tuổi là mùa hè cực kỳ ấn tượng trong ký ức của Tuấn Anh.
Mùa hè năm ấy, một mùa hè có khí hậu nóng bức khiến cho người ta hận không thể nào ngâm nước lạnh suốt cả ngày trời để tránh cái nóng oi bức ấy.
Bản thân là đại thiếu gia, tương lai thừa kế cả một tập đoàn lớn cho nên cha mẹ đầu tư cho hắn học trường tốt và đi học sớm hơn các bạn cũng là điều đương nhiên. Nhưng chính điều đó đã khiến Tuấn Anh bị cô lập trong lớp.
Cho tới một ngày, người con trai có tên Bách Diệp xuất hiện và làm thay đổi hết cuộc sống chán ngắt của gã đàn ông.
Cậu con trai bước vào ngôi trường này bằng thực lực tự thân, học ba năm cấp ba ở trường bằng chính học bổng toàn phần mà bản thân phải giành giật lắm mới có được.
Tuấn Anh vẫn còn nhớ rõ nơi hành lang bọn họ hẹn hò đầu tiên, trên sân thượng vắng người cùng nhau ăn cơm hộp tự làm. Món ăn nhà quê, nhìn nghèo nàn còn hơn hộp cơm của người giúp việc chuẩn bị cho Tuấn Anh. Cậu ấy ăn cơm với rau luộc đơn giản, hắn lại là cơm chiên với tôm hùm...
Chiếc xe sang trọng chạy vυ't qua hàng cây xanh, hắn nhớ mãi câu hỏi mà mình đã hỏi cậu ngày xưa.
"Tính không về thăm nhà à? Mà hình như anh thấy thời gian em ở ký túc xá còn nhiều hơn thời gian dành cho gia đình đấy".
"Về cũng có ích lợi gì đâu chứ, vốn dĩ em đâu phải người nhà với bọn họ".
Tuấn Anh là người thích kiểm soát người khác, ghen tuông cho nên mối quan hệ của bọn họ dần dần đi vào ngõ cụt. Bách Diệp cũng chịu không nổi mà nói lời chia tay, rồi họ mất liên lạc từ lúc thi tốt nghiệp cho tới giờ.
Ông trời giống như đang trêu đùa người khác vậy, lần đầu tiên gặp nhau sau bốn năm xa cách, hắn lại phải đón nhận cậu trong hình ảnh máu me bê bết, thoi thóp hít thở từng ngụm khí cuối cùng.
Andy - đứa con trai bây giờ của hắn có được không phải do hắn kết hôn với người phụ nữ khác, người cha tài phiệt khi biết con mình thích đàn ông liền nổi trận lôi đình.
"Mày phải lấy vợ sinh con, cái nhà này không ai bị bệnh hoạn như vậy hết. Đàn ông là phải cưới phụ nữ, chứ không phải là đàn ông yêu đàn ông. Như vậy thì còn ra thể thống gì nữa, mày muốn chọc tao tức chết sao hả?"
"Con yêu ai thì đó là quyền của con, từ nhỏ tới lớn ba luôn kiểm soát con như thế. Bây giờ yêu ai cũng phải theo ý kiến của ba nữa hay sao?"
Cuộc cãi vã của cha con bọn họ lên đến đỉnh điểm khi ông ta ép con trai mình phải kết hôn với cô con gái của tập đoàn đối tác, nếu như hai tập đoàn này hợp sức lại với nhau thì chẳng sợ đối thủ nào chơi xấu nữa.
Trái tim bị tổn thương vì chứng kiến người trong lòng mình chết tức tưởi, Tuấn Anh không đồng ý. Và cuối cùng trong một đêm bị bỏ thuốc, người phụ nữ kia đã có thai với anh.
Cuộc hôn nhân cưỡng ép cuối cùng cũng đã kết thúc sau khi người cha thích kiểm soát người khác của anh qua đời vì đột quỵ trên bàn làm việc.
Từ đó trở đi, anh cũng mang con đi mất rồi sang Pháp sống, tới tận bây giờ mới chịu quay trở về nước vì giấc mơ hôm nọ.
"Anh nhớ em..."
Quá khứ năm năm về trước giống như thước phim tua chậm trong trí óc, đang chìm trong sự liên tưởng miên man thì tiếng tài xế mang lên đánh thức hắn từ trong cơn mộng:
"Chủ tịch, tới nơi rồi ạ".