Xuyên Qua Cứu Vớt Nhân Vật Giáp Đường Đáng Thương Chính Trực

Chương 2: Gặp lại

Đã được một khoảng thời gian kể từ khi Tiểu Ngọc bị tấn công bởi Thiên Đạo, mặc dù Diễm đã truyền năng lượng linh hồn tu bổ lại cho cậu nhưng vẫn cần một thời gian ngắn để phục hồi. Cuối cùng sau bao ngày dày công lo lắng Tiểu Ngọc rốt cuộc cũng đã thức tỉnh dười sự dày công chăm sóc của hệ thống.

[Ký chủ! Ký chủ rốt cuộc ngài cũng đã tỉnh rồi a, huhu...] Nhìn thấy cậu tỉnh dậy nó liền cảm thấy không sợ hãi nữa, phải biết ký chủ của nó tương lai có khả năng cao sẽ là chủ nhân thứ hai của nó đấy, Diễm đại nhân còn tự mình đến đây ngó mấy lần rồi còn cảnh cáo nó nữa chứ, huhu... nó cũng chỉ là muốn có nhiều tiền một chút để mua cơ thể mới cùng giọng nói trí năng mới thôi mà..., nó không muốn bị vứt đi tái chế đâu!

Tiểu Ngọc nhìn nó nước mắt ngắn nước mắt dài thì liền rất khó hiểu, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra mà làm cho nó kinh sợ như vậy nhỉ?

Tự hỏi một hồi, trong đầu của Tiểu Ngọc liền như một cuốn phim chiếu lại, cậu đau đớn mà ôm lấy đầu mình rêи ɾỉ. Hệ thống thấy cậu như vậy cũng gấp gáp ríu rít hỏi han bên tai.

[Ký...ký chủ ngài lại bị làm sao nữa vậy!]

Nhưng Tiểu Ngọc vẫn còn quá đau đớn nên vẫn chưa thể trả lời được nó, hệ thống thấy thế cũng chỉ biết ngậm ngùi đứng một bên chờ đợi.

"Đúng rồi!" Chính là như vậy, sau một hồi Tiểu Ngọc cuối cùng đã rõ tại sao hệ thống lại ứng xử như vậy rồi! Còn không phải là vì Thiên Đạo đã gϊếŧ chết cậu ở thế giới trước nên linh hồn của cậu mới bị hắn cướp đi, đã thế linh hồn của cậu còn bị hắn làm hao tổn một hồi... Còn lại, cậu có muốn nhớ cũng chẳng thể nữa, nhưng vẫn còn một chuyện nữa cậu muốn biết...

"Hệ thống, thế giới trước ra sao rồi? Còn nữa, Victor còn sống chứ?"

Đối mặt với câu hỏi này, hệ thống cũng chẳng che dấu gì cậu mà trả lờii hết một lượt.

[Ký chủ, nhiệm vụ ở thế giới trước có người xen vào nên nhiệm vụ cũng không thể hoàn thành được, hơn nữa... thế giới đó cũng bị Thiên Đạo xóa sổ rồi, còn Victor...]

Tiểu Ngọc nghe đến đây thì liền như mất bình tĩnh, nhoài người dậy mà nặng nề hỏi: "Victor... anh ấy làm sao rồi..."

[Ký chủ... ngài cũng đã nghe tôi nói là thế giới đó bị xóa sổ rồi mà... nên là...]

Nghe đến đây Tiểu Ngọc liền trơ người đó hồi lâu, phải biết cậu rõ ràng đã hứa với gã rằng sẽ đi thu thập đủ linh hồn rồi sẽ hồi sinh gã, sau đó...sau đó họ sẽ ở bên nhau a... Nhưng mà, mới được đến mảnh thứ ba mà đã thất bại rồi, lúc này Tiểu Ngọc chỉ muốn chửi lớn bản thân vì đã thất bại trong nhiệm vụ trước.

Hệ thống thấy ký chủ buồn bã như thế cũng muốn tiến tới an ủi, nó cũng biết người đàn ông kia rất quan trọng với ký chủ, hơn nữa ngài ấy cũng là chủ nhân sáng tạo ra nó vì vậy nó cũng buồn chứ, nhưng mà thực tại luôn tàn khốc mà con người ta luôn phải tiến lên dù cho thế nào đi nữa.

Giữa không gian tràn đầy nỗi đau buồn bỗng nhiên liền xuất hiện một người, Diễm biết trước ngày hôm nay Tiểu Ngọc sẽ tỉnh lại vì vậy hắn liền phải cất công tới giải thích cho cậu một phen, nếu không ở nhiệm vụ lần sau Tiểu Ngọc chắc còn có động lực mà thực hiện tiếp nữa.

Hệ thống thấy Diễm lại đây thì liền chạy tới chào hỏi, Diễm cũng có lệ mà ừm một tiếng rồi đi tới chỗ Tiểu Ngọc đang nằm, Tiểu Ngọc đang ở trong tâm trạng đau buồn cũng chẳng thèm quan tâm người trước mặt mà cứ gục đầu xuống.

"Ký chủ 0369, tôi có thể gọi cậu là Tiểu Ngọc được chứ? Ta có chuyện muốn nói với cậu." Diễm nghiêm giọng nói.

Tiểu Ngọc cũng chỉ nói nhẹ: "Tạm thời tôi chưa muốn trò chuyện, anh có thể chờ vài ngài sau rồi hãng tới được không..."

Diễm nghe vậy cũng dứt khoát bảo:

"Chuyện này có liên quan tới Victor, đương nhiên có cả người tên Văn Trình cùng Nhϊếp Trình nữa. Hi vọng cậu suy xét."

Nghe vậy Tiểu Ngọc liền ngẩng đầu lên nhìn Diễm với ánh mắt đầy đăm chiêu, ở trong không gian này với hệ thống lâu như vậy cậu cũng chưa bao giờ thấy người nào khác, thậm chí đến chủ hệ thống cũng chưa từng qua, có nghe cũng chỉ là nghe qua miệng hệ thống nói. Trông thấy thái độ cung kính của hệ thống với người đàn ông trước mặt này chắc hẳn cấp bậc của anh ta cũng rất cao đi.

"Anh biết được chuyện gì liên quan tới họ sao?" Cậu thắc mắc hỏi.

"Đúng vậy, không biết cậu có nhã hứng muốn nghe hay không."

"Làm sao để tôi tin anh là đang nói thật hay không cơ chứ?" Cậu nói.

Diễm cũng lường trước điều này mà nói với cậu:

"Đi theo tôi, tôi sẽ cậu xem ba người bọn họ, rồi sau đó cậu sẽ tin tôi thôi"

Tiểu Ngọc thấy anh ta nói vậy thì không khỏi ngạc nhiên, anh ta... nói thật chứ, sẽ cho cậu xem ba người ấy sao... Không thể nào đi...