Hoàng Thượng Tha Tội

Chương 14: Khắc mẫu (2)

Diệp Thục Phi dẫn đầu nói: “Hoàng Thượng, thần thϊếp năm đó nhập cung cùng với Trân phi muội muội, mà thần thϊếp cùng muội ấy luôn luôn hợp ý lẫn nhau, đáng tiếc là Trân phi muội muội phúc mỏng ra đi sớm. Hiện giờ thần thϊếp nhìn tứ điện hạ, giống như là nhìn thấy Trân phi muội muội còn sống vậy……”

Cảm xúc biến hóa của nàng ta cực nhanh. Nguyên bản lúc mới đầu trên mặt đầy ý cười nhưng khi nói đến đây thì vành mắt nàng ta đã ửng đỏ.

Biểu cảm của Tần Hành vô cùng đờ đẫn phảng phất giống như những lời Diệp Thục Phi vừa nói không hề liên quan gì đến nàng vậy. Nàng biết nhà mẹ đẻ của vị nương nương này cũng chính là nhà mẹ đẻ của phụ hoàng, tuy rằng nhập cũng bao năm không có một mụn con nào nhưng ở trong cung rất có thể diện.

Hoàng đế gật đầu: “Ân, ý tứ của Thục phi, trẫm cũng rất minh bạch.” Nói xong ông lại chuyển hướng sang Đức phi: “Thế Đức phi nàng có ý như thế nào?”

Trước khi hoàng đế đăng cơ thì Đức phi đã luôn đi theo ông, bà còn lớn hơn hoàng đế hai tuổi, thời trẻ bà cũng từng sinh hạ một hoàng tử nhưng đáng tiếc là đứa trẻ ấy vừa mới sinh ra còn chưa kip xếp thứ tự thì đã chết non. Mà trong cung người mới ra vào không ngừng chẳng mấy chốc thì Đức phi cũng thất sủng, nhưng dù vậy mỗi tháng sẽ có một hoặc hai ngày hoàng đế sẽ đi vào trong cung của Đức phi ngồi ngồi một chút.

Sau lời nhắc nhở của Thái Hậu ngày hôm qua, hoàng đế đã ra quyết định trong lòng là sẽ đi tìm một chỗ dựa mới cho Tần Hành, cũng nhân tiện như thế thì tìm luôn chỗ dựa cho tam hoàng tử Tần Tuần người cũng mất mẫu phi sớm giống như tứ hoàng tử Tần Hành.

Đào hoàng hậu là người đứng đầu hậu cung, dưới gối bà có Thái Tử Tần Chương cùng Minh Hoa công chúa đã xuất giá từ lâu, còn dưới gối La Quý Phi cũng có đại hoàng tử Tần Cư. Còn những người khác là những vị phi tần có chút phân lượng trong lòng ông, đó chính là biểu muội Diệp Thục Phi đi ra từ nhà mẹ đẻ của ông cùng với người đi theo ông trước khi đăng cơ là Đức phi.

Dưới gối Thục phi cùng Đức phi không có con cái, để các nàng nuôi nấng hoàng tử đấy cũng coi là một phần vinh sủng rất lớn, cũng là sự bảo đảm ông dành cho bọn họ. Điều tốt nhất là Thục phi biểu muội muốn nhận nuôi lão tứ vậy thì để cho Đức phi nhận nuôi lão tam đi. Nói cho cùng hai đứa nhỏ này đã hơn mười tuổi rồi cũng không sống ở trong cung được mấy năm nữa. Ông làm như vậy bất quá cũng để cho hai đứa nhỏ này ở trong cung sống thoải mái hơn mấy năm mà thôi.

Hoàng đế tự nhận thấy quyết định này của mình thập phần là anh minh, bảo đảm ích lợi cho nhi tử của mình, đã thế còn để những ái phi của mình sau này còn có chỗ để dựa vào không phải lo nghĩ gì nữa, quả đúng là một mũi tên trúng hai con nhạn.