Hoàng Thượng Tha Tội

Chương 12: Tần Tuần (3)

“Tam điện hạ là một hoàng tử, tương lai phải làm hiền vương phụ tá cho minh quân, tự nhiên nên đọc những điển tích thánh hiền, tâm tư lên hướng tới quốc gia đại sự, như thế nào mà ngài có thể tiêu phí tâm tư vào những lối sống mạt lộ trên đường như thế chứ…? Đã thế ngài còn viết riêng một bài văn chương bình phẩm về những kĩ năng nấu nướng tốt hay xấu của ngự trù trong hoàng cung?” Hai mắt Quý phu tử trợn ngược lên, chòm râu dưới cằm run rẩy, “Một bài bình phẩm 《 bào đinh lời bàn nông cạn của ta》 tuy rất lưu loát, và từ ngữ cũng rất trau chuốt hoa lệ. Nhưng đến bài 《 thuế ruộng thiên 》 lại đi chắp vá từ ngữ lung tung, bắt chước lời bình của người khác, thật là……”

Tần Hành nghe thấy thế thì cũng minh bạch hiểu ra mọi chuyện, nàng lặng lẽ nhìn về phía tam hoàng huynh.

“Phu tử bớt giận…” Tần Tuần đứng lên, nhưng cũng chỉ nói có mỗi một câu như vậy. Quý phu tử đem những trang giấy đó xem mạnh lên trên bàn của Tần Tuần: “Tam điện hạ người tự mình giải quyết cho tốt đi.”

Tần Hành có thể nghe ra sự thất vọng của ông, cũng đúng thôi từ góc nhìn của nàng, cũng không thấy khó hiểu tâm lý của Quý phu tử nhìn thấy một học trò thông minh tư chất tốt mà giờ đây thái độ học lại không phấn đấu tiến bộ, không có trí cầu tiến như vậy, làm phu tử tốt đầy tâm huyết như Quý phu tử chắc chắn ông sẽ cảm thấy vô cùng tức giận rồi.

Nhưng mà trên mặt của Tần Tuần không hề có chút xấu hổ, hắn chỉ đáp: “Cẩn tôn lời phu tử dạy bảo.” Nói xong hắn lại một lần nữa ngồi xuống.

Quý phu tử ho khan một tiếng, đi đến bên cạnh Tần Hành, nhìn chữ mà nàng mới viết, một lúc sau ông mới hài lòng ừ một tiếng: “Còn tốt, cũng may là không có thụt lùi quá mức rõ ràng.”

Tần Hành miễn cưỡng cười đáp lại.

Tâm tình của Quý phu tử hôm nay có chút không được tốt cho lắm ông hôm nay cũng chỉ có nói một chút về Thái Tổ hoàng đế tiền triều, như thế nào từ trong hoàn cảnh nghèo khổ dốc lòng cầu tiến trong việc học, là người thông hiểu đạo lý, trong cuộc chiến tranh thiên hạ đại loạn, từ trong loạn thế rút kiếm giơ cao lên mở ra con đường thành lập lên Đại Chu.

Ông đọc nhiều sách vở, cùng với thanh âm đầy tình cảm phong phú tinh tế, giảng bài đến mức động chạm vào tận sâu trong lòng mỗi người, thanh âm càng lúc càng nghẹn ngào, chẳng mấy chốc ông cũng rơi lệ đầy mặt.

Tần Hành thích nhất là được nghe phu tử kể chuyện xưa nói đông nói tây, những câu chuyện này so với sách thánh hiền có ý tứ hơn nhiều. Nàng nghe rất là nghiêm túc, trong lúc lơ đãng nàng chuyển đầu, nhìn về tam hoàng huynh Tần Tuần người đang cúi đầu đọc sách, bộ dáng đấy của hắn còn nghiêm túc chăm chú hơn nàng nhiều. Trong lòng nàng vô cùng tò mò, bất giác hai mắt nàng nhìn nhiều về hướng của hắn tận mấy lần.

Mà đúng lúc này, Tần Tuần bỗng nhiên ngẩng đầu, đôi mắt của hắn nhìn thẳng về phía nàng.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~