Tư Vũ nhận lấy, thản nhiên nói: “Con không cần tiền đâu, bố cũng không phải đưa tiền cho người khác.”
Nụ cười của Phó Lăng Trí bỗng cứng đờ.
“Bố đã cho nhà họ Phó đủ rồi. Con còn có việc, con cúp máy đây.”
“Ừ, bố sẽ đến thăm con sau.”
Phó Lăng Trí nhận lại điện thoại từ tay Tư Vũ: “Tiểu Vũ à, bác cả vẫn còn thiếu chút tiền mà.”
Cô liếc nhìn ông ta, đáp: “Trên người bác toát ra mùi tán gia bại sản.”
Khóe miệng ông ta khẽ giật một cái.
Ông ta vừa mới bắt đầu đầu tư thì đã bị nguyền rủa phá sản.
Nếu không biết đầu óc cháu gái có vấn đề, ông ta thật sự sẽ nghi ngờ cô có ý đồ phá hoại.
Khi về đến nhà, Tư Vũ không thèm nhìn Cao Mai đang mặt nặng mày nhẹ, mà đi lên lầu sau khi Phó Nguyên Ngọc cởi ba lô xuống cho cô.
Thấy con gái mình cưng chiều cô như vậy, sắc mặt Cao Mai càng sầm sì.
Số lượng người xem trận chung kết cuộc thi cờ lật nghiệp dư tiếp tục tăng lên.
Giới chuyên môn có thể dự đoán người thắng, người thua khi xem trận thi đấu này.
Khi quân cờ trắng trên bàn cờ càng lúc càng nhiều và quân cờ đen do Tư Diễm nắm giữ càng lúc càng ít, người hâm mộ của “Thánh Tư” bắt đầu lo lắng.
Những người hâm mộ Quỷ Tàng cười rụng răng
[Hôm qua fan của Tư Diễm còn nhảy ra nói rằng Thánh Tư của bọn họ chắc chắn sẽ thắng, sao hôm nay không nhảy nhót nữa đi?]
[Bởi vì không muốn thần tượng của mình thua nên fan của Tư Diễm mới tạo ra bầu không khí thắng lợi, chờ bị vả mặt.]
[Quỷ Tàng quá “đỉnh”. Mỗi nước đi đều đẩy Tư Diễm vào thế bí. Trận chung kết đúng là trận chung kết, gay cấn không để đâu cho hết!]
Người hâm mộ của Tư Diễm không chịu lép vế.
[Các người chưa bao giờ nghe nói đến chuyện chuyển bại thành thắng à? Thánh Tư rất thích chơi trò kí©ɧ ŧɧí©ɧ tâm lý nhé.]
[Đúng vậy, Thánh Tư luôn bất bại, lần này cũng vậy.]
[Fan của Tư Diễm như này không phải tự tin mà là ngạo mạn đấy. Họ làm như thể Tư Diễm là người duy nhất trên thế giới biết chơi cờ lật vậy. Buồn cười quá đi.]
[Trước đây Thánh Tư không hề nói chỉ có cô ấy biết chơi cờ lật. Đừng công kích cá nhân Thánh Tư nhà chúng tôi, xin hãy để chúng tôi yên tĩnh xem trận chung kết.]
Mười giờ tối, trong ván cờ lật, quân trắng đã thắng, quân đen đã thua hoàn toàn.
Tư Diễm ngồi trước màn hình máy tính, trong đôi mắt lạnh lùng ngập tràn tức giận, ngón tay cầm bút khẽ run lên, sắc mặt cũng trở nên u ám vì tức giận.
Cô ta đã thua, còn thua một cách thảm hại, và thậm chí không dám đọc những cơn mưa bình luận trên màn hình.
Chắc hẳn là các loại ngôn từ chế giễu, mỉa mai.
Tư Diễm chưa bao giờ tức giận đến thế.
Đối thủ biết rõ cô ta là người nhà họ Tư mà còn dám thắng cô ta, đúng là không biết trời cao đất dày, chẳng lẽ không sợ nhà họ Tư trả thù sao?
“Rắc.” Cô ta đập cây bút trong tay xuống bàn khiến nó gãy làm đôi, ánh mắt lóe lên vẻ nham hiểm.
Sau đó, cô ta gọi điện thoại cho đội an ninh mạng nhà họ Tư, nói với giọng điệu ra lệnh: “Hãy tìm bằng được Quỷ Tàng cho tôi, tôi sẽ khiến người này biết hậu quả của việc đánh bại tôi.”
Hai từ Quỷ Tàng bất ngờ xuất hiện trong top tìm kiếm trên Weibo, thu hút rất nhiều cú nhấp chuột của cư dân mạng. Và rồi sau đó, nhiều người đã trở thành fan của cái tên Quỷ Tàng bí ẩn này.
[Không những ẵm gọn hai triệu tệ, còn giẫm lên thánh cờ nổi tiếng một phát, quá “đã”.]
[Các bạn đã theo dõi cuộc thi rồi chứ, có lẽ Quỷ Tàng vẫn còn che giấu thực lực của mình.]
[Fan của người được gọi là thánh cờ nhảy ra tuyên bố như đinh đóng cột rằng thần tượng của mình sẽ chắc thắng. Sự tự tin của họ vẫn còn hiện rõ mồn một trước mắt tôi.]
[Một cú vả mặt rất kêu, thật sảng khoái!]
Không một người hâm mộ nào của Tư Diễm xuất hiện, chỉ có thể lặng lẽ nhìn số lượt chia sẻ và mức độ phổ biến trên Weibo ngày càng tăng.
Sau khi nhận được hai triệu sau thuế, Tư Vũ lại đến phòng kinh doanh bất động sản vào trưa ngày hôm sau.
Cô rất ưng căn biệt thự nhỏ ở Hoa Quý Viên. Đó là một căn biệt thự hai tầng, rộng hơn một trăm mét vuông, rất phù hợp với nhu cầu sử dụng của hai mẹ con cô.
Lựa chọn đầu tiên của cô là không gian sống tốt.
Người tiếp đón cô vẫn là anh chàng nói lắp hôm trước.
Các nữ nhân viên bán hàng vẫn giữ thái độ dửng dưng như cũ.
“Không biết bọn trẻ ngày nay nghĩ gì nữa. Tí tuổi đầu đã chạy đến đây đi dạo lung tung."
“Đừng nói nữa, cứ nhìn đi. Với cái kiểu này của anh ta, năm nay đừng mơ bán được căn nhà nào. Chẳng tinh mắt gì cả, thật ngu ngốc.”