Lão Tổ Toàn Năng Tái Sinh Sau Bão Táp

Chương 48

Chu Tiêu nhìn về phía cửa quán net thì thấy Tư Vũ đang bấm điện thoại.

Cô ta không có ý định để ý đến cô.

“Chu Tiêu, bọn mình có nên cảnh cáo nó, để nó không tiếp tục bám lấy Cố Tuyển Diên không?”

“Cố Tuyển Diên sẽ không thích cậu ấy đâu.” Đầu óc Tư Vũ có vấn đề, cho dù Cố Tuyển Diên thích cô thì nhà họ Cố cũng sẽ không đồng ý để hai người họ qua lại với nhau. Cô ta và Cố Tuyển Diên mới thật sự là thanh mai trúc mã, ngay cả mẹ cậu cũng đã chính miệng thừa nhận cô ta là con dâu tương lai của mình.

Nghĩ đến lời hứa hẹn của ông bà Cố và thái độ ngầm đồng ý của Cố Tuyển Diên, Chu Tiêu cảm thấy vui không thể tả.

Cung San San lại đυ.ng mạnh vào người cô ta một cái: “Cậu nhìn kìa, là Cố Tuyển Diên và Tôn Mục Sâm.”

Chu Tiêu vội vàng nhìn sang thì thấy hai người đó đang nói chuyện với Tư Vũ.

Nhìn cảnh tượng ấy, nụ cười trên môi cô ta trở nên khó coi.

“Vừa nói xong thì nó lại quấn lấy cậu ấy rồi. Đúng là đồ trơ tráo, không nhìn xem loại đầu óc ngu si như mình có xứng với cậu ấy hay không. Chu Tiêu, tớ đã nói rồi mà, đồ ngu ngốc thì chỉ toàn làm những chuyện ngu ngốc mà thôi.”

Cung San San chán ghét ra mặt.

Chu Tiêu mím môi, siết chặt tay thành nắm đấm, hít một hơi thật sâu rồi đi tới, cất tiếng chào: “Cố Tuyển Diên, Tôn Mục Sâm, hai cậu vẫn còn ở đây à?”

Tôn Mục Sâm nhìn thấy hoa khôi của trường thì càng cười tươi rói: “Sao học sinh gương mẫu còn ở bên ngoài vào lúc này thế?”

Chu Tiêu vén tóc mai, để lộ ra vành tai và nhìn Cố Tuyển Diên với ánh mắt lấp lánh: “Cố Tuyển Diên, bọn mình cùng về trường đi.”

“Ừ.” Cậu cũng đang định rời đi, chỉ tại Tôn Mục Sâm đột nhiên gọi Tư Vũ lại.

“Tư Vũ, trước kia cậu không đến quán net thì phải, sao dạo này cậu lại chịu khó chạy đến đây thế? Không phải cậu mặt dày mày dạn theo đuổi Cố Tuyển Diên đấy chứ?” Cung San San hỏi Tư Vũ với giọng khinh miệt.

Có điều, cô thậm chí chẳng buồn liếc nhìn Cung San San mà đi ngang qua cô ta.

Cô ta chế giễu: “Sao vậy? Bị tôi nói trúng tim đen nên chột dạ à?”

“San San.” Chu Tiêu kéo cô ta lại, khẽ lắc đầu.

“Cố Tuyển Diên, cậu thích Tư Vũ à?” Cung San San lỗ mãng, hỏi thẳng chuyện này.

Nghe vậy, mặc dù Chu Tiêu hơi xấu hổ, nhưng vẫn thấp thỏm nhìn Cố Tuyển Diên.

Thật ra, ngoại trừ đầu óc chậm chạp thì Tư Vũ cũng rất xinh đẹp, sáng sủa. Cô ta lo lắng Cố Tuyển Diên sẽ “phải lòng” vẻ ngoài của cô.

Tư Vũ nhét điện thoại di động vào túi, thờ ơ rời đi.

“Này, cậu.”

“San San!” Chu Tiêu kịp thời tóm lấy Cung San San đang muốn đuổi theo Tư Vũ.

Cô ta dừng lại, nhìn Cố Tuyển Diên và nói: “Cố Tuyển Diên, cậu vẫn chưa trả lời câu hỏi của tớ.”

Cậu khẽ cau mày, nhìn theo bóng lưng cô gái đang đi xa dần, bình thản nói: “Không.”

“Tớ biết mà.” Cung San San mỉm cười, nháy mắt với Chu Tiêu.

Chu Tiêu đỏ mặt, lén nhìn Cố Tuyển Diên.

***

Hàn Mục Lẫm ra khỏi khu vực cấm đã được rào lại bởi hàng rào lưới.

Trong điện thoại có thông báo cuộc gọi nhỡ, nhưng anh lại đọc tin nhắn trước. Khóe miệng anh khẽ nhếch lên khi đọc nội dung tin nhắn này.

“Ngày mai tôi sẽ đưa cô đến trung tâm mua sắm thiết bị điện tử tốt nhất, đợi cuộc gọi của tôi nhé.”

Sau khi gửi tin nhắn trả lời, anh gọi lại cho Cừu Tây Nguyên, giọng điệu nghiêm túc và xấu xa: “Gọi nhiều như vậy là có chuyện gì?”

Cừu Tây Nguyên trả lời: “Anh Hàn, anh mau về đi. Có người tấn công điện thoại của anh đấy.”

Nụ cười trên môi Hàn Mục Lẫm liền sững lại: “Ồ, kẻ nào mà ngông nghênh thế, đã tìm ra chưa?”

“Không tìm được nên mới gọi cho anh để thông báo đấy. Anh mau về đi.”

Anh nhướng mày, cười khẩy một tiếng, thầm nghĩ thật thú vị.

Hàn Mục Lẫm trở lại nhà khách, bước vào phòng máy tính tạm thời. Cừu Tây Nguyên đưa cho anh tài liệu đã được in ra giấy: “Anh xem đi.”

“Chúng tôi đã tìm ra địa chỉ IP tấn công điện thoại của anh lần đầu tiên là ở ngay tỉnh bên. Nhưng thật không may là chúng tôi nghi ngờ rằng việc này do đội an ninh mạng của nhà họ Tư làm.”

Hàn Mục Lẫm để tài liệu lên bàn, liếc mắt đọc qua: “Nhà họ Tư muốn gây bất lợi cho nhóc Tiểu Vũ ư?”

“Nhóc Tiểu Vũ?” Lúc này Cừu Tây Nguyên mới nhớ ra: “Tôi quên mất là anh đã đưa chiếc điện thoại đó cho cô bé ấy. Nếu thật sự là nhà họ Tư thì rất có khả năng là các thành viên khác trong gia tộc không muốn cô thiên kim chính thống này còn tồn tại trên đời.”

Tư Vũ thật đáng thương, đã tránh xa nhà họ Tư mà vẫn bị họ truy đuổi.