Một khắc kia, sự tò mò trong lòng cô ta đã nổi lên trước sự giáo dưỡng của cô ta, cô ta xấu hổ áp tai lên nghe lén, hơn nữa cô ta còn nghe được chuyện khiến cho cô ta lạnh hết cả sống lưng.
Nhớ lại tin tức xa lạ mà bản thân bất ngờ nghe được vào ngày hôm qua, hiện tại mọi chuyện trở nên rõ ràng hơn hẳn.
Cô ta không nên rời đi như vậy, cho dù phải đi, thì cô ta cũng nên làm xong chuyện mình nên làm mới được.
Cha mẹ yêu cô ta như vậy, đến tận lúc này họ còn tin tưởng cô ta đến vậy, làm sao cô ta có thể không cảm động được cơ chứ?
Nếu như thật sự có một kế hoạch độc ác đã được tính toán từ lâu đằng sau sự kiện thiên kim thật giả này, vậy cô ta sẽ làm người giải quyết, cô ta nhất định sẽ phá hỏng kế hoạch này, để cho cha mẹ và chị gái thoát khỏi nguy hiểm.
Cô ta cụp mắt nhìn dãy số xa lạ trong điện thoại, gửi cho đối phương một tin nhắn hẹn gặp mặt.
Sáu giờ tối, chiếc xe rời khỏi nhà họ Hứa, chạy thẳng về phía trang viên ở vùng ngoại ô.
Hứa Ngạn Ôn tự mình lái xe, lúc chờ đèn đỏ, ông thông qua kính chiếu hậu để nhìn về phía vợ và con ngồi phía sau.
Hai cô con gái ngoan ngoãn ngồi ở hai bên vợ mình, Nhân Nhân nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đôi mắt hạnh nhân tròn trịa tràn ngập sự mới lạ, kể từ lúc lên xe, nụ cười trên môi cô chưa từng biến mất.
Dao Dao điềm đạm nho nhã và trầm lặng đang lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, trên mặt mang theo ý cười nhợt nhạt, con gái ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, rất khó có thể ghép cô ta với hình ảnh như tên trộm ở trong tiếng lòng của Nhân Nhân.
Rốt cuộc Dao Dao có phải là con của Chu Tân Di hay không, ông có nhiều đối thủ đối đầu một mất một còn như vậy, cha ruột của Dao Dao là ai đây?
A a a, cảm giác hóng chuyện nhưng chỉ hóng được một nửa như thế này giày vò người ta quá, ông không thể trực tiếp hỏi được, chỉ cần hỏi là lại bị buộc phải im lặng ngay.
Tuy nhiên ông nghĩ lại, tốt nhất là đừng để cho đương sự biết, nếu biết tiếng lòng của mình sẽ bị người khác nghe được, vậy chắc chắn cô sẽ sợ tới mức không dám lên tiếng nữa, đến lúc đó muốn tra xét chuyện gì đó thì lại không có dấu vết để lần ra.
Một tiếng sau, chiếc xe đã đi đến trang viên của ông cụ.
Cánh cửa sắt điêu khắc đang nặng nề mở ra, thứ đầu tiên đập vào mắt chính là thảm thực vật xanh um tươi tốt cùng với những đóa hoa đủ mọi màu sắc, bất kể là những bức tượng được điêu khắc tỉ mỉ, hay là các loại hệ thống phun nước tự động hóa, không có chỗ nào là không đắt tiền.
Lại nhìn con đường rợp bóng cây không nhìn thấy điểm cuối, những tòa nhà nhỏ tinh xảo theo phong cách phương Tây ẩn mình giữa những hàng cây xanh rợp bóng mát, đình đài thủy tạ, hành lang bắt ngang qua hồ sen, ba bước một cảnh năm bước một tranh, đẹp đến mức hào nhoáng và hùng vĩ.
Cô không được nhịn hạ cửa sổ xe xuống, hít một hơi thật sâu để không khí thấm vào ruột gan.
[Trời ạ, đây chính là mùi hương của tiền tài đấy sao, đúng là chất lượng cao quá, sinh sống ở một nơi như thế này, chắc chắn sẽ sống lâu hơn trăm tuổi mất, hu hu hu, có tiền thật tốt]
[Oa oa, không ngờ phía sau trang viên còn có suối nước nóng, trực tiếp dẫn thẳng vào mỗi một phòng tắm bên trong phòng ngủ, có thể tắm suối nước nóng tại nhà, đây là ngày may mắn gì thế này, mình muốn ở chỗ này luôn không đi đâu nữa]
[Không được không được, mình không thể dốt như vậy được, bình tĩnh, bình tĩnh đi nào Hứa Nhân Nhân, bây giờ mình cũng là con của nhà giàu có tiền đó, chỉ cần không tranh giành tình thương tự mình đi tìm đường chết, thì bản thân có thể sống cuộc sống ăn không ngồi rồi]
Ba người đang ngồi trong xe đều nghe được tiếng lòng của cô, hai vợ chồng buồn cười.
Hứa Dao cảm thấy vô cùng bất ngờ, cô ta luôn nghĩ chị gái rất hướng nội, chưa từng nghĩ cô lại hoạt bát đến vậy, rất đáng yêu.
So với bầu không khí thoải mái trong xe, bầu không khí trong nhà chính lại có chút nghiêm trọng.