Thanh Xuân Của Tôi

Chương 9

Hoạt động buổi chiều tối của lớp tôi vẫn là ăn uống, lén lút đem theo đồ uống có cồn và đỏ đen.Tôi tính làm ra vẻ từ chối tất cả lời mời bia nhưng mà không thể từ chối crush. Tôi lén uống một ít, sau đó thì đến lúc chuẩn bị đi ngủ mọi người rủ nhau đi vệ sinh chung.

Do là nhà vệ sinh không hề gần khu lều trại mà buổi tối ở trên Lâm Đồng hay có vài câu chuyện hay ho nên chúng tôi rén không dám đi một mình. Dự định đi một lần cuối trong đêm thôi.

Thì trong lúc đi cùng tôi có một bạn nam, bạn nam không phải hình mẫu crush của tôi lúc đó. Chúng tôi có trò chuyện với nhau một vài câu thì đột nhiên không biết tôi lấy dũng khí ở đâu nói là: "Mình lạnh cho mình để nhờ tay vào túi áo khoác nhé", sau đó tôi đã cho tay vào túi áo của cậu bạn này.

Và ngạc nhiên là tay của bạn ấy cũng đang để trong túi áo, tôi rất hồn nhiên đến lúc đến nhà vệ sinh và mãi tới sau này tôi mới nhớ được việc mình nắm tay một bạn nam khác.

Lúc đó trong đầu tôi chắc đã tưởng tượng được trăm tình huống trong tiểu thuyết ngôn tình rồi. Đáng tiếc quá nhỉ?

Quay về thì mọi người kể vài câu chuyện tâm linh và đi ngủ. Thực ra tôi là một người sẽ đi tiểu nhiều vào trời lạnh. Nhiệt độ buổi tối lạnh và tôi không ngủ ngon giấc được. Tôi chỉ mong tới khoảng 4-5 giờ mọi người thức để đi vệ sinh.

Bồn chồn mãi thì trời cũng sáng, tôi vọt đi đánh răng thay quần áo, về đến lều thì thấy Hà Đen đang cười phớ lớ và mọi người đang rôm rả rất nhiều. Hỏi ra mới biết Hà vừa đi trộm nồi cháo gà của lớp khác về, hay nói đúng hơn là vớt 2 con gà luộc sẵn của lớp người ta chỉ để lại nồi cháo không.

Nhưng lớp tôi không hề ăn 2 con gà này mà chỉ là một trò chơi khăm, họ giấu nó đi mà đến cả cuối ngày không hề cho lớp đó biết làm bọn họ phải đi tìm rồi nhờ đến cả thầy cô.

Lớp này thực ra không hề xa lạ với tôi mà là lớp có 3 cô bạn thân trước khi tách lớp tôi chơi chúng. Nhưng từ khi tách lớp họ không còn chơi với tôi nữa nên lúc đó trong thâm tâm tôi một phần không muốn nói cho họ. Một phần sợ tôi nói là lớp mình giấu rồi các bạn biết là tôi méc nên tôi đã chọn im lặng.

Đến nay tôi không còn liên lạc với các cô bạn từng thân nữa nhưng vẫn có bạn bè trên Facebook. Tôi vẫn vào xem trang cá nhân của họ và thấy cuộc sống của họ rất tốt và tôi vẫn rất ghen tị.