Cảm ơn kim chủ Chi Hoe, Carlotani và Vy Linh đã đề cử ánh kim đẩy truyện nha~ (´▽`ʃ♡ƪ)
=====================================================================
Lúc gần đến cửa của cửa hàng hoa, thị lực của Alpha vượt trội cho nên anh nhìn thấy một chiếc xe dừng trước cửa tiệm, cậu nhóc mà anh không ngừng nhớ thương ở trong lòng quấn một chiếc khăn thật dày đang bước xuống xe, sau đó là một Alpha đi theo sau.
Alpha kia nhỏ giọng nói gì đó làm cậu nhóc nở nụ cười, cho dù cậu có mang mặt nạ thì vẫn có thể thấy được sự nhẹ nhõm trong đôi mắt kia.
Sắc mặt Kỳ Kính lạnh như băng, ánh mắt của phụ tá đi cùng anh cũng hơi run nhẹ.
Không thể nào?
Omega được tướng quân nhà bọn họ chọn đang được một Alpha đưa về nhà khi trời vừa sáng.
Đều là người trưởng thành rồi!
Chuyện nên hiểu đều có thể hiểu được!
Phụ tá vô thức nhìn đầu của tướng quân, xem bên trên có đội nón xanh không?
Mặt Kỳ Kính lạnh băng, liếc nhìn người bên cạnh rồi lạnh lùng nói: “Đó là xe cảnh sát.”
Xe, xe cảnh sát à?
Kỳ Kính đi nhanh về trước, du͙© vọиɠ chiếm hữu của Alpha khiến anh nhìn cực kỳ có tính công kích.
Còn chưa đến gần, Cao Châu rõ ràng là Alpha lại cảm thấy vô cùng khó chịu.
Hạ Trạch đỡ cánh tay anh ta theo bản năng, quan tâm nói: “Làm sao thế? Anh có chỗ nào không thoải mái sao?”
Còn chưa nghe câu trả lời của Cao Châu, Hạ Trạch đã ngã vào lòng ngực của một người khác: “Cậu ta không sao.”
Hạ Trạch trợn tròn, Kỳ tướng quân sao?
Sao Kỳ tướng quân lại đến đây?
Kỳ Kính chưa bộc lộ toàn bộ tính công kính đã làm cho tất cả Alpha ở đây cảm thấy khó chịu, lực áp chế của cấp A thật sự quá kinh khủng.
Chỉ duy nhất cậu nhóc trong ngực anh là không chịu một chút sự ảnh hưởng nào, cậu chỉ cảm thấy xấu hổ.
“Sao anh đến đây, có chuyện gì sao?”
Đôi mắt của Kỳ Kính trở nên thâm thúy hơn, nhỏ giọng nói ở bên tai cậu: “Chuyện gì sao? Dĩ nhiên là đến cưới cậu.”
“Vợ chưa cưới của tôi.”
Vợ chưa cưới sao?
Cả người Hạ Trạch như bị đỏ ửng hết lên vì lời nói này.
Khóe môi Kỳ Kính hơi nhếch nhẹ, trong lòng tràn ngập thỏa mãn, sau đó nhìn sang Alpha đang mơ tưởng đến vợ chưa cưới của người khác kia nói: “Có chuyện gì thế?”
Cao Châu ngơ ngác nhìn Hạ Trạch đang được ôm, ánh mắt có chút chua xót, chẳng qua là anh ta đã nhận ra người trước mặt từ lâu.
Anh ta cũng là một Alpha không tệ nhưng dưới sự áp chế của cấp A, anh ta đã không thể phản kháng, khí thế lúc nãy đủ khiến anh ta phải cúi đầu, Cao Châu tin chắc rằng chỉ cần Kỳ tướng quân muốn thì có thể gϊếŧ chết anh ta tại chỗ này.
Hơn nữa người đàn ông mạnh mẽ lại luôn là thần tượng của anh ta.
Nhưng mà Kỳ Kính, Kỳ tướng quân.
Sao bọn họ lại quen biết nhau?
Tuy rằng tâm trạng của anh ta cực kỳ phức tạp, Cao Châu vẫn nói hết mọi chuyện cho Kỳ tướng quân nghe, trong lòng lại không ngừng đắn đo.
Kỳ tướng quân là chiến thần mạnh nhất ở đế quốc, càng là lý do để nhiều người đi lính, trường cảnh sát của anh ta cũng lấy Kỳ tướng quân làm thần tượng để noi theo.
Nhưng vì sao anh lại xuất hiện ở nơi này, còn có quan hệ với một ông chủ ở cửa hàng hoa nhỏ nữa.
Hình như cũng không chỉ là quen biết đơn thuần.
Ông chủ nhỏ này là Beta, Kỳ tướng quân có biết chuyện này không?
Môi Cao Châu giật nhẹ, cũng không biết vì sao bản thân lại cảm thấy khϊếp sợ, khó chịu nữa.
Nhìn cảnh sát rời đi với dáng vẻ thất thần, cảm xúc bực bội trong lòng Kỳ Kính mới giảm xuống đôi chút, anh cúi đầu nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của cậu nhóc, cảm xúc bực bội lại tan biến.
Mà thuộc hạ của Kỳ Kính lại vô cùng kinh ngạc.
Mẹ nó, nếu không phải bọn họ sợ hãi tướng quân nhà mình thì bọn họ hận không thể chụp lại cảnh tượng vừa rồi, sau đó làm thành đoạn video để có thể lưu truyền mãi mãi!
Rõ ràng là một tướng quân của đế quốc lại dùng khí thế đàn áp một người trẻ tuổi.
Chẳng qua là cũng không còn cách nào, ai bảo người trẻ tuổi kia mơ tưởng đến người đó chứ.