Mỗi Ngày Nữ Chính Đều Thắp Sáng Kỹ Năng Mới

Chương 38: Quy tắc cũ

“Đúng vậy, anh có chút không yên tâm, đi thăm em, thuận tiện thăm Lập Hâm.” Cũng thuận tiện ‘ hữu hảo ’ mà giao lưu với hắn ta một chút.

Vừa mới thương lượng tốt không cho Uông Oánh lại đây, Trình Thất có chút tâm mệt, cuối cùng dứt khoát nói, “Nếu không trước tiên anh đừng đến đây, em bên này cũng chỉ còn dư lại hai cảnh diễn, quay xong em sẽ trở về.”

Ai? Thất Thất trực tiếp trở về sao?

Đã đặt xong vé máy bay, cũng chuẩn bị xin nghỉ, Trình Niên ngẫm nghĩ sau đó đồng ý với kiến nghị của Trình Thất, có một số việc xác thật đợi Thất Thất trở về sẽ thuận tiện hơn một ít, hơn nữa anh nhân lúc hai ngày này nói chuyện với ba mẹ trước, bằng không tình trạng lo lắng hiện tại của mẹ đối với Thất Thất, anh thật sợ sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Cúp điện thoại, Trình Thất đột nhiên cảm giác mệt mỏi quá, gọi điện thoại khuyên người khác so với quay phim một ngày còn mệt mỏi hơn.

Có thể là là do đóng phim ngoại cảnh đề cập đến quá nhiều mặt, cho nên đến buổi tối thì Trình Thất cũng đã nhận được thông báo, ngày hôm sau cũng không có suất diễn, có thể tiếp tục nghỉ ngơi một ngày.

Vì thế Trình Thất tiếp tục trạch ở trong phòng đả tọa, cũng không biết ở khách sạn dân chân của đoàn phim bọn họ lúc này đang tụ tập rất nhiều người, trừ bỏ truyền thông phóng viên cùng với các fans của nhà khác ở ngoài, còn có một đám người vì cô mà đến.

Một ngày thời gian cũng đủ để cho mọi người trong đoàn phim người rõ ràng biết được lý do tại sao phong ba trên mạng lại lớn đến như vậy.

Sau khi rời khỏi đây, Vu đạo cũng được biết đến lúc đoàn phim đang quay chụp thì bị phát sóng trực tiếp, ông cũng biết được nếu kế tiếp muốn quay chụp ngoại cảnh giống như lúc trước là không có khả năng.

Vì thế, biên kịch dùng thời gian một ngày để sửa chữa nội dung quay chụp kế tiếp, sản xuất cùng kịch vụ liên hệ khẩn cấp các loại nhân mạch quan hệ, sau đó đặt ra được địa điểm quay chụp.

Chờ đến khi Trình Thất nhận được thông báo quay chụp sau, thì đã phát hiện chính mình nhiều một cảnh diễn đánh võ cùng một cảnh diễn bắn súng.

Ân, đây là biên kịch tiểu tỷ tỷ vừa ngồi xem phát sóng trực tiếp phát lại, vừa hưng phấn viết thêm suất diễn.

Xét thấy việc Trình Thất nổi lên cùng đối với đoàn phim cống hiến nhiệt độ, đạo diễn tuyệt bút vung lên, đồng ý biên kịch tiểu tỷ tỷ xin viết thêm suất diễn.

Kỳ thật nếu không phải kết cục của nhân vật Dương Liễu này theo chú định là nhất thiết phải offline, Vu đạo đều tưởng cùng biên kịch thương lượng viết nhiều suất diễn hơn.

Khụ khụ, không có cách nào nha, có kỹ thuật diễn, có nhiệt độ, kỹ thuật diễn lại mạnh như vậy, không thấy đoàn phim của lão Trần đều lén lút mà thêm Trình Thất bỏ vào trên poster tuyên truyền sao!

Đối với Trình Thất, diễn đánh võ cùng diễn bắn súng vẫn là khá dễ dàng, chỉ cần hoàn thành yêu cầu của chỉ đạo võ thuật, mà đối thủ không cần sai lầm là được.

Thực nhanh, Trình Thất cũng đã phải nghênh đón tuồng kịch cuối cùng của cô ở đoàn phim này, cũng là một tuồng kịch cuối cùng của nhân vật Dương Liễu này.

“Hắc Cùng Bạch, tập sáu cảnh 58 lần đầu, ba, hai, một, bắt đầu!”

Ở trong phòng trống, lẻ loi nằm một chiếc ghế ở giữa phòng, trên ghế là một thân ảnh bị dán băng keo trên miệng.

Thoạt nhìn đối phương không được tốt lắm, cằm cùng khóe mắt đều bầm dập, quần áo trên người cũng vô cùng hỗn độn.

Mà người bị trói chặt này, đúng là Dương Thụ, tuy rằng phía trước anh nhận điện cuộc điện thoại cảnh báo kia, nhưng ngay lúc đó anh quá nóng vội cùng tự tin, tự cho là mình đã tiến đến chân tướng gần hơn nữa, cuối cùng anh cũng lựa chọn tiếp tục kế hoạch của mình.

Sau đó anh cũng rơi vào bẫy rập đã được chuẩn bị tốt từ sớm, lúc ấy vì bảo hộ cộng sự, Dương Thụ chỉ có thể lùi lại chậm một bước, cho nên cuối cùng anh đã bị bắt.

Ngay lúc này, đột nhiên ở cửa truyền đến một trận tiếng bước chân, Dương Thụ theo bản năng ngẩng đầu, hơi hơi nheo mắt lại, hoàn cảnh tối tăm làm cho anh có chút thấy không rõ tình huống phía đối diện.

Một giọng nữ xa lạ lại có chút quen thuộc vang lên, “Chính là người này?”

“Đúng vậy, Ngọc tỷ! Chính là tên tiểu tử này, gần nhất vẫn luôn đang truy tra chúng ta, vẫn là Thành tử ca lợi hại, lập tức đã đặt bẫy bẫy được hắn ta, nhưng mà cuối cùng vẫn là bị chạy một cái.” Một cái thanh âm nịnh nọt tùy theo vang lên.

“Lắm miệng!” Mãi đến khi người này giải thích xong, thì một giọng nói khác mới vang lên, “Ngọc tỷ, xử lý như thế nào?”

Trình Thất ý vị không rõ mà nhìn về phía Thành tử, thanh âm lại phá lệ lạnh băng, “Quy tắc cũ.”

“Dạ!” Thành tử thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngay sau đó đối hai người vẫy tay, “Các người theo tôi.”

Sau khi Thành tử rời đi, Trình Thất đứng ở tại chỗ nhắm mắt lại, ngay sau đó mở, “Bật đèn.”

Thực nhanh, đèn trong phòng đã được bật lên, Dương Thụ vừa mới thanh tỉnh không bao lâu, phản ứng đầu tiên chính là nỗ lực trừng lớn đôi mắt, muốn thấy rõ ràng người đối diện.

Chỉ là liếc mắt một cái, đồng tử Dương Thụ co rụt lại, thế nhưng là cô ta?

Trình Thất theo bản năng đi về phía trước một bước.

“Ngọc tỷ?”

“Các người đứng ở chỗ này là được, tôi đi qua xem.” Trình Thất nói xong sau đó lại đi về phía trước một bước, tuy rằng trước khi tới cô cũng đã có dự cảm, nhưng cô thật sự không nghĩ tới người bị bắt thật sự là em trai của mình, Dương Thụ, rõ ràng cô đã tận lực vì nó sáng tạo cơ hội, mà nó cũng có cơ hội để chạy thoát.