Ta Chỉ Là Một NPC Nhỏ Thôi Mà

Chương 3: Muốn Thử Vị Kẹo

Nhặt xong ba chai nước Nguyệt Hạ định cảm ơn một lần nữa mới rời đi, ai mà ngờ vừa ngẩng đầu lên đã thấy hộp kẹo ngọt vị nho ở trước mặt mình. Thiếu niên lấy nó xuống dễ như trở bàn tay giơ ra trước mặt cậu, vành tai Nguyệt Hạ đỏ bừng nhận lấy.

"Cảm ơn cậu."

Lấy được đồ mình cần Nguyệt Hạ liền đi thanh toán, thanh toán xong liền mở hộp kẹo nho nhét một viên vào miệng, vị nho ngọt ngào lan tỏa đầy khoang miệng, thiếu niên ngậm được kẹo ngọt tràn đầy thỏa mãn rời đi. Nguyệt Hạ không biết mọi hành động của mình bị thu hết vào mắt thiếu niên nọ.

Hắn xoa nhẹ ngón tay vừa chạm vào làn da thiếu niên, sau một lúc thiếu niên có gương mặt như tranh nọ quay lại quần kẹo nho.

....

Cách cửa hàng tiện lợi không xa có một chiếc ô tô sang trọng đắt tiền đỗ ở đó, người đi đường sẽ thỉnh thoảng ngoái nhìn rồi tò mò rằng không biết chủ của chiếc xe đó là ai. Sau đó họ nhìn thấy một thiếu niên từ cửa hàng tiện lợi đi ra, gương mặt tuyệt đẹp đó khiến mấy cô gái bên ngoài phải đứng lại đỏ mặt trầm trồ.

Nhưng họ chưa nhìn được bao lâu thiếu niên đã đi vào trong chiếc ô tô đắt tiền, chiếc xe sang trọng chuyển bánh rồi đi mất.

"Lục Bắc Hoài cậu làm gì mà lâu thế? Chỉ mua một chút nước thôi mà."

Bên trong xe hết sức rộng rãi, ngoài thiếu niên đẹp như tranh thì còn hai nam sinh nữa ở đây. Một người tĩnh lặng, thông thái như tinh linh, còn một người có vẻ đẹp hoang dã tràn đầy hormon giống đực. Hạ Dã khát nước nên có hơi nóng nảy, anh nhìn đi nhìn lại vẫn không thấy chai nước mình nhờ mua đâu.

"Ê nước của tôi đâu."

Lục Bắc Hoài ưu nhã ngồi, vẻ mặt lạnh tanh trả lời: "Quên rồi."

Hạ Dã há mồm muốn chửi, bực bội xong vẫn nhịn lại.

Xong anh lại thấy Lục Bắc Hoài lôi ra một hộp kẹo nho, thấy hắn lấy một viên rồi cho vào miệng. Ngạn Tinh Việt ngồi đối diện cũng thấy khó hiểu, môi mỏng khẽ mấy máy.

"Từ khi nào cậu lại ăn kẹo."

Lục Bắc Hoài bị vị ngọt ngào trong miệng làm cho hơi buồn nôn, hắn ngã dựa vào ghế ném cho Hạ Dã hộp kẹo.

"Không có gì, chỉ muốn thử thôi."

Hắn thật sự muốn biết vì sao cục bột nhỏ đó lại thích ăn cái thứ ngọt ngấy này. nhưng khi hắn nghĩ tới gò má đỏ ửng cùng biểu cảm đầy thỏa mãn khi ăn kẹo của cậu cả thân thể đều vô cùng ngứa ngáy.

Lục Bắc Hoài chìm vào trầm tư mà không biết hai cặp mắt đối diện đang nhìn chằm chằm vô mình. Hạ Dã đổ nguyên hộp kẹo ít ỏi vào miệng, ngứa răng cắn nát từng viên một.

Ngạn Tinh Việt rời mắt, lại tập chung vào cuốn sách mình đang đọc dở.