Thánh Cách Vương Giả

Chương 8: Hắc Quý Khổng Viên

HAAGRUUUUUU...

Âm thanh chói tai đột ngột vang lên, phút chốc, từ trên bầu trời lao xuống, một con vượn khổng lồ đáp xuống một đỉnh tháp của toà điện. Gạch ngói vỡ vụn rơi xuống. Nó đảo mắt nhìn xung quanh và thở "phì phì".

Các chiến sĩ lẫn ma thú bên dưới đều khựng lại trước uy lực khủng khϊếp của nó.

Kunifugi sững sờ, nhìn kĩ, tay anh ta có vẻ run.

"Sao... nó xuống hiện từ trên trời? Kết giới của Điện Chiến Sĩ bị vô hiệu....sao?"

"Nó là thứ gì vậy?" Restian xốc người Blazer lên ôm chặt.

"Là HẮC QUÝ KHỔNG VIÊN...cấp 11!"

Kunifugi vừa nói vừa có chút run sợ trong lòng, cấp 11, bản thân anh chỉ là cấp 9, một cơ hội đánh thắng nó còn không có, làm sao mà đối đầu nổi đây?

"Cấp 1..1..."

Restian tái mét mặt thờ thẫn ra. Không ngờ chính hôm nay lại có thể là ngày cuối cùng của cuộc đời. Restian lo sợ, rất lo sợ, chẳng lẽ, cơ hội thứ hai này, ước mơ của cậu vẫn nửa vời hay sao?

Hắc Quý Khổng Viên điềm tĩnh quan sát rồi nó đột nhiên nổi điên lên, hai tay đấm vào ngực thể hiện uy quyền, mọi sinh vật dưới cấp của nó đều phải khϊếp sợ. Nó nắm ngói chóp của ngọn tháp nơi nó đứng, bốc vỡ ra như bốc bánh ném xuống bên dưới. Vẫn chưa hành động tấn công, ánh mắt nó đăm đăm nhìn về phía Restian. Đôi mắt màu tím bí hiểm ấy có chút gì đó thu hút nó chăng?

Đột nhiên thình lình, nó phóng xuống, đồng thời hai bàn tay đan vào nhau đập xuống một cú giáng khủng khϊếp.

Quá nhanh! Quá bất ngờ, Kunifugi tuy thi triển "Tường Băng" đỡ công kích nhưng vẫn không cản được cú giáng của Hắc Quý Khổng Viên.

Cú giáng xuyên qua khối băng vỡ vụn lao xuống. Restian giơ tay trái ngang trước mặt. Bất chợt phóng kích ra một chiêu thức phòng thủ. Hư ảnh một đôi cánh khổng lồ ánh lên kim quang sáng chói co lại bao bọc lấy Restian. Phản chấn mạnh mẽ, kim quang lan toả uy lực khiến Hắc Quý Khổng Viên phải văng xa hơn 300 mét.

Những mảnh sáng li ti rơi rải xung quanh. Hư ảnh thu lại, Restian cơ thể quá sức chịu đựng liền thổ huyết, đồng thời cơ thể đột quá cấp 4. Thân thể đau nhứt, Restian không thể di chuyển.

Mọi người xung quanh vẫn còn đang sững sờ trước chiêu phòng thủ vừa rồi thì Hắc Quý Khổng Viên đã đứng dậy lao tới.

"SÂU BỘ LÁO XƯỢC" Nó thét lên đùng đùng lao đến.

Đội Hắc Kị Sĩ mười người đã dàn trận "VẠN QUY KHUẤT PHỤC".

Pháp trận toả ra một áp lực đè áp Hắc Quý Khổng Viên xuống, nó tạm thời bị khống chế.

Một nữ hắc kị sĩ trong tay cầm quyền trượng nói to "Pháp trận không duy trì được lâu"

Vừa dứt lời thì Hắc Quý Khổng Viên đã thoát ra, nó thật sự đã điên lên. "Binh Binh" vỗ mạnh vào lòng ngực, rồi đập hai tay xuống mặt đất rạn nứt, nó lao tới.

Kunifugi với vai trò là đội trưởng thì xung phong tiến lên chặn nó lại.

"Cấp 9 mà dám cản ta?"

Một cú phất tay vào người Kunifugi khiến anh gãy cả xương sườn, cơ thể bị hất văng ra đập xuyên qua tường thành. Dưới đống gạch đổ nát, Kunifugi hoàn toàn bất động, máu me bê bết ra.

"ĐỘI TRƯỞNG!" Các thành viên hoảng hốt kêu lên.

Tiếng gọi đầy lo lắng của các thành viên khiến con khỉ khổng lồ này phấn khích, nó muốn gϊếŧ chóc hơn nữa, nó quên đi thứ mà nó bị thu hút mà chuyển sang qua tấn công thành viên đội Hắc Kị Sĩ.

Restian đột nhiên buông Blazer ra một bên và tức tốc lao ra phía trước Hắc Quý Khổng Viên. Đây thật sự là đang liều mạng!!!

Đôi mắt đầy sát khí, tay bắt lấy một nắm tay của Khổng Viên, kéo ngược về phía mình rồi tay còn lại tung thẳng vào bụng Hắc Quý Khổng Viên một cú đấm. Tưởng chừng không có lực công kích. Nhưng không, một đấm ấy đã đánh nó bay thẳng ra khỏi thành phòng thủ. Rơi xuống ngoài bãi hoang, thân hình to lớn đè nát những con ma thú không kịp né tránh.

Restian lúc này đã không còn kiểm soát cơ thể mình được nữa. Cậu dường nhận ra một sức mạnh ấm áp dù nó đang khiến cơ thể cậu từng chút vỡ vụn. Cảm giác quen thuộc, đúng, cậu đã nhận ra đó chính là nguyên chủ. Nguyên chủ rốt cuộc là ai? Tại sao hắn lại có mặt như này? Nhiều câu hỏi đã được đặt ra trong ý thức mơ hồ của Restian.

"Con khỉ đột chết tiệt!"

Nguyên chủ đang chiếm lĩnh cơ thể của Restian đứng trên tường thành cao nhìn xuống với ánh mắt đầy căm phẫn lẫn sự coi thường, hiên ngang trước vạn vật xung quanh, mặc phó cho cánh tay phải đang chảy máu ròng ròng.

Thực lực lúc này của Restian dao động trong khoảng cấp 13 và 14.

"Quang Kiếm Quyết"

Giọng nói hết sức nhẹ nhàng của nguyên chủ đã thi triển ra một thanh kiếm dát hào quang ánh kim rực rỡ hạ từ khoảng không trên bầu trời xuống. Một kích thật nhanh đâm xuống, quang lực tuôn ra ngày càng bành trướng, tiêu tan đám ma thú trong phạm vi nhất định mà uy lực của Quang Kiếm Quyết tung ra. Hắc Quý Khổng Viên đương nhiên không thể sống xót qua đòn công kích này, một kích chết tươi, Ma Ấn Thạch, thứ chỉ tồn tại trong ma thú cấp 10 trở lên đã bay vụt ra, thu về tay của Nguyên chủ.

Kunifugi lúc này cảm nhận được hào quang tuyệt dịu vừa rồi mà gượng ngồi dậy.

Nhét thẳng Ma Ấn Thạch vào miệng rồi nuốt xuống, tạm thời cơ thể của Restian đã giảm bớt tổn thương do cưỡng ép thực cấp 13. Nguyên chủ buông thả trả ý thức lại cho Restian, cậu ta hoà vào trong trái tim và thắt chặt lại sự sống cho Restian, chạm vào trái tim cậu, vốn dung hoà một năng lượng kì bí, Restian đã được bảo toàn tính mạng. Cơ thể kiệt quệ, ngã ngửa ra sau, rơi xuống khỏi tường thành.

Kunifugi kịp thời giơ tay đỡ lấy Restian, anh khụy xuống ngay sau đó vì anh đã bị tương khá nặng, xương cốt trong người Kunifugi thật sự đã rạn nứt nghiêm trọng, anh ra hiệu gọi sự giúp đỡ.