Thánh Cách Vương Giả

Chương 7: Trận phòng thủ Chiến Sĩ Điện

Điện Chiến Sĩ. Dãy tường phòng thủ.

"Không được mở tường thành"

"Đem pháo lên thành ngay!"

"Lên 300 quả!"

Ở tường phòng thủ gấp gáp và không chút nhịp để thở, vận chuyển tấn công để ngăn lũ "gặm nhắm" biến dị tiến vào.

Restian nhìn xuống chiến trường đỏ rực cả một vùng ánh lửa nóng hừng hực, vô số người ngã xuống. Không có thời gian quan sát thêm nữa, Restian bị hối thúc vận chuyển đạn kèm năm mươi kí bột nổ lên tầng cao.

Ròng rã suốt cả đêm, ai nấy đều mệt nhừ, hàng hàng lớp lớp xác người xếp thành một hàng rồi dần chất đống lên. Restian được một dịp tham gia lễ tang tập thể. Dưới ánh lửa đưa tiễn, Restian cảm thấy đau buốt trong lòng. Cậu ra khu nghỉ và ngồi nướng củ khoai lang.

"Cậu bé đến làm hậu phương sao?"

Một người đàn ông mặc chiến giáp ngồi cạnh Restian.

"Vâng! Cháu mới đến hôm nay!"

Vừa nói, Restian vẫn không quên củ khoai đang nướng của mình, cậu lăn lăn đều cho củ khoai chín đều thơm ngon.

"Nhà thiếu tiền lắm sao?"

"Chú nói vậy là ý gì?" Restian cầm củ khoai ném qua ném lại giữa hai bàn tay rồi bóc vỏ.

"Nơi nguy hiểm vậy, đâu ai để con mình tới đây chứ?"

"Chú nói đúng nhưng cháu là lén đi!"

Ông chú nghe thấy thì thấy thương.

"Biết lo cho gia đình thế là tốt! Nhưng liều mạng là không đúng! Trẻ con cần phải xin phép người lớn!"

"Nhà cháu không thiếu tiền nhưng cháu có dự tính riêng!"

"Ồ THẾ À!" Giọng lão bỗng to hơn.

Restian bẻ củ khoai ra làm hai rồi đưa một nửa cho người đàn ông.

"Chẳng hay phải xưng hô với chú như nào là ổn ạ?"

"Ta là Blazer Willow. Hiện là một chiến sĩ cấp 6"

"Cấp 6!!!"

Restian trố mắt nhìn, cậu tỏ ra sự ngưỡng mộ đối với Blazer.

"Phải phải nhưng đừng ngạc nhiên, ở tuổi này cấp 6 tuy là người tài nhưng sự thật ta thấy ta vẫn còn kém lắm!"

"Chú Blazer là quý tộc Willow ạ?"

"Phải! Là quý tộc! Và nhà ta ở miền Nam"_Blazer bỏ hẳn cả nửa củ vào miệng trong một lần.

Miền Nam, một nơi ấm áp, chính nơi đấy là thủ đô, nhà của cậu. Restian chau mày. Willow là nhà nào ở thủ đô vậy nhỉ?

"Đang nghĩ gì đấy nhóc!"

Hắn vỗ lưng Restian rồi tiếp

"Ta sống ở thành phố ngoại ô thủ đô, nên hiếm nghe lắm, khỏi bày cái mặt đó ra."

"Vậy ạ! À ...cháu là Restian, cháu sống ở thủ đô miền Nam".

"Ta nhiều lần vào thủ đô nhưng có lẽ họ không thích người ngoại ô bọn ta!"

"Cháu không biết điều đó đấy!".

"Nhóc nay mười tuổi rồi à?"

Restian cười gượng và khẽ gật đầu. Nói mình tám tuổi chắc chả ai tin.

"Ráng cầm cự ba ngày nữa thôi là quân tinh nhuệ của điện được điều về rồi. Họ sẽ cho lũ súc vật kia bay màu trong nháy mắt"

"Cháu rất mong được chứng kiến"

Cả hai nhìn nhau cười.

Ầm, ầm....

Bức tường bất chợt đổ sập, bóng dáng to lớn xuất hiện, một con quái thú cấp 8. Nó gầm một cái khiến nhiều chiến sĩ choáng và ngất đi. Trước một đóng thức ăn thơm ngon bày sẵn, nó đớp từng người một. Khói lửa mờ mờ, Restian chỉ mường tượng ra con quái thú trong như một con ngựa lớn.

Blazer vội ôm cậu chạy lên tháp điện. "Đồ ngốc này! Quái thú đến mà đực ra đó!"

Con quái thú cấp 8 hung hăn càng quét, nhiều kẻ bị thiệt mạng. Đoàn lính đánh thuê bị tổn hại nặng nề, một số sợ hãi đến nỗi bỏ chạy. Nhục nhã thay khi kẻ cầm gươm kiếm lại cụp đuôi bỏ chạy trước nguy hiểm. Vẫn may, kẻ bỏ chạy không phải người của điện Chiến Sĩ, nếu không, dù trời có ban đại hồng thủy xuống cũng không thể rửa sạch cái nỗi nhục của điện Chiến Sĩ.

GÀO GÀO....

Nó gầm gừ vài tiếng rồi phun ra lửa. Lửa vụt ráng lên cả một vùng trời. Con quái vật như con bò điện đâm sầm vào toà điện Chiến Sĩ. Với sự cứng cáp, dù là cấp 8 vẫn khó mà làm sập điện Chiến Sĩ. Chịu tổn thất thương vong về người nặng nề, điện chiến sĩ quyết định đóng cửa cố thủ bên trong.

Blazer mới thả Restian xuống "Nhóc ở đây, đừng hành động liều lĩnh!"

Nói rồi, Blazer nhanh chóng nhảy ra khỏi tháp

"Chú đi đâu vậy?"

"Phải báo tin cho đội tiên phong!"

Blazer vừa nhảy xuống từ tháp thì một con quái cấp 8 dạng hổ lao đến. Nó vồ một cái khiến lão Blazer muốn rả rời xương cốt. Hổ quái miệng không ngừng chảy nước dãi, cứ từ từ tiến tới trong khi Blazer bị gãy một bên vai, đứng dậy thôi cũng rất chật vật. Mặt mày Blazer đỏ hừng, cả người nóng lên đầy những lo lắng. Pháp Linh vận dụng được mấy phần thì hay tới đó, đỡ được nhiêu thì đỡ. Thân là chiến sĩ bảo vệ đành chọn cách phòng thủ.

"Tới đi! Ta không sợ mày!!" Blazer cường hoá chuẩn bị đỡ chiêu.

Với sức mạnh cấp 8, hổ quái một chân vồ cũng khiến Blazer đứt lìa cả cánh tay phải, lớp phòng thủ hoàn toàn là vô dụng. Tình thế lúc này đã rất nguy cấp rồi, năm con quái thú cấp 8 lại lần lượt đổ xô vào. Đoàn binh tinh nhuệ vẫn đang cố chặn chúng tiến vào điện Chiến Sĩ.

Restian vừa lúc canh thấy hổ quái lơ là liền lôi Blazer nhanh chóng chạy đi.

"Không! Ta không thể bỏ lại..."

"Chú mất cánh tay rồi còn làm ăn gì nữa! Tinh nhuệ đến rồi thì mặc phó cho họ đi!"

Hổ quái giận dữ đuổi theo.

"Để ta lại, kéo ta theo nhóc chạy không nổi đâu!"

Hổ quái giận dữ há to mồm phun ra ngọn lửa hủy diệt mạnh mẽ. Restian rút kiếm từ trong túi không gian và cắm xuống đất.

"Uy Kiếm"

Lửa bị Uy Kiếm tản ra, phản ngược trở lại con quái thú. Nó càng trở nên cuồng bạo. Từ trên trời một quả cầu lửa khổng lồ được tạo ra, xem ra hổ quái đã thi triển một chiêu thức có sức tàn phá khôn lường. Nhưng thật may thay, ý đồ của nó đã bị cản lại. Xé toạt quả cầu lửa chỉ bằng một nhát kiếm mang hơi thở băng giá, Hắc Kị Sĩ cấp 9, Kunifugi Keida đã đến kịp lúc.

Theo thư cầu viện trợ từ Chiến Sĩ Điện đến Hoàng Gia, đội Hắc Kị Sĩ với mười kị sĩ đã đến hỗ trợ. Kunifugi tập trung linh pháp vào kiếm, hơi thở băng giá tạo thành xoáy băng khiến mặt đất xung quanh dần đóng băng. Đôi mắt ngài liếc qua tia lạnh buốt. Khϊếp đảm, con hổ quái yếu thế lùi lại trước uy lực của nguyên tố khắc chế.

"BĂNG TUYẾT NỮ THẦN TÔN KÍNH! HÃY CHO CON MƯỢN THANH KIẾM GIÁ LẠNH CỦA NGÀI ĐỂ DẬP TẮT NGỌN LỬA HỦY DIỆT TÀN ÁC!"

Thanh kiếm giơ cao lên cuồng cuộng sự giá lạnh, tiêu tan mọi cái nóng của chiến trường, không khí dịu đi rồi trở nên lạnh dần theo mũi kiếm hạ xuống, một đường, làm đôi. Nó chết. Ma thạch thậm chí còn không giữ lại được dưới nhát kiếm.

Dưới tiền tuyến, chín vị hắc kị sĩ còn lại cũng nhanh chóng giải quyết đám ma thú còn lại. Kunifugi thu kiếm và bước lại gần Restian, anh ta ngồi xuống cẩn thận kiểm tra tình trạng của Blazer.

"Ông ấy không sao! Tay có thể nối lại!" Kunifugi vừa nói vừa nhặt cánh tay của Blazer lên đóng băng lại.

"Cảm ơn anh đã đến!" Restian cúi đầu.

"Đây là nghĩa vụ của hắc kị sĩ chúng tôi, đội tiên phong chủ chốt của Điện Chiến Sĩ vắng mặt thì chúng tôi đương nhiên phải hỗ trợ!"