Kế Hoạch Nam Thần [Hệ Thống]

Chương 17

EDIT: HẠ

Mộ Tử Mặc ngơ ngác nhìn vật phẩm và tích phân được khen thưởng.

Tuy nói chính mình cũng đã có dự cảm có thể thông qua khảo thí, nhưng khi thật sự nhận được khen thưởng vẫn khiến cậu cảm thấy có chút không chân thật.

Rốt cuộc thông qua học tập có được khen thưởng, đối với một học tra như Mộ Tử Mặc mà nói, vẫn là lần đầu tiên.

Loại cảm giác này thật sự không biết hình dung như thế nào, Mộ Tử Mặc cảm thấy bản thân vui sướиɠ đến mức sắp bay lên.

Việc này còn khiến người lâng lâng hơn cả việc kiếm được nhiều tiền ở đời trước.

Bởi vì học tập chính là thứ mà cậu đã sớm từ bỏ, mà khen thưởng này chính là nhờ những nỗ lực của chính mình mà kiếm được.

Được rồi, lần thi này độ khó cũng không phải rất cao, so với đề thi trung khảo mà nói, đã đơn giản rất nhiều, nhưng chính mình cũng đã tốn nửa năm để ôn tập, mới có thể lấy được thành tích như vậy, cậu vẫn thực vừa lòng.

Hiện tại cũng không phải là nhiệm vụ cuối cùng của hệ thống, nhiệm vụ cuối cùng còn phải xem thành tích thi cuối kỳ, nhưng Mộ Tử Mặc đã đối với chính mình có đầy đủ tự tin.

Chỉ cần duy trì tiến độ học tập hiện tại, thi cuối kỳ cũng không cần lo.

Huống chi cậu còn đạt được khen thưởng đâu.

Tuy nói còn chưa thể mở ra tất cả quyền hạn, nhưng hệ thống cũng không cắt xén phần thường. Khen thưởng của kỳ thi giữa kỳ sẽ dựa theo tiêu chuẩn của thi tháng mà phân phát, Tổng điểm đạt ưu tú được 1000 tích phân, có thể đổi thành 10000 tệ tiền Hoa Hạ, hoặc mua điểm tố chất và nước thuốc trong trung tâm mua sắm.

Ngoài ra còn có thêm phần thưởng khi đạt thành tích tốt ở môn nào đó. Lần này phần thưởng cho môn có điểm đạt chính là quần áo giày dép, môn có điểm khá sẽ khen thưởng vật phẩm có giá trị hơn một chút,,,

Mộ Tử Mặc nhìn tồn kho trong không gian hệ thống, có thể lấy ra được một bộ từ quần trong quần ngoài đến áo khoác đầy đủ một bộ, có chút 囧.

Khen thưởng của hệ thống cũng rất… có lợi ích thực tế?

Nghe nói sau này còn sẽ khen thưởng đồ ăn, tiền mặt, sản phẩm điện tử gì đó, dù sao đều là những vật phẩm mà ký chủ đang có nhu cầu cấp bách.

Cho nên nói, hiện tại cậu đang có nhu cầu cấp bách là nguyên bộ quần áo sao?

Được rồi, Mộ Tử Mặc nhìn tủ quần áo chẳng có bộ quần áo nào của mình – có lẽ cậu thật sự cần mua quần áo.

Chỉ là ở bệnh viện đều mặc quần áo bệnh nhân, cậu tạm thời không nghĩ đến những cái này.

Khụ khụ, cậu cũng không có tiền.

Thật ra Tiền Mẫn Nghi đã cho Mộ Tử Mặc một cái thẻ, nhưng Mộ Tử Mặc vẫn chưa có cơ hội rời khỏi bệnh viện, cho nên cũng không tiêu tiền.

Cậu ở viện điều dưỡng cũng không cần dùng đến tiền.

Tự nhiên cũng sẽ không mua quần áo.

Đây là hệ thống ngứa mắt với cách ăn mặc của cậu sao?

Như thế nào cảm thấy mặt có chút nóng.

Bất quá hiện tại cậu cũng không có khả năng đem bộ quần áo này ra ngoài, dù sao cậu cũng không có biện pháp để giải thích bộ quần áo này từ đâu ra. Cho nên vẫn là chờ sau khi về nước rồi mặc đi.

Mộ Tử Mặc lại đem lực chú ý trở về điểm tích phân.

Bởi vì thường ngày huấn luyện cùng học tập, hệ thống sẽ cung cấp nước thuốc khi cần thiết, cho nên Mộ Tử Mặc cảm thấy hiện tại cũng không cần dùng tích phân đổi nước thuốc.

Nghe nói về sau liền sẽ không có đãi ngộ tốt như vậy, nhưng để phục hồi tinh lực trong hiện thực có rất nhiều biện pháp, Mộ Tử Mặc vẫn coi trọng việc cường hóa tố chất hơn.

Một điểm tố chất cần 100000 điểm tích phân _(:3” ∠)_

Chuyển thành tiền nhân dân tệ sẽ là 100 vạn _(:3” ∠)_

Mộ Tử Mặc nhìn 1000 điểm tích phân đáng thương của mình, lệ rơi đầy mặt.

Hắn quả nhiên là không thể đổi được điểm tố chất, tích phân này đến khi nào mới có thể tích góp cho đủ 10 vạn…

Dựa theo quy định khen thưởng của hệ thống, thi ngày tổng điểm đạt tốt được 100 tích phân, thi tháng tổng điểm ở mức tốt được 1000 tích phân, thi cuối kỳ tổng điểm ở mức tốt được 10000 tích phân. Dựa theo một tháng bốn lần thi ngày, một lần thi tháng, một năm một lần thi cuối kỳ mà tính toán, 1 năm cậu phải trải qua 48 lần thi ngày, 11 lần thi tháng, 1 lần thi cuối kỳ, tính theo tổng điểm toàn bộ đều ở mức tốt, tổng cũng cũng chỉ đạt được 25.800 điểm tích phân.

Như vậy để tích góp đủ tích phân mua một điểm tố chất, cần gần 4 năm….

Nghĩ đến đều cảm thấy quá mức khổ bức…

[Hệ thống kiểm tra đo lường được nghi vấn ký chủ, trước tiên tự động giải đáp.]

[Ký chủ xin yên tâm, tuy điểm tố chất có giá rất cao, nhưng sau khi hệ thống mở ra toàn bộ, sẽ có nhiều nhiệm vụ hơn để cung cấp tích phân cho ký chủ, cho nên tích phân cũng không khó để tích lũy.]

[Chỉ là điểm tố chất mỗi năm chỉ có thể mua nhiều nhất 5 điểm, thỉnh ký chủ phân phối hợp lý.]

Mộ Tử Mặc yên tâm, thì ra vẫn còn nhiệm vụ khác.

Về phần điểm tố chất, đương nhiên lấy được cả 5 điểm là tốt nhất.

Hệ thống này thoạt nhìn cũng không phải loại hệ thống quá ngưu bức có thể phá hư cân bằng, cái gì điểm tố chất thêm vào một giây liền có thể trở thành siêu nhân đương nhiên không có khả năng phát sinh. Có thể thong thả thay đổi bằng điểm tố chất, đã thực không tồi.

Huống chi thể chất linh tinh, ở hiện thực cũng có thể rèn luyện, sau này cũng có thể đều cao.

Cho nên lợi ích lớn nhất của hệ thống đối với ký chủ, chính là đốc thúc để ký chủ chuyên tâm học tập.

Điểm tố chất chủ yếu là để thay đổi cho những thứ không thề tự bồi dưỡng được.

Như vậy cậu có thể tích góp điểm tố chất. Trừ phi rất tất yếu, Mộ Tử Mặc sẽ không đổi nước thuốc.

….

Có khen thưởng, tính tích cực của Mộ Tử Mặc cũng cao hơn không ít.

Cho nên Ellen và Trần Ninh Nhạc phát hiện, tinh thần Mộ Tử Mặc càng ngày càng tốt.

Theo lý thuyết, dựa theo lẽ thường, thời kì cuối của khóa huấn luyện khang phục sẽ là thời kỳ mệt mỏi nhất.

Bởi vì lúc này thương thế của người bệnh đã đến một trình độ nhất định, tiếp tục huấn luyện cũng không đạt được hiệu quả lớn, sẽ khiến bệnh nhân tạo thành ảo giác huấn luyện cũng vô dụng.

Hơn nữa giai đoạn huấn luyện trước đó đã khiến bệnh nhân tích lũy đủ loại mặt trái cảm xúc, nếu ban đầu không bùng nổ, ở giai đoạn này nhất định sẽ bạo phát cảm xúc.

Vô luận chuyện gì, ở thời khắc sắp đi đến thành công, đều có khả năng sẽ bị bắn ngược, đây là một sự việc rất bình thường.

Mộ Tử Mặc đã tiến vào giai đoạn huấn luyện nhưng không có kết quả rõ ràng này.

Hiện tại cậu có thể chống nạng để di chuyển, sau khi huấn luyện một tháng, cậu vẫn phải chống nạng để di chuyển như cũ.

Ellen đã ghi vào kế hoạch huấn luyện dành cho Mộ Tử Mặc là làm thế nào để tiến hành tâm lý phụ đạo cho cậu, Trần Ninh Nhạc nghĩ ra vô số câu nói để cổ vũ Mộ Tử Mặc.

Kết quả đều không cần dùng tới.

Mộ Tử Mặc mỗi ngày vẫn như cũ tích cực lạc quan hướng về phía trước, chút nào cũng không bởi vì hiệu quả khang phục không rõ mà xuất hiện chán nản.

Ngược lại tâm tình giống như càng ngày càng tốt….

Quả thực khiến người ta vô pháp lý giải.

Hơn nữa Mộ Tử Mặc còn rất kiên trì học tập.

Ellen vốn tưởng rằng cậu sẽ không còn tinh lực để tiếp tục học tập, liền chờ cậu từ bỏ, sau đó cố gắng huấn luyện một thời gian, làm cậu không cần nhất tâm nhị dụng* linh tinh.

*Nhất tâm nhị dụng: Làm quá nhiều việc cùng một lúc, phân tán sự chú ý cho quá nhiều việc.

Kết quả Mộ Tử Mặc chẳng những có thể kiên trì, còn có thành tích không tồi.

Thậm chí hiện tại ở thời kỳ uể oải này, Mộ Tử Mặc học tập càng thuận lợi hơn.

Mộ Tử Mặc đã nắm rõ những tri thức cơ sở trong sách giáo khoa, bắt đầu tiếp cận những đề mục khó trung bình.

Cậu còn dán ở bức tường đối diện giường mộ tờ giấy lớn, trên đó viết, “Mục tiêu! Thi vào Ban trọng điểm khoa văn trường trung học Thạch Lâm!”

Ellen sắp quỳ gối trước sự nhiệt tình của Mộ Tử Mặc.

Được rồi, đây xem như là lần duy nhất trong nghề mà hắn không phải nhọc lòng vì bệnh nhân.

Không biết về sau còn có thể gặp được một bệnh nhân khiến người bớt lo như vậy không nữa.

Như thế nào cảm thấy có chút thất bại đâu?

Thôi thôi, làm một bác sĩ có y đức, hắn hẳn là phải cảm thấy cao hứng mới đúng.

Vì thế Ellen lại lần nữa gọi điện cho # hảo cơ hữu # Lâm Tần, ở trong điện thoại không ngừng khích lệ Mộ Tử Mặc một phen, sau đó lại phàn nàn về những áp lực mà Lâm Tần gặp phải trong quá trình phát triển sự nghiệp.

Hừ, đừng lấy cớ bản thân chỉ mới hai mươi tuổi, Tiểu Mặc chỉ mới mười lăm tuổi thôi.

Lâm Tần im lặng cầm điện thoại.

Thôi đi, Tiểu Mặc còn nhỏ như vậy đã có tâm tính tốt. Hắn quả thực không nên cáu kỉnh, bằng không sẽ bị nói là không bằng một tiểu hài tử.

Tốt xấu gì hắn cũng là thần tượng của tiểu mặc, tố chất tâm lý của thần tượng còn không bằng fans, này làm sao có thể.

Vì thế Lâm Tần thuận lợi vượt qua thời kì uể oải khi không thể đoạt giải, khí thế ngất trời chuẩn bị cho kế hoạch điện ảnh tiếp theo.

Mộ Tử Mặc còn không biết bởi vì nhận được thưởng mà cậu có hành vi như được tiêm máu gà cũng khiến cho Lâm Tần được tiêm máu gà.

Đây chính là duyên phận đi.