Edit + Beta: Hạ.
Nếu Mộ Tử Mặc có thể nghe được tiếng lòng của Tiền Mẫn Nghi, cậu nhất định sẽ nuối tiếc mà nói cho mẹ kế: Ly hôn gì đó, dì cũng đừng nghĩ tới nữa, người nhà của dì sẽ không đồng ý đâu.
Sau khi thoát khỏi tư tưởng của người xuyên không, biết được tất cả sự thật, cậu cũng hiểu rõ về lịch sử đấu tranh gian khổ để ly hôn của Tiền Mẫn Nghi.
Tiền gia là gia tộc kinh thương, tuy rằng cũng thiên vị người nhà, trong trường hợp Tiền Mẫn Nghi có người trong lòng hoặc cuộc hôn nhân này khiến bà chịu ủy khuất, họ nhất định sẽ duy trì bà ly hôn. Nhưng vì con cái, Tiền Mẫn Nghi không muốn tái hôn, bà và Trần Phi Nhiên luôn ai lo phận người nấy, không can thiệp vào đời tư của nhau, quan trọng nhất chính là cuộc hôn nhân của họ đã đem lại lợi ích cho cả Tiền gia và Trần gia, cho nên so sánh giữa việc Tiền Mẫn Nghi không thoải mái trong lòng và lợi ích gia tộc, ai cũng sẽ chọn vế sau.
Tiền Mẫn Nghi cũng là thương nhân, càng là một người mẹ, tuy rằng bà rất ghê tởm với đoạn hôn nhân này, nhưng nghĩ đến con trai, nghĩ đến công ty, bà lại do dự. Nếu Trần Phi Nhiên đồng ý ly hôn, bà cũng sẽ ly hôn. Nhưng nếu Trần Phi Nhiên không đồng ý, như vậy ly hôn sẽ dẫn đến việc hai nhà xé rách da mặt với nhau, bà đương nhiên sẽ phải đắn đo vì điều này.
So với hạnh phúc của bản thân, Tiền Mẫn Nghi ưu tiên suy nghĩ cho con mình. Trần Phi Nhiên không quan tâm đến gia đình, nhưng đối với đứa con chung vẫn hỏi thăm tới, đối với Trần Ninh Nhạc, vô luận Trần Phi Nhiên hay là nhà họ Trần đều đặc biệt xem trọng.
Tiền Mẫn Nghi nếu muốn ly hôn với Trần Phi Nhiên, bà tất nhiên sẽ mang theo con trai của mình. Nhưng nếu làm như vậy nhất định sẽ có xung đột với Trần gia.
Toàn bộ Trần gia trừ Trần Phi Nhiên là nhân tra ra thì những người khác đối với hai mẹ con bà đều tương đối tốt. Bà không có cách nào cùng Trần gia trở mặt. Nếu thật sự xé rách da mặt, vậy thì sẽ là đầu rơi máu chảy.
Nếu hai nhà trở mặt, đối với Trần Ninh Nhạc cũng không có chỗ tốt.
Trần Ninh Nhạc tuy rằng không có chút tình phụ tử nào với Trần Phi Nhiên, nhưng đối với ông bà nội vẫn có tình cảm.
Mộ Tử Mặc cũng nhớ rõ, kiếp trước ông bà nội đối với cậu luôn thập phần áy náy, họ cũng đã giúp đỡ cậu rất nhiều.
Còn về vị bác họ kia... khụ khụ, tạm thời không cần đề cập đến.
Dù sao cũng không phải người xấu.
Ân... Chỉ là kiếp trước những người này đều bị cậu liệt vào dạng thân thích cực phẩm, luôn biến họ thành đại vai ác, não bổ ra đối phương sẽ đối với mình sinh ra đủ loại trở ngại, đưa tiền cho mình là vì muốn vũ nhục, hoàn toàn đem chính mình trở thành nhân vật chính trong kịch bản phế vật muốn nghịch tập... Cũng bởi vì những suy nghĩ sai lầm này, cậu đã bỏ lỡ rất nhiều tình thân.
Sống lại một đời, cậu đối với Trần gia cũng không có kỳ vọng gì quá lớn, đối với Tiền gia cũng là như vậy, không có hảo cảm nhưng cũng sẽ không đi đối nghịch.
Nói trắng ra, mặc dù rất xin lỗi mẹ, nhưng những việc này đều do một mình Trần Phi Nhiên làm ra, cùng Trần gia và Tiền gia không có bao nhiêu quan hệ.
Huống chi mẹ của cậu sống rất tiêu dao, cùng ba phu thê ân ái, mỗi ngày trôi qua đều muôn màu muôn vẻ, nếu không phải do trận hồng thủy kia...
Mộ Tử Mặc ảm đạm nghĩ, có lẽ chính mình thật sự là một tai tinh.
[Đinh! Hệ thống kiểm tra đo lường, phát hiện tinh thần của ký chủ không ổn đinh, thỉnh ký chủ tích cực hướng về phía trước, giữ vững tâm thái, bằng không sẽ có hại cho việc hồi phục thân thể.]
Thanh âm máy móc đột ngột vang lên khiến Mộ Tử Mặc thiếu chút nữa nhảy dựng lên, còn may chân cậu đang bị cố định. Bất quá, trên mặt cậu vẫn lộ ra vẻ kinh hách. Mộ Tử Mặc sờ sờ ngực mình.
Còn tốt, vừa rồi bị dọa, những tâm tư u ám kia cũng đã bị dọa cho bay sạch.
Sau khi hoàn thành mục đích, hệ thống âm thầm biến mất.
Biến hóa của Mộ Tử Mặc tất nhiên đã bị Tiền Mẫn Nghi phát hiện, bà còn cho rằng Mộ Tử Mặc đau chân, sợ đến mức kêu ra tiếng. Sau đó Mộ Tử Mặc rất bi ai mà tiếp nhận sự "chăm sóc" của bác sĩ, lăn qua lộn lại một lúc lâu - rốt cuộc đột nhiên bị đau cũng không thường thấy, sau đó bác sĩ đã kê cho cậu một đơn thuốc giảm đau, còn cố ý dặn dò nếu không phải rất đau thì tốt nhất không nên uống.
Thuốc giảm đau đối với thân thể không tốt.
Tiền Mẫn Nghi nhịn không được ghét bỏ trong lòng. Sắc mặt đứa nhỏ trắng bệch như vậy, bác sĩ còn nói là không có việc gì? Lang băm! Nhất định là do tên cặn bã Trần Phi Nhiên kia không tận tâm! Không hẹn được bác sĩ khoa chỉnh hình có danh tiếng đến để điều trị cho Mặc Mặc.
Việc này cũng không thể trách Trần Phi Nhiên. Tai nạn xảy ra quá đột ngột, ông ta cũng không thể đột nhiên trói một bác sĩ nổi danh đến cứu con trai mình. Ngay cả khi có bác sĩ ở đó, muốn gặp bác sĩ đều phải hẹn trước a! Hai chữ "hẹn trước" này có nghĩa là gì ngươi có hiểu hay không?
Không thể không nói, sau khi phẫu thuật, Trần Phi Nhiên quả thực cũng âm thầm trì hoãn việc hẹn gặp bác sĩ. Dù sao ông ta vẫn có khuynh hướng muốn đem Mộ Tử Mặc tiễn đi.
Rốt cuộc Mộ Tử Mặc chính là bằng chứng cho những việc hắn từng làm.
Mặc dù hiện tại Mộ Tử Mặc trên danh nghĩa không phải con ông ta, nhưng ông ta cũng đã đảm bảo với Trần gia sẽ tìm con trai của Nhạc Lạc Thần trở về. Vốn muốn tìm một lý do để lừa dối gia đình, ai người Tiền Mẫn Nghi lại trước tiên phát hiện ra đứa trẻ này, cũng biết được những sự tình năm đó. Nếu không có việc này, ông ta thậm chí còn có suy nghĩ mặc kệ Mộ Tử Mặc.
Ai biết Mộ Tử Mặc có phải là con ruột của ông ta không?
Nhưng sau này khi Mộ Tử Mặc gặp tai nạn, ông ta đã lặng lẽ đi kiểm tra DNA, sau khi xác định cậu là con trai ruột của mình, ông ta cũng không dám đánh cuộc sau khi đem Mộ Tử Mặc trở về, người nhà sẽ có phản ứng gì. Dù sao, thế hệ trước của Trần gia và Nhạc gia có cảm tình rất sâu, đặc biệt là ba Nhạc Lạc Thần còn xem như là ân nhân cứu mạng của Trần phụ, vì cứu Trần phụ mà qua đời.
Ông ta cũng không dám đánh cuộc những đối thủ chính trị của ông ta có lợi dụng thân thế của Mộ Tử Mặc để đối phó với mình hay không. Dù sao tội trùng hôn tuy không tính là tội lớn, nhưng nếu việc này bị người có tâm lợi dụng thì đây sẽ trở thành một vết nhơ trong lý lịch của ông ta sau này.
Tiền Mẫn Nghi đương nhiên cũng biết ý tưởng của Trần Phi Nhiên, bà cũng cho rằng trình độ y tế trong nước có đôi chút kém hơn so với nước ngoài.
Nếu Mộ Tử Mặc đã không muốn nhận người cha này, vậy thì tốt nhất nên đưa cậu đến hoàn cảnh an tĩnh hơn để trị liệu, như vậy đối với thương thế của cậu cũng có lợi hơn.
Nếu không đưa Mộ Tử Mặc đi, chỉ sợ đám chó săn trong giới sẽ ngửi được mùi tanh, bọn họ sẽ lợi dụng Mộ Tử Mặc, khiến cậu không thể sống an ổn.
Chỉ là việc này muốn nói với cậu bé thế nào? Đứa nhỏ này vừa mất đi cha mẹ, lại gặp phải tai nạn xe cộ gãy hai chân. Hiện tại cậu nhất định đang rất khổ sở, nhất định rất tuyệt vọng... Nếu bà lại đem đứa nhỏ này ném ra nước ngoài trời xa đất lạ, đứa nhỏ có thể hay không sẽ cho rằng bản thân đang bị vứt bỏ.
Tiền Mẫn Nghi lâm vào trạng thái “over thingking”.
Mộ Tử Mặc quan sát thần sắc Tiền Mẫn Nghi, nghĩ đến có lẽ bà đang muốn nói đến việc sẽ đưa cậu ra nước ngoài. Bất quá nhìn sắc mặt biến hóa không ngừng của dì Tiền, sớm đã hiểu rõ nhìn mặt đoán ý Mộ Tử Mặc đương nhiên hiểu được, Tiền Mẫn Nghi là đang lo lắng ý tốt của bà sẽ bị bắn ngược.
Kiếp trước quả thật đã bị bắn ngược, bởi vì trong tiềm thức của cậu luôn cho rằng "mẹ kế độc ác đang hại mình", nói không chừng sau khi ném cậu ở nước ngoài, bà sẽ để cậu tự sinh tự diệt ở đó.
Cho nên cậu coi đây là thời điểm sinh tử tồn vong, sau đó cậu đã thông qua bác sĩ và các y tá để thả tin tức cậu là con trai riêng của Trần Phi Nhiên ra ngoài, đạt được ủng hộ tử dư luận cũng được kẻ thù của Trần Phi Nhiên chiếu cố, cuối cùng thành công ở lại bệnh viện trong nước.
Cũng chính vì vậy mà cậu đã bỏ lỡ thời điểm phục hồi tốt nhất. Tuy rằng cuối cùng cậu vẫn có thể đi đường, nhưng mỗi khi trời mưa hay hoạt động quá độ, hai chân cậu đều sẽ ẩn ẩn đau. Đến khi vào tuổi trung niên, đau đớn càng thêm thường xuyên, trở thành nam bệnh khó chữa.
Bất quá hiện tại không như vậy. Cậu tín nhiệm Tiền Mẫn Nghi, cũng biết Trần Phi Nhiên chưa từng có ý định đuổi tận gϊếŧ tuyệt chính mình, thậm chí kiếp trước cậu cùng ông ta cũng không có tranh chấp gì quá lớn. Hổ dữ không ăn thịt con, Trần Phi Nhiên coi như vẫn còn giữ được một chút nhân tính.
So với bị người lợi dụng quấy rối, cuối cùng bỏ lỡ thời điểm phục hồi vàng, mang theo bệnh tật cả đời giống như kiếp trước, cậu vẫn nguyện ý xuất ngoại hơn.
Ở nước ngoài, có thầy thuốc tốt, có hoàn cảnh tốt, hơn nữa còn có hệ thống bên cạnh, đối với việc hoàn thành nhiệm vụ lâm thời cũng sẽ dễ dàng hơn.
Mộ Tử Mặc chờ Tiền Mẫn Nghi rối rắm xong, nói ra ý muốn xuất ngoại của mình.
Không nghĩ tới Tiền Mẫn Nghi đột nhiên lau nước mắt, lệ rơi đầy mặt mà lao ra khỏi cửa: "Dì, dì có lỗi với con!"
Mộ Tử Mặc: “…”
Σ(っ°Д°;)っĐừng, mau trở lại!!! Chạy cái gì mà chạy nha!!! còn việc xuất ngoại trị liệu thì sao?
Mộ Tử Mặc bị dọa đến ngây người. Rốt cuộc là làm sao vậy? AI nói cho cậu biết mẹ kế vì sao lại là phong cách này không? Kiếp trước cậu đã bỏ lỡ cái gì?
Không không không, hiện tại không phải thời điểm nghĩ đến việc này. Mau trở về đi mà! Tốt xấu gì cũng phải nói xong việc xuất ngoại điều trị của cậu rồi mới lệ rơi đầy mặt chạy đi chứ! Việc phục hồi của cậu thì phải làm sao bây giờ?
Mộ Tử Mặc cảm thấy rất mệt tâm, sống không còn gì luyến tiếc.
# Phong cách của mẹ kế không đúng quá mệt tâm #
Mộ Tử Mặc buồn bực đợi đến buổi sáng hôm sau, Tiền Mân Nghi vẫn không xuất hiện.
...Sẽ không phải cứ như vậy mà bỏ lại cậu chứ?
Tiền Mẫn Nghi thật đúng là có ý nghĩ này, bà đang cùng Tiền Mẫn Nghi liều mạng, chuẩn bị để Mộ Tử Mặc ở lại trong nước.
Đứa nhỏ cô đơn tịch mịch lại còn bị thương, đem đứa nhỏ như vậy ném ra nước ngoài, cho dù hoàn cảnh trị liệu có tốt hơn nữa thì đối với tâm lý của đứa nhỏ cũng sẽ để lại vết thương.
Tiền Mẫn Nghi nắm tay, trong mắt hừng hực ngọn lửa. Đứa nhỏ ngươi yên tâm! Dì tuyệt đối sẽ không nhượng bộ!
...Không, con thỉnh cầu dì để cho con xuất ngoại đi, thật sự! Giấy không thể gói được lửa, nếu như con vẫn luôn ở lại nơi này, thân thế nhất định sẽ bị người đào ra. Đến lúc đó truyền thông sẽ tới đây, như vậy con sẽ không có thời gian để làm huấn luyện khang phục!
Sau đó khi lại lần nữa nhìn thấy Tiền Mẫn Nghi, biết được Tiền Mẫn Nghi vẫn đang không ngừng nỗ lực vì chính mình, những lời muốn nói đều tắc trong cổ họng.
Thời điểm biết Tiền Mẫn Nghi vì mình mà suy nghĩ, cũng vì mình mà nỗ lực tranh thủ, được người khác che trở như vậy, thật tốt, cũng rất hoài niệm. Đây không phải là chuyện mà đời trước cậu luôn muốn nhận được sao? Mộ Tử Mặc thầm muốn tận hưởng lâu thêm chút nữa.
Nhưng nghĩ đến tương lai sau này, cậu không thể tiếp tục trì hoãn.
Cuối cùng, cậu nói với Tiền Mẫn Nghi, sau đó nhìn thấy nữ cường nhân này khóc thành lệ nhân.
Mộ Tử Mặc không rõ ràng lắm, Tiền phu nhân tính tình cường ngạnh cư nhiên có thể khóc thành như vậy, đa sầu đa cảm như vậy... Bà ấy rốt cuộc đã bổ não ra nhưng cái gì?
Tiền Mẫn Nghi bổ não cái gì? Đương nhiên là cho rằng Mộ Tử Mặc đã nghe được tin tức bên ngoài, nói không chừng những tin tức kia là do Trần Phi Nhiên đã âm thầm nghĩ cách truyền lời cho cậu bé. Mặc Mặc còn nhỏ đã phải trưởng thành sớm, đã biết săn sóc người khác, đã hiểu chuyện như vậy, tích cách giống như từ một khuôn đúc ra với mẹ cậu bé, nhất định vì không muốn bà khó xử, không muốn đối mặt với những thứ lung tung rối loạn bên ngoài, nói không chừng còn đối với thế giới này sinh ra tuyết vọng (??), mới có thể nghĩ đến việc tự trục xuất chính mình (???).
Nếu Mộ Tử Mặc thật sự bị bức đến tình trạng này, bà sẽ dùng bất cứ thủ đoạn nào để đem đứa nhỏ này lưu lại. Nhưng nếu làm như vậy, hoàn cảnh phục hồi của cậu sẽ không tốt, không những thế cậu có thể sẽ bị những tin đồn nhảm nhí bên ngoài ảnh hưởng đến tâm tình. Nếu như vậy không bằng xuất ngoại, như thế bà mới có thể đem hết thảy nắm trong lòng bàn tay. Dù sao ở nước ngoài, Trần Phi Nhiên cũng không thể ảnh hưởng đến cậu, như vậy bà có thể bảo hộ cậu tốt hơn.
Trần Phi Nhiên tỏ vẻ ông ta cái gì cũng chưa làm. #Tra cha luôn là kẻ gánh tội thay #.
Cuối cùng Tiền Mẫn Nghi vẫn đồng ý đem Mộ Tử Mặc đưa ra nước ngoài, chỉ là những việc này đều do bà toàn quyền phụ trách.
Mộ Tử Mặc rốt cuộc bị đẩy đến sân bay, sau đó vô cùng kinh hoảng mà gặp một khuôn mặt tươi cười lấy lòng đang khẩn trương nhìn về phía cậu.
(Ta sửa lại cách hành văn một chút cho mượt hơn, nếu có lỗi chính tả hay câu từ chưa ổn có thể nhắn lại để ta sửa nha!)