Xin Lỗi, Tôi Khiến Anh Mang Thai

Chương 8.2 (tiếp)

Dù làm gì, nơi bị tổn thương sẽ chỉ là khí quan mà thân thể hắn không có ( tử ©υиɠ ), sau khi " Bánh quy hormone " hết hiệu lực, trên bụng hắn sẽ chỉ còn lại vết mổ.

“ Vậy nói trước, đứa bé sau khi lấy ra, cô phải mang đi, không thể bỏ lại ở chỗ này của tôi. ”

Nếu đứa trẻ bị vứt bỏ này bị phát hiện, phòng khám nhỏ của hắn sẽ không mở cửa được nữa.

“ Hoặc là, nếu cô không muốn nuôi nó, bỏ ở trại trẻ mồ côi cũng ......”

Bị ánh mắt tràn đầy sát khí của cô gái nhìn, bác sĩ lập tức ngậm miệng.

—— Trời ạ... Đây không phải là tình nhân của đại ca nào đi......

Cô gái nằm trên bàn mổ đơn sơ không cần dùng cả thuốc tê ( bởi vì mổ xong liền đi ), ngược lại là tay bác sĩ run run rẩy rẩy, còn khẩn trương hơn người bị giải phẫu.

Nếu dùng thuốc tê. Đứa bé nếu có chú lực, tuyệt đối không thể lừa được “Cửa sổ”, hơn nữa ngộ nhỡ kế thừa thuật thức của nhà Zenin, chắc chắn sẽ bị Zenin bắt về.

Mặc kệ là ở địa phương kia sinh hoạt, hay là sống cuộc sống tầm thường cả đời, không bằng ch·ết luôn.

Thân là cha ( mẹ ), Toji trực tiếp quyết định thay đứa trẻ .

【39】

Vì vậy, sao lại mang trở về?

Thân thể còn chưa khôi phục, Toji không chút nào bận tâm miệng v·ết th·ương vừa được khâu lại, tùy tiện ngồi ở trên sàn nhà, nhìn đứa trẻ được hắn đặt trên thảm lông tơ.

Bác sĩ ở phòng khám còn có tính trách nhiệm, đắp một cái chăn nhỏ cho đứa bé, cũng tắm rửa cho nó một lần, không còn chảy máu đầm đìa như lúc vừa từ cơ thể mẹ ra.

Nhưng cho dù lấy đi nhau thai, làn da trẻ con vẫn là đỏ rực như cũ, nhăn dúm dó, tóc máu màu đen mềm mại dán trên da đầu, đôi mắt hơi hơi mở có màu sắc đậm, Toji nhìn lướt qua cũng không phân biệt được là màu gì.

Hắn vươn tay, chạm vào làn da lộ ra ngoài của đứa trẻ.

...... Ấm áp.

Là sống .

Thật nhỏ.

Lấy bàn tay của mình đối lập với trẻ mới sinh, trong đầu Toji loé lên suy nghĩ " một ngón tay cũng có thể chọc ch·ết hắn ", " Một bàn tay có thể nhẹ nhàng bóp ch·ết hắn ".

Đêm khuya, Toji bị tiếng khóc của trẻ con đánh thức, hắn trở mình, gãi đầu đi phòng bếp pha sữa bột.

Cô nàng ngu ngốc lúc trước mua một đống đồ dùng cho trẻ sơ sinh, Toji lúc ấy không có lý do ngăn cản, nghĩ đến có lúc sẽ vứt toàn bộ chúng vào thùng rác, kết quả là thật sự dùng đến.

【40】

Toji dự đoán chính xác, trong ba ngày tôi không thể trở về kịp, ở ngày thứ năm mới trở lại.

Tôi kéo thân hình hiếm thấy mỏi mệt, trong lòng tràn ngập xin lỗi.

Phất trừ chú linh đặc cấp không phải việc khó, vấn đề là trên đường gặp phải một vài phiền toái nhỏ —— tuyết lở bất ngờ làm thời gian đi đường của tôi bị kéo dài không ít.

“Rất xin lỗi Toji, tôi......”

Toji đã khôi phục thân hình nam tính, mặc áo trên rộng thùng thình, nhưng mặc dù lại rộng thùng thình, tôi còn có thể nhận ra ——

Bụng phẳng lì, không có một chút dấu vết mạng thai.

“A a a!” mũi chân của tôi run rẩy giống như bị động kinh, bắt đầu nhảy loạn, “Toji —— em bé rơi ra rồi?!”

Quầng mắt người đàn ông có chút thâm, lần này hắn không phản bác lại, hắn chỉ vào một phòng —— đó là phòng trẻ con mà lúc trước tôi rất chờ mong bố trí: “Cô đi trông đứa bé, tôi muốn ngủ một lát.”

Nuôi trẻ con thật khó, mấy ngày nay hắn cơ hồ không ngủ được lúc nào......

“...... Ai?”

Tôi thấy được con của Toji.

Sau khi được sinh ra vài ngày, làn da trẻ sơ sinh không còn bị nhăn do ngâm nước ối, nho nhỏ, đáng yêu.

Đứa nhẻ như đã nhận ra hơi thở không quen thuộc, cái mũi nhăn lại, bắt đầu khóc toáng lên:

“Oa oa oa!”

Tôi đang định vươn tay đột nhiên dừng lại, ngây người.

“Sao lại khóc, sao lại khóc?”

Tôi còn chưa sờ đến!

A a a trẻ con còn chưa biết nói, sao tôi có thể biết nó muốn gì?!

Tôi vừa đang tràn đầy vui sướиɠ, đã bị tiếng khóc của trẻ sơ sinh khiến cho tay chân luống cuống .

Đúng rồi, đúng rồi, trẻ con khóc đơn giản cũng chỉ có mấy nguyên nhân.

Đói bụng, mệt mỏi...... Còn có gì nữa?

Hay là đói bụng sao?

Mà trẻ sơ sinh ăn ——

Tôi lập tức bế đứa trẻ lên, chạy hướng phòng của Toji.

“Toji!” Vọt trực tiếp vào phòng ngủ, tôi nhảy lên một cái, ở giữa không trung đạp dép lê xuống, lại nhảy vào trên giường Toji, tôi làm lơ cái giường bị run rẩy, vội vàng đẩy quần áo Toji lên, đưa đứa trẻ vào ngực hắn.

“Sữa, sữa! Em bé muốn bú sữa!!”

Tác giả có lời muốn nói: Cha, tôi muốn sữa