Hôm sau, Nhạc Đồng vừa mới dùng bữa sáng xong, còn chưa kịp đi thỉnh an. Đã bị phụ thân nàng là Nhạc Thái phó đùng đùng đẩy cửa xông vào.
"Nhạc Đồng, ngươi đúng là đồ bất hiếu, ta nuôi dưỡng ngươi đúng là uổng công mà". Nhạc Thái phó muốn tát Nhạc Đồng, nhưng bị Xuân Đào cản lại. Trước giờ Xuân Đào cũng chỉ nghe theo tiểu thư, nàng là do tiểu thư nhặt về, cũng chỉ bảo vệ một mình tiểu thư.
"Ngươi, ngươi dám cản ta, làm phản rồi, ta nhất định sẽ bán ngươi đi". Nhạc Thái phó tức giận đến run mình, ông ta vậy mà bị một nha hoàn giữ chặt tay không thể cử động. Tay của ông ta đã muốn bị bẻ gãy đi. Không bán nha hoàn này đi là không được.
"Phụ thân, có việc gì từ từ nói. Con cũng không biết vì sao người lại tùy tiện muốn đánh nữ nhi. Xuân Đào là người của con, cũng không phải người của Nhạc phủ". Nhạc Đồng ngước mắt nhìn phụ thân. Đã từng Nhạc Đồng muốn tranh thủ tình thương của ông, cô cố gắng làm tốt mọi thứ, chỉ để lại nghe được một câu khen ngợi từ ông. Nhưng từ trước đến giờ nếu không phải là nghe những từ cay nghiệt tuqf ông, thì cũng chính là hết đánh lại mắng. Nhạc Đồng cũng không hi vọng gì ở người Nhạc gia nữa rồi. Xuân Đào là do nàng tự mình mang về, cũng không bán mình cho Nhạc gia, muội ấy chỉ cam tâm tình nguyện đi theo Nhạc Đồng báo ân. Muốn đυ.ng đến nàng thì nên hỏi qua nắm đấm Xuân Đào và Xuân Mai.
"Tỷ tỷ, tỷ đúng là quá đáng, đã làm ra chuyện như vậy, còn dám hỏi phụ thân mình đã làm gì. Nếu là ta đã sớm xấu hổ mà quỳ xuống tạ lỗi". Nhạc Thanh lại thêm dầu vào lửa, kế bên là Lý Hoài, hắn rét lạnh nhìn Nhạc Đồng. Nhưng nàng ngay cả một ánh mắt cũng không dừng trên người hắn.
"Ta chẳng làm gì cả, thì có gì mà xấu hổ, chỉ có những người chuyên môn làm việc xấu, mới biết mình cần phải làm gì để nhận được sự thương hai của người khác". Nhạc Đồng lạnh nhạt nói, mấy người này còn chưa nói cho nàng biết nàng đã làm gì, thế mà đã tự ý định tội cho nàng. Nhạc Đồng chỉ biết tự cười khổ trong lòng mà thôi.
"Ngươi còn hỏi ta, chẳng phải ngươi dám cho người đi rêu rao bên ngoài, nói ta sủng thϊếp diệt thê, sủng ái thứ nữ, chán ghét hãm hại con cái chính thê hay sao. Bằng chứng rõ ràng như vậy, ngươi còn dám chối cãi. Hôm nay, ta nhất định phải xử lý đứa nghịch nữ như ngươi". Nhạc Thái phó hồ đồ nói. Ông ta bị mẫu thân Nhạc Thanh khóc lóc than vãn, làm ông ta tức giận đến mụ mị đầu óc.