Sau khi lau xong cơ thể cho công chúa, Thời Oánh lại thay một bộ y phục khác vào.
Vừa mặc xong y phục thì nha hoàn khi nãy lại bưng bát thuốc lúc nãy cô dặn nấu đem vào.
Sau khi nha hoàn ra ngoài, Thời Oánh đã cố gọi công chúa dậy uống thuốc nhưng không thành công.
Bất đắc dĩ cô chỉ có thể mυ'ŧ từng thìa nhỏ đút vào miệng nàng nhưng vẫn bị chảy ra ngoài.
Nhìn bờ môi nhỏ nhắn lúc này phát sốt mà trở nên đỏ mọng như sắp nút ra, Thời Oánh liếʍ liếʍ môi.
Lại thầm nghĩ, chính mình cũng không phải chiếm tiện nghi của công chúa, chỉ là mướm thuốc thôi mà, nàng ấy mà có biết cũng không thể trách cô được.
Bưng chén thuốc lên tay, ngụm một ngụm lớn nước thuốc, cũng không đắng.
Chu cái miệng căng phồng thuốc của cô kề sát vào miệng công chúa, Thời Oánh dí sát miệng mình vào, từng chút một móm thuốc cho công chúa, sau khi công chúa đã nuốt hết số thuốc trong chén thì cô lại không muốn buông tha mà mυ'ŧ mạnh vào bờ môi nhỏ nhắn căng mọng của công chúa.
"Thật sự là kiềm lòng không đặng trước sắc đẹp kiều diễm này mà."
Nhìn công chúa nằm ngủ không yên, Thời Oánh đau lòng nhẹ nhàng xoa xoa mi mắt của nàng.
Đang suy nghĩ miên man, cánh tay đột nhiên bị nắm chặt.
"Công chúa."
Thời Oánh giật mình nhìn về ánh mắt công chúa, lại không phát hiện ra chút dấu hiệu nào là công chúa đã tỉnh.
Nhưng khi Thời Oánh rút tay mình lại thì không được, tay cô đã bị công chúa nắm chặt lấy.
Dù đã thử vài lần rút tay lại nhưng không thành công, nên Thời Oánh đành kệ công chúa nắm tay mình chìm sâu vào giấc ngủ.
Thời Oánh không còn cách nào khác chỉ có thể nằm xuống bên cạnh ngủ thϊếp đi.
Không biết qua bao lâu thì Thời Oánh nghe được âm thanh rêи ɾỉ nho nhỏ.
Mở mắt ra bậc người ngồi dậy, nhìn vào phía trong giường, cô thấy được công chúa vẫn gắt gao nắm chặt tay mình, miệng rêи ɾỉ những từ ngữ vụn vặt, hai bên thái dương cũng ướt đẫm mồ hôi.
"Cứu ta... cứu ta..."
"Công chúa, tỉnh, tỉnh."
Thời Oánh gấp gáp, tay sờ lên trán công chúa đã không còn sốt nữa, nhưng sao lúc này lại trở nên mê sảng thế này? Hay là công chúa gặp ác mộng nhỉ?
Công chúa mở mắt ra, đập vào mắt lại là thϊếp thân nha hoàn của chính mình, nàng thở dài nhẹ nhõm.
"Không có chuyện gì? Vì sao ngươi lại ở trên giường ta?"
Nói rồi công chúa định ngồi dậy, nhưng vừa mới sốt xong cơ thể cũng không còn sức lực, lại cảm giác được tay mình đang nắm một cái gì? Giơ tay lên nhìn thì lại thấy chính mình đang nắm thật chặt tay của thϊếp thân nha hoàn.