Nhân Vật Phản Diện Bị Ám Ảnh Bởi Bộ Lông Tôi

Chương 1: Xuyên Không

Chu Vũ Đường, tôi là bác sĩ mổ chính cho cậu, sẽ sớm phẫu thuật thay van tim cho cậu, giờ tôi sẽ tiêm gây tê cho cậu nên đừng lo lắng."

"Được."

"Đừng khẩn trương, máu sẽ chảy quá nhanh và khiến thịt hỏng. Nói thật thì tôi sẽ lập tức mổ bụng cậu."

Chu Vũ Đường:???

Đột nhiên, Chu Vũ Đường còn chưa kịp ngăn cản đã bị dọa tỉnh, đập vào mắt hắn là khuôn mặt được phóng đại gấp n lần.

Chu Vũ Đường đầu đau muốn nổ tung, gần như không thở được, chẳng lẽ hắn.....Đang mơ thấy người khổng lồ?

Khoan, từ từ!

Chu Vũ Đường cúi đầu nhìn, hắn cách mặt đất ít nhất cao mười tầng, lại bị một tên khổng lồ nắm chặt trong tay.

"Em út, không nghĩ tới ngươi lại giấu chuyện như vậy."

"Ha ha, phía trước ta bắt được đến tam vĩ hồ ly đem tặng cho lão đại, con chim xấu này khẳng định sẽ khiến lão đại thấy chướng mắt, ta muốn từ từ thưởng thức!”

Chim? Chim gì cơ?

Chu Vũ Đường có dự cảm không lành, hắn nhìn về phía đôi mắt của “người khổng lồ”, coi đôi đồng tử kia như gương thấy rõ của chính mình ——

Không biết mình mới chạy ra lò nướng BBQ* nào, toàn thân hắn đen kịt không nói nên lời, lông trên cánh xù xì không đều nhau, lông đuôi hoàn toàn bị cháy trụi.

*

Chuyện gì đang xảy ra vậy, hắn không phải đang phẫu thuật sao?

“Em út sao ngươi lại đi nhặt rác rưởi? Vật nhỏ này linh lực thấp kém, ăn nó còn không bằng ăn linh châu quả còn tốt hơn.”

“Không sai, ta thấy ngũ tạng con quạ đen này đều bị đốt cháy, nhiều nhất bảy ngày nữa liền đi đời nhà ma.”

Gã túm lấy Chu Vũ Đường nói: “Vậy thì rất tiếc? Không bằng trước khi chết trở thành chất dinh dưỡng cho đệ tử Dạ Cung ta, cũng coi như nó sống cũng không uổng phí.”

Chu Vũ Đường sửng sốt.

Dạ Cung?

Đây không phải là một trong số thế lực lớn nhất của nhân vật phản diện trong《Phần Cốt》à?

Chu Vũ Đường nhìn về phía mấy người này đều mặc quần áo gấm màu tím sậm, ngoại khoác huyền sắc áo choàng, đã phong cách lại thần bí, góc áo choàng lấy chỉ bạc thêu hoa quỳnh, đó là biểu tượng chứng minh người Dạ Cung. Trên thắt lưng đệ tử của Dạ Cung có đeo một khối ngọc điệp.

Chu Vũ Đường ngơ ngác.

Hắn không phải nằm mơ, hắn xuyên sách rồi!

Làm một bệnh nhân mắc bệnh tim bẩm sinh, Chu Vũ Đường từ nhỏ đã thường xuyên đến bệnh viện, cứ ba ngày lại đến khám, đến năm 18 tuổi ngày càng nghiêm trọng, phải nằm ở bệnh viện ba tháng, mà cuốn sách《Phần Cốt》 chỉ dùng để gϊếŧ thời gian khi nằm viện.

Nữ chính Giang Tiểu Phong sinh ra trong một gia tộc bình thường tu tiên trong môn phái, thời điểm mười lăm tuổi, Giang Tiểu Phong rời nhà đi đến đệ nhất môn phái “Thái Thượng Tiên Môn” bái sư trở thành đệ tử, lại ở trên đường gặp phải yêu ma chặn đường, trong lúc nguy cấp nam chính từ trên trời giáng xuống, anh hùng cứu mỹ nhân.

Tình huống lúc đó là cái dạng này ——

Nam chính chặn ngang ôm lấy eo nữ chính.

Mi mắt tựa như lá liễu, ánh mắt như kiếm quang, đáy mắt trong suốt trong vắt, sáng như sao trời biển rộng.

Hắn mặc bạch y một thân không dính bụi trần, vẻ đẹp vô song, nhìn thôi cũng hít thở không thông.

Hắn có khuôn mặt tuấn tú, khí chất lạnh lùng, cao cao tại thượng, không giận mà uy, cực kỳ đẹp trai.

Đẹp đến mức khiến Giang Tiểu Phong choáng váng tại chỗ, nhất kiến chung tình từ cái nhìn đầu tiên.

Nam chính là con trai của Thái Thượng Tiên Môn, một người dưới vạn người phía trên, cao lớn không gì sánh bằng long phượng tộc, mà Giang Tiểu Phong xuất thân đối lập với Thái Thượng Tiên Môn mà thiên hạ kính ngưỡng, quả thực bé nhỏ không đáng để nhắc tới, bởi vậy theo cốt truyện liền triển khai liên tiếp ngược tâm ngược thân.

Giang Tiểu Phong trước sau vì tra nam mà mù ba năm, ngồi xe lăn mười năm, thời điểm tra nam phong cảnh nàng yên lặng yêu thầm, thời điểm tra nam nghèo túng nàng là người đầu tiên giúp đỡ, thời điểm tra nam trọng thương nàng vì cứu hắn mà mất hết hết tu vi, bản thân dính phải chiêu của ma tu mà bị bắt đi, chịu đựng bị tra tấn khoảng nửa năm, nhưng chỉ cần tưởng tượng đến liều morphine* tinh thần của nam chủ, nàng liền một chút đều không cảm thấy đau.

*Morpine: thuốc giảm đau.

Khó khăn lắm mới chạy ra khỏi ma quật, trở lại sư môn lại thấy nam chính vô cùng hạnh phúc cùng nữ phụ bái đường thành hôn.

Chu Vũ Đường: “……”

Sau này, cơ thể Giang Tiểu Phong có khả năng hấp thụ ánh sáng nhưng nàng lại là bán yêu.

Tiên đạo tu sĩ từ trước đến nay luôn tuân theo tám chữ to: Phùng ma tất tru, phùng yêu tất trừ.*

( *Ma nào cũng diệt, yêu nào cũng diệt trừ)

Vì thế, nam chính dẫn theo đệ tử Thái Thượng Tiên Môn đuổi gϊếŧ Giang Tiểu Phong.

Giang Hiểu Phong bị giam cầm, thân thể xiềng xích, nhìn nam chính với đôi mắt đẫm lệ, kêu gào thảm thiết và tuyệt vọng.

Giang Tiểu Phong bật khóc, Chu Vũ Đường chỉ nghĩ đến là muốn hộc máu.

---Cách vách giường, bạn cùng phòng suýt đánh thức hắn vì tên khốn đó.

Bên bình luận đánh giá sách tràn ngập tranh cãi, có người mắng nữ chính ngốc nghếch, có người mắng nam chính là cặn bã, có người chỉ trích Giang Hiểu Phong không biết cố gắng.

[Giang Tiểu Phong ngươi tỉnh táo lại đi! Là Tạ Dương không đủ đẹp trai hay vẫn là Doãn Dụ không đủ cuồng, xin đừng tìm loại đàn ông này ở thùng rác!]

Vì nam chính quá cẩu(hèn hạ, đê tiện), dẫn tới nhân vật phản diện Tạ Dương đã tài năng đi kèm với nhan sắc cực phẩm, càng ngày được yêu thích, từng làm lu mờ hào quang của nhân vật chính, trở thành nam thần chồng của vô số fans.

Nhân vật chính đi tuyến tình duyên, còn Tạ Dương đi là đường sự nghiệp.

Cuộc đời của y có thể tóm tắt chỉ bằng hai chữ - báo thù.

Khi Tạ Dương lên năm tuổi, y đã tận mắt chứng kiến

cảnh gia tộc mẫu thân bị diệt, gần một ngàn người trong gia tộc toàn bộ đều chết thảm, chứng kiến

mẫu thân tuyệt vọng rút kiếm tự sát.

Chứng kiến thảm sát khi nhỏ đã trở thành bóng ma tâm lý tra tấn y cả đời.

Năm 16 tuổi, y gặp Giang Hiểu Phong, lúc ấy có thổ phỉ chặn đường đánh cướp, Giang Tiểu Phong biết rõ mình sợ tới mức cả người run run nhưng vẫn đứng trước mặt bảo vệ dù y là người xa lạ. Tạ Dương chưa bao giờ được hưởng hơi ấm trong lòng, lại bị nàng làm vô cùng cảm động, âm thầm đem ánh sáng cứu rỗi chôn ở trong lòng.

Sau này Tạ Dương xông vào Dạ Cung, hào bách quỷ dạ hành, chiếm giữ Thái Thượng Tiên Môn, tự phong vì đế, đem tra tấn nam chính sống dở chết dở rồi trục xuất, người đọc hô to: Sảng!

Chuyên tâm vào sự nghiệp của nam nhân chính là táp(quan trọng)!

Nhân khí của nhân vật phản diện còn vượt qua nam chính nữa? Thiệt lợi hại! Tác giả chỉ cần vung bút lên bắt đầu viết Tạ Dương hắc hóa biến thành một kẻ điên biếи ŧɦái, khát máu, tàn nhẫn độc ác, tùy ý mà làm, lạm sát kẻ vô tội. Cuối cùng nam chính hoa lệ(đẹp trai) trở về, tự tay đâm chết nhân vật phản diện, vì thiên hạ trừ hại, đồng thời thổ lộ tình cảm với Giang Hiểu Phong, rồi HE.

Chu Vũ Đường: "..."

Không nói nên lời.

Cái này...

Ngươi cố chấp HE như vậy bộ không thấy xấu hổ à?

Ngược nữ chính 80 vạn từ, nhưng tình tiết truy thê hỏa táng chưa tới 800 từ, tác giả lương tâm của ngươi ở đâu?

Chu Vũ Đường bị mang lên bàn mổ, cảm thấy không cam lòng hận ý, sau đó... Chắc là hắn đã chết trên bàn mổ.

Không ngờ hắn sẽ xuyên vào cuốn sách, còn xuyên thành một con - chỉ sống được bảy ngày liền đi đời nhà ma - chim!

Chu Vũ Đường xù lông chống cự, đống lửa bên kia đã cháy, lửa đã đủ, hắn phải chạy!

Đám ma tu liếʍ miệng, Chu Vũ Đường khóc không ra nước mắt.

"Đại ca con chim xấu như vậy mà ngươi cũng nuốt được à?"

Ma tu không có chuẩn bị dụng cụ định dùng tay trực tiếp xé nát con quạ đen: “Tốt xấu gì cũng khai linh trí, ngay cả nướ© ŧıểυ của muỗi cũng là thịt.”

Trong lòng Chu Vũ Đường run rẩy.

Ngươi đừng đến đây!!!

"Keng, keng....." Chu Vũ Đường sợ tới mức kêu lên một tiếng, ngay cả hắn trong nháy mắt cũng choáng váng.

Mặc dù hắn xấu nhưng tiếng kêu thực sự réo rắt êm tai!

Nhìn tên ma tu kia, thân thể gã đột nhiên cứng đờ giống như bị ấn vào nút tạm dừng.

"Sao vậy em út?" Vài người vây quanh, sắc mặt tái nhợt, "Con chim này thật kỳ quái!"

Đột nhiên, một đạo kiếm quang lạnh lẽo từ trên trời giáng xuống, từ phía sau lưng đâm thủng ngực "Em út", gã chưa kịp hét lên đã chết tại chỗ.

Kiếm quang còn chưa dừng lại, trong nháy mắt hóa thành bảy tám đạo, đem mấy ma tu còn lại đâm xuyên qua ngực, tất cả đều bị gϊếŧ chết!

Chu Vũ Đường ngơ ngác.

Hắn theo bản năng quay đầu chim lại nhìn sâu vào rừng cây, thấy một thiếu niên khoảng mười sáu mười bảy tuổi, mặc bộ cẩm y huyền sắc, thân thể cao lớn lộ ra tia quỷ dị, khuôn mặt lạnh lùng, không hề ấm.

Chu Vũ Đường bị chói đến mù mắt vì người này lớn lên rất đẹp!

Với giá trị nhan sắc như vậy, tuyệt đối không thể là vai phụ hoặc người qua đường.

Chu Vũ Đường nhớ lại các nhân vật chính được miêu tả trong nguyên tác, kết hợp với diện mạo của người trước mặt - làn da trắng, đôi mắt không chứa chút hơi ấm nào, thân hình gầy gò do thiếu tu luyện không được pháp, tuy ốm yếu nhưng khó có thể che được vẻ tuấn tiếu của y.

Lạnh lùng như băng sương, khắc nghiệt cố chấp, tính cách quái dị, tính khí thất thường.

Chu Vũ Dương lập tức xù lông.

Tám chín phần mười chính là nhân vật phản diện Tạ Dương!!!

Vừa ra khỏi hang sói lại vào miệng hổ! Tuy Tạ Dương là người được yêu thích nhất trong 《Phần Cốt》 , nhưng thế giới giả tưởng cố chấp và thế giới thật là hai chuyện khác nhau, ai cũng biết kẻ điên cuồng đáng sợ đến thế nào! Hơn nữa, trong sách còn nói rõ trên đời này chỉ có Giang Hiểu Phong mới có thể làm Tạ Dương rung động, một tên ác ma tàn bạo khát máu, chỉ ôn nhu với mỗi nữ chính!

Trong mắt Tạ Dương, những người khác chẳng qua chỉ là cỏ rác, nói gϊếŧ liền gϊếŧ!

Tạ Dương mặt không biểu tình thu hồi bội kiếm, trong nháy mắt Chu Vũ Đường chạm phải ánh mắt thanh ngạo liền rùng mình.

Đột nhiên có một loại dự cảm không lành!

Tạ Dương tiến lên một bước, lạnh lùng liến nhìn con quạ đen.

Động vật sơ khai linh trí đều phải trải qua thiên kiếp, vượt qua được chẳng khác nào bước vào ngưỡng cửa tu tiên, độ kiếp thất bại thì kết cục chỉ có tan xương nát thịt.

Tạ Dương trong mắt tràn đầy thương hại: "Thiên kiếp đánh xuống, ngụ tạng đều bị đốt cháy, ngươi nhất định rất thống khổ?"

Chu Vũ Đường nhảy dựng, trái tim đập thình thịch.

Hắn có dự cảm, câu nói tiếp theo Tạ Dương nhất định sẽ là "Ta giúp ngươi chấm dứt nỗi đau này."

Không cần a a a!

"Keng keng keng keng keng....."

Lão đại tha mạng!

Tác giả có lời muốn nói: Cầu dự thu《Thiên hạ đệ nhị vạn nhân mê》

-------------------------------------

Editor: Thi xong rồi nên tôi sẽ ráng edit bộ này trong thời gian nghỉ hè, vì lần đầu edit nên sai sót khá nhiều nên mong mọi người thông cảm (*꒦ິ꒳꒦ີ).