Cảnh sát này chính là nam chính của bộ phim, phá án nhiều năm, nói chuyện có đủ trọng lượng.
Sau đó, vụ án được giao cho anh ta xử lý và anh ta cũng tận tụy thu thập bằng chứng, sau đó điều tra mẹ kế của người con trai nhưng không ngờ rằng...
Từ đó liên quan đến một âm mưu phức tạp khác, giống như lưới nhện, lòng tham và du͙© vọиɠ đan thành một tấm lưới lớn bao trùm cả thành phố.
Tuy nhiên, lưới trời l*иg lộng, tuy thưa mà khó lọt.
Bóng tối sẽ tan đi, bình minh cuối cùng sẽ ló dạng.
Đọc xong, Tần Hiểu Hiểu tự bế.
Lý do không phải vì gì khác, mà là người mẹ kế xuất hiện trong phim chính là vai phản diện mà Tần Hiểu Hiểu đã chọn.
Trong phim, cô ấy là một cô gái nông thôn tên là Lưu Mai.
Lúc đầu, cô ấy đến thành phố tìm việc làm, làm việc rụt rè, thường xuyên mắc lỗi, lâu dần, ông chủ cho rằng cô ấy là một khúc gỗ không thể đẽo gọt.
Tiếp theo, cô ấy bị đuổi việc.
Thất ý đi trên đường về nhà, Lưu Mai lấy tay che mặt khóc.
Lúc này, một người đàn ông chặn cô lại, cầu hôn cô.
Hóa ra, hai người không phải mới gặp lần đầu, mà trước đây đã từng gặp nhau ở nông thôn.
Anh ta nhất hiện chung tình với cô ấy, nhớ mãi không quên.
Bây giờ, vợ anh ta vừa mới mất, đây chính là thời điểm anh ta buông tay theo đuổi người trong mộng.
Đối với tâm tư của người đàn ông, Lưu Mai hoàn toàn không biết, chỉ biết rằng đối phương đã để mắt đến mình.
Cô ấy thực sự là một cô gái chưa từng trải sự đời, suy nghĩ đơn thuần, chỉ cảm thấy hoang mang và tự ti, cảm thấy mình kém cỏi, không xứng với anh ta.
Cuối cùng, cô ấy bị người đàn ông chinh phục, khiến cô ấy đỏ mặt đồng ý chuyện hôn sự.
Tuy nhiên, đứa con trai do người vợ trước để lại không chào đón mẹ kế, cuộc sống thường xuyên xảy ra mâu thuẫn...
Sau này, cô gái nông thôn ngây thơ ngày nào, dưới sự rửa tội của sự phù phiếm, đã trở thành một người phụ nữ quê mùa tô son đỏ chót, nói giọng quê.
Tình yêu của người đàn ông dành cho cô vẫn như vậy nhưng đứa con trai thì ngày càng không chịu nổi cô.
Ngay sau đó, mới có cảnh mở đầu của vở kịch, cha con cãi nhau, quan hệ rạn nứt.
Còn hung thủ thực sự là ai, Tần Hiểu Hiểu đã không còn quan tâm, lười lật tiếp.
Hiện tại, đầu óc cô chỉ toàn là sự bối rối.
Cô hiểu diễn vai phản diện nhưng bà mẹ chồng độc ác ở nông thôn là cái quái gì?
Cô hoàn toàn không có kinh nghiệm về phương diện này, không thể hiểu thấu được phong thái của nhân vật!
Việc đã đến nước này, đã ký hợp đồng rồi, đổi vai là không thể.
Nếu không, vi phạm hợp đồng có thể bị nhà sản xuất kiện, đến lúc đó sẽ rất phiền phức, cô không muốn rước thêm phiền phức, đành phải liều mạng.
Nghĩ đi nghĩ lại, Tần Hiểu Hiểu đành chấp nhận, trả giá cho sự lười biếng trước đây của mình.
Một bên, Khúc Ly đứng sau ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của người phụ nữ, nhìn cô chăm chú nghiên cứu kịch bản, không khỏi cong môi mỏng.