Tuyệt Đối Nuông Chiều

Chương 2: Lễ Trao Giải (2)

Qúy Thanh Dương ngồi ở hàng ghế phía trước thu hết những câu nói kia vào tai, anh bất giác ngẩng đầu lên nhìn người phụ nữ đang đứng trên sân khấu. Một thân váy lụa màu xanh kiêu sa, ánh sáng chiếu lên người Phó Nhiễm tạo ra cảm giác như cô đang phát sáng. Phó Nhiễm ở trên sân khâu nở nụ cười tự tin, một tay cô cầm cúp vàng, một tay đưa lên trước ngực, cúi người xuống nói "Cảm ơn."

Ở dưới sân khấu không ít người hướng mắt theo cô với sự hâm mộ, cũng không ít người ganh ghét ghen tỵ. Hiện tại Phó Nhiễm chính là tác giả mà các tập đoàn truyền thông lớn muốn hợp tác, nhưng mọi người nói tính khí cô kiêu kỳ, không phải ai muốn hẹn gặp cũng được, không biết sau lưng cô gái này là vị kim chủ nào.

Qúy Thanh Dương máy móc quay sang hỏi trợ lý bên cạnh mình có biết Phó Nhiễm không. Vốn dĩ lễ trao giải hôm nay phải là anh trai của anh ấy đi, nhưng vì chị dâu đột ngột bị ốm, lại còn đang mang thai vậy nên anh trai anh lo lắng, liền bảo anh ấy thay mặt Tinh Vũ tới đây, thư ký bên cạnh anh ấy cũng là thư ký của anh trai anh ấy.

"À, cô Phó Nhiễm, hiện cô ấy đang ký hợp đồng với chúng ta. Trước đó có hợp tác chung trong 1 tác phẩm, sau đó tác phẩm đó đoạt giải rất cao, doanh thu phòng vé đạt tới kịch kim. Một thời gian sau Qúy Tổng liền đưa ra hợp đồng mới với cô ấy."

Trợ lý bên cạnh tỏ ra rất am hiểu: "Cô Phó quả thực rất khó hợp tác, chính tổng giám đốc cũng phải đi gặp cô ấy trên dưới 10 lần, đưa ra mức thù lao rất hậu hĩnh nhưng vẫn không khiến cô ấy động tâm chút nào. Nhưng sau đó không biết vì sao lại đồng ý hợp tác, cái này tôi không rõ lắm. Nhưng đặc biệt là cô Phó rất có quy tắc công việc, trong khi đang duy trì hợp đồng với Tinh Vũ chúng ta, cô ấy không ký bất cứ hợp đồng nào với bên khác. Hoàn toàn cống hiến tài nguyên của mình cho Tinh Vũ."

"Mấy năm gần đây, lễ trao giải cuối năm nào cũng có giải thưởng nào của cô ấy." Thư ký nói tới đây liền không nói thêm nữa.

Phó Nhiễm đứng trên sân khấu, đang có ý định rời đi liền bị MC gọi lại nhận tiếp chiếc cúp thứ 2. Phó Nhiễm đã nghe Minh Viễn nói qua chuyện này, nhưng không nghĩ lần này lại là 2 cúp liên tục. Cô mỉm cười nhận lấy bó hoa mà người ta trao, bên dưới là chàng pháo tay chúc mừng cô. Nhưng trong lòng Phó Nhiễm chỉ nghĩ đến, người cô muốn gặp hôm nay không tới.

Đêm nay Phó Nhiễm ẵm hai giải thưởng lớn khiến lòng người lo lắng, nhất là những tác giả solo cùng nên tảng với cô, danh tiếng Phó Nhiễm càng cao tức là miếng cơm trong tay bọn họ sẽ bị cướp đi bất cứ lúc nào. Sau khi lễ trao giải kết thúc, ban tổ chức đã sắp xếp mọi người ở lại nghỉ tại hội sở, những phòng khách sạn ở đây đều là những phòng cao cấp, người thường có kiếm tiền cả đời cũng không đặt một ngón chân vào được.

Một vài người chủ động tiến lên nói chuyện với Phó Nhiễm, muốn kéo gần quan hệ với cô. Nhưng đoàn đội của Phó Nhiễm đều rất hiểu ý cô, liền nhanh chóng chặn lại đám người đang tiến tới: "Xin lỗi mọi người, cô Phó đi đường dài tới đây, cơ thể rất mệt mỏi, muốn tranh thủ nghỉ ngơi."

Dưới sự hộ tống của đoàn đội, Phó Nhiễm nhanh chóng rời khỏi hội trường rộng lớn, đi thang máy lên phòng khách sạn nghỉ ngơi.

Vừa vào tới phòng Viên Viên đã gọi phục vụ phòng bê lên một phần đồ ăn, sau đó nhanh chóng đi chuẩn bị quần áo cho buổi dự tiệc ngày mai của Phó Nhiễm. Hai chiếc cúp vừa nhận giải được cô bé cất vào trong vali chuyên dụng cẩn thận, cùng lúc đó Phó Nhiễm nhận được điện thoại của Minh Viễn.

"Alo, anh sao rồi?"

"Chưa chết được, anh nghe rồi, em nhận được hai giải. Ban tổ chức lần này chơi lớn thật đấy, cúp đều được đúc từ vàng thật đấy. Sau này em có chết đói thì bán cúp đi cũng được khối tiền."

Phó Nhiễm phì cười, cô chưa thiếu thốn tới mức phải bán cả giải thưởng của mình đi như vậy: "Sau khi kết thúc em sẽ tới thăm anh."

Minh Viễn ở đầu bên kia từ chối ngày: "Đừng, mỗi lần ở cạnh em anh đều cảm thấy núi công việc lại sắp đổ lên đầu anh, chưa kể sau ngày hôm nay kiểu gì cũng sẽ có nhiều bên chủ động liên hệ. Anh đây là đang nghỉ phép...!!!"

Minh Viễn nói to, tiếng loa điện thoại vọng tới cả chỗ Viên Viên, Phó Nhiễm nhìn cô ấy cười cười: "Thôi được rồi, anh nghỉ ngơi đi."

Sau khi Viên Viên rời đi, Phó Nhiễm nhanh chóng tắm rửa. Đồ ăn trên bàn đã nguội, cảm giác chán ăn lại dâng lên, cô nhìn đĩa thức ăn sau đó quay người đi vào phòng ngủ.

Nhìn điện thoại di động không có tin nhắn của người đó khiến Phó Nhiễm khó chịu hậm hực. Sau khi cãi nhau anh liền đi nước ngoài công tác, một cuộc gọi cũng không muốn bố thí cho cô. Phó Nhiễm tức giận ném điện thoại lên đầu giường, cô lại lấy ra một viên thuốc ngủ mà mình đem theo, nhanh chóng uống thuốc rồi ngủ thϊếp đi.

_______

Hội sở Lạc Thanh chưa bao giờ đông đúc như hôm nay, quy mô lễ trao giải lần này thực sự rất lớn, nghe nói là có vị kim chủ nào đó đầu tư, vậy nên cúp thưởng lần này đều là đúc hoàn toàn từ vàng nguyên khối 100%, cầm trên tay là đã thấy sức nặng của tiền.

Bữa sáng là khách sạn phục vụ dưới tiệc buffet hoặc đưa về tận phòng. Viên Viên không nhận được chỉ thị của Phó Nhiễm, nhưng theo lời dặn dò của Minh Viễn đã nói trước đó, đúng 7h sáng cô ấy tới gõ cửa phòng Phó Nhiễm. Lúc này Phó Nhiễm đã dậy rồi, cô đang đắp mặt nạ trên sô pha, vừa nằm vừa bấm điện thoại.

"Chị Phó Nhiễm, chị ăn sáng ở trên phòng hay xuống dưới sảnh ạ?"

Phó Nhiễm suy nghĩ một chút, bữa tiệc 8h tối mới bắt đầu, cứ ở lì mãi trong phòng cũng không phải là cách: "Xuống đại sảnh đi, em đi gọi mọi người cùng tới đi." Viên Viên nghe lệch liền nhắn tin vào nhóm công việc gọi mọi người xuống đại sảnh.

Phó Nhiễm chọn một bộ váy ngắn màu trắng đơn giản rồi đi giày thể thao vào, đôi giày cao gót tối hôm qua làm cô đau hết chân, dù sao cũng là một hãng giày có tiếng tài trợ, sau tối hôm qua cô liền đá nó vào một góc. Rảo bước ra khỏi phòng hướng tới đại sảnh bên dưới.