Trong lòng Lí Vĩnh Niên luôn cảm thấy có chút kỳ quái, không trả lời ngay mà mở hot search trên weibo, nhìn thấy ‘Bức tranh Phù Vân’ được tìm kiếm nhiều nhất.
Khi bấm vào thì thấy rất nhiều bình luận khen ngợi.
Hot search thứ hai là ‘Mây và Gió’, không giống như ‘Bức tranh Phù Vân’, các bình luận chứa đầy những lời phàn nàn và có rất nhiều từ ngữ khó chịu.
“Phong Sóc này thật bỉ ổi!” Trong mắt Lí Vĩnh Niên phun lửa.
Đằng Vân Long nhìn thấy phản ứng của Lí Vĩnh Niên, hắn ta cau mày lấy điện thoại di động của Lí Vĩnh Niên xem.
Đại khái là Đằng Vân Long xem qua hai hot search, nhướng mày: “Tổng giám đốc Lí, đây là điều khiến ngài tức giận sao?”
Sắc mặt của Lí Vĩnh Niên lúc này có vẻ hơi u ám, khi đối mặt với Đằng Vân Long, vẻ mặt không hề dịu đi: “Trên weibo có rất nhiều bình luận không tốt về ‘Mây và Gió’, đạo diễn Đằng, chuyện gì thế này?”
Trong giọng nói của ông ta có chút thắc mắc.
Đằng Vân Long lãnh đạm cười: “Tổng giám đốc Lí, đây chỉ là Phong Sóc thuê thủy quân mà thôi, ngài cũng biết thực lực của tôi mà, bộ phim nào của tôi không được khen ngợi hay thành công lớn chứ?”
Đằng Vân Long cũng cảm thấy có chút áy náy, bộ phim này hắn ta không tự mình chỉ đạo, hắn đang bận quay một bộ phim khác, toàn bộ quá trình quay phim đều giao cho trợ lý của hắn ta.
Lúc đầu hắn ta phát hiện bộ phim này thua kém rất nhiều so với những bộ phim mà hắn ta làm, nhưng với tên tuổi của hắn ta và dàn sao thì doanh thu phòng vé sẽ không kém xa nên hắn ta cứ mặc kệ.
Nghe vậy, vẻ mặt Lí Vĩnh Niên cuối cùng cũng không u ám nữa.
“Nhưng bây giờ, bình luận của hai bộ phim đều có hai thái cực.” Lí Vĩnh Niên đau đầu ngồi trên ghế sofa: “Những thủy quân mà tôi mua không thể đăng bài bình luận để theo nhịp điệu.”
“Tổng giám đốc Lí, ngài có thể yêu cầu họ đăng bình luận khen ngợi ‘Mây và Gió’ mà.” Đằng Vân Long đã đưa ra lời khuyên cho Lí Vĩnh Niên.
“Đành vậy thôi.” Lí Vĩnh Niên gật đầu.
Đằng Vân Long cũng không coi trọng vấn đề này: “Hiện tại Điện ảnh và Truyền hình Phong thị không bằng Điện ảnh và Truyền hình Long Phi, không lâu nữa sẽ phá sản, Tổng giám đốc Lí, ngài nên thư giãn đi.”
Hắn ta lại nâng ly lên và nói: “Tổng giám đốc Lí, nào, chúng ta uống một ly.”
Lí Vĩnh Niên không thích uống rượu trong khi trong lòng vẫn còn bất an, ông ta luôn cảm thấy có điều gì đó đáng nghi trong vấn đề này.
Sau khi trở về nhà, ông ta kiểm tra phòng vé của ‘Mây và Gió’, phát hiện rằng nó đã không bán hết vào ngày hôm sau, trái tim của Lí Vĩnh Niên rớt xuống.
‘Mây và Gió’ là một bộ phim bom tấn, Phong Sóc không thể so sánh với ông ta.
Vì đã uống rất nhiều rượu với đạo diễn Đằng Vân Long nên sau khi kiểm tra doanh thu phòng vé của ‘Mây và Gió’ đã ngã xuống giường và ngủ ngay sau đó, đồng thời không kiểm tra doanh thu bán vé của phim ‘Bức tranh Phù Vân’.
Đêm đó, một bộ phim hoạt hình đã tuyên truyền trên mạng.
Đây là một phần trong kế hoạch tuyên truyền do Tần Sênh đưa ra, Phong Sóc đã sắp xếp để mọi người trình bày một số tình tiết vui nhộn thông qua hoạt hình.
Đột nhiên lại có một làn sóng mua vé khác.
Phòng vé của ‘Bức tranh Phù Vân’ vào ngày thứ hai, thứ ba và thứ tư đều đã bán hết.
Lí Vĩnh Niên tỉnh dậy vào buổi chiều ngày hôm sau, vừa mở điện thoại di động lên, ông ta đã nhận được nhiều cuộc gọi, tất cả đều là từ quản lý của công ty.
Ngày hôm qua Lí Vĩnh Niên uống quá nhiều rượu, bây giờ ông ta vẫn còn đau đầu, không gọi lại mà lái xe thẳng đến công ty.
Ngay khi nghe tin Lí Vĩnh Niên đã đến công ty, người quản lý đã nhanh chóng đi theo ông ta và báo cáo tình hình của Điện ảnh và Truyền hình Phong thị.
Sau khi nghe báo cáo của người quản lý, Lí Vĩnh Niên càng cau mày hỏi: “Việc bán vé của ‘Mây và Gió’ hiện tại thế nào?”
“Chỉ có hôm nay là bán hết, ngày mai chỉ bán được hơn mười triệu thôi.”