“Đừng lo lắng, con nhất định có thể tham gia.” Lâm Thục Nhã mỉm cười và gật đầu với Tần Sơ Nhu.
Lâm Thục Nhã rất thích Tần Sơ Nhu, gần như đến mức cưng chiều cô ta, Tần Sơ Nhu rất quan tâm, còn Lâm Thục Nhã lại hết lòng yêu quý Tần Sơ Nhu.
Tần Hải cũng rất tốt với Tần Sơ Nhu, nhưng lòng tốt này lại xen lẫn rất nhiều lợi ích, ông ta là người đặt lợi ích lên hàng đầu, lúc trước là nhìn thấy gia thế của Lâm Thục Nhã nên mới lấy bà ta, không ngờ bà ta lại cắt đứt quan hệ với nhà họ Lâm.
“Mẹ, con nhất định sẽ cố gắng, mang về cho mẹ một giải thưởng lớn.” Tần Sơ Nhu cũng mỉm cười.
“Được, được, được.”
Lâm Thục Nhã cảm thấy Tần Sơ Nhu rất chu đáo, không giống như Tần Sênh, mặc dù Tần Sênh có quan hệ huyết thống với bà ta, nhưng cô lại chẳng giống con gái bà ta chút nào.
Tần Hải nhìn thấy cảnh này, phiền muộn trong lòng dần dần tiêu tán.
Ăn sáng xong, ông ta đến Tập đoàn HD, đứng trước Tập đoàn HD, nhìn công ty, ông ta cảm thấy sợ hãi không thể giải thích được, chân có chút run rẩy.
Tần Hải cũng khá có năng lực trong việc phát triển Bất động sản Tần thị, đến thời điểm này và đã nhìn thấy rất nhiều chuyện trên đời.
Nhưng đối mặt với Tập đoàn HD, ông ta không thể kiêu ngạo được nữa.
Đi vào công ty, đi đến quầy lễ tân, Tần Hải lấy ra một tấm danh thϊếp nói: “Xin chào, có thể cho tôi gặp Chủ tịch của mấy người được không?”
Cô lễ tân liếc nhìn Tần Hải, có rất nhiều người đến gặp Chủ tịch mỗi ngày, nhưng Chủ tịch chưa bao giờ hứa sẽ gặp ai.
Nếu không có trợ lý đặc biệt Lâm chỉ thị, cô ấy sẽ trực tiếp từ chối.
Lúc này, cô ấy lấy danh thϊếp của Tần Hải nói: “Chờ một chút, tôi sẽ gọi điện thoại.”
Cô lễ tân hỏi trợ lý đặc biệt Lâm để được hướng dẫn.
Trợ lý đặc biệt Lâm nghe xong liền gật đầu nói: “Chủ tịch hiện tại không rảnh, chỉ cần bảo ngài ấy đợi.”
Cô lễ tân hơi ngạc nhiên khi biết Chủ tịch sẽ gặp ông ta, ngay cả cô ấy còn chưa gặp Chủ tịch, rất ít người biết Chủ tịch Tập đoàn HD là ai.
Đặt điện thoại xuống, cô lễ tân dẫn Tần Hải đến khu vực tiếp đón: “Chủ tịch sẽ tới gặp ngài, nhưng hiện tại ngài ấy không rảnh.”
Tần Hải có chút hưng phấn khi nghe tin Chủ tịch Tập đoàn HD muốn gặp ông ta.
Chủ tịch Tập đoàn HD không dễ dàng gặp gỡ mọi người, ông ta tới đây, cũng không có hy vọng nhiều, không thể tưởng tượng được anh lại đồng ý.
Tần Hải bưng ly nước ngồi trên sofa ở khu vực tiếp đón, lòng bàn tay lấm tấm một lớp mồ hôi.
Trợ lý đặc biệt Lâm còn gọi điện cho Phó Hàn Xuyên để báo cáo sự việc: “Chủ tịch, Tần Hải đang ở công ty.”
Phó Hàn Xuyên nheo mắt, liếc nhìn đồng hồ, hơi nhếch khóe môi: “Năm tiếng nữa, nói với ông ta, tôi tạm thời có việc gấp phải rời đi.”
Tần Hải cứ vậy ở khu vực tiếp đón suốt năm tiếng đồng hồ.
Ba tiếng sau, ông ta không thể ngồi yên, không nhịn được hỏi cô lễ tân: “Chủ tịch của mấy người xong việc chưa?”
Sau khi cô lễ tân gọi điện, cô ấy nói xin lỗi: “Xin lỗi, Chủ tịch, ngài ấy vẫn đang bận.”
“Không sao, không sao, xong việc rồi tiếp đón.” Tần Hải cư xử rất cao thượng.
Tuy nhiên, một giờ trôi qua vẫn không thấy bóng dáng của Chủ tịch Tập đoàn HD.
Hỏi cô lễ tân và nhận được câu trả lời tương tự.
Năm giờ sau, Tần Hải có chút không kiên nhẫn.
Ông ta rất muốn rời đi, nhưng đây là cơ hội hiếm có để gặp được vị Chủ tịch huyền thoại của Tập đoàn HD, ông ta không thể bỏ cuộc.
Nếu có thể thiết lập mối quan hệ với anh, ông ta sẽ nhận được vô số lợi ích, được kết bạn với những người có thế lực thông qua Chủ tịch Tập đoàn HD là điều mà ông ta chỉ có thể mơ ước.
Tần Hải uống một ngụm nước, đây đã là ly nước thứ tám của ông ta.
Cô lễ tân bước tới.
Tần Hải vội vàng đứng dậy, tưởng rằng sắp được nhìn thấy anh, ông ta chỉnh quần áo, xác định không có chuyện gì, chuẩn bị đi gặp Phó Hàn Xuyên.