Chương 2
Giai điệu mềm mại trầm thấp nhẹ nhàng du dương trong phòng tắm.Ánh sáng màu vàng rực, chai rượu sâm banh được ngâm trong nước lạnh cẩn thận, nằm gọn gàng trong xô đá, đang lặng lẽ chờ đợi chủ nhân thưởng thức.
Âm nhạc làm cho người khác cảm động, nước ấm vừa phải, sâm banh ướp lạnh vừa phải, nếu có thêm vài lát dâu tây thì sẽ rất hoàn hảo.
Tôn Nhã Mạn cầm một quyển sách thoải mái nằm xoa bóp trong bồn tắm lớn, vừa thưởng thức sâm banh vừa đọc sách cảm thấy rất thoải mái tận hưởng thời gian tắm tuyệt vời này.
Rượu cồn cộng với nước nóng thoải mái quá mức làm cho Tôn Nhã Mạn xém chút ngủ quên. Sau thời gian tiêu pha, quyển sách rơi xuống nước làm cô giật mình, cô chờ nước lạnh hẳn mới chịu đứng dậy.
“A, mười rưỡi rồi.”
Lau khô thân thể, lại không cẩn thận uống hết chai sâm banh, có chút say, lấy khăn tắm quấn quanh người bước ra khỏi phòng tắm.
Cô nhìn đồng hồ đặt trên tủ đầu giường, Tôn Nhã Mạn mới biết thời gian đã khuya lắm rồi, cô đoán rằng hôm nay tới nửa đêm Đàm Việt mới trở về nhà.
Sau tuần trăng mật, đã liên tiếp hai ngày nay anh ấy đều làm việc đến mười hai giờ. Hôm nay là ngày thứ ba, công văn tài liệu chồng chất như núi, hiện tại chắc là còn đang hăng hái chiến đấu với công việc.
Vất vả như thế không biết là anh có ăn bữa tối ngon miệng hay không?
Trước khi kết hôn Tôn Nhã Mạn đã biết Đàm Việt rất bận rộn, ban đầu nghĩ rằng ngành công nghiệp thể thao hàng đầu này không thể kiếm được tiền. Bởi vì chỉ nhận biết chữ cái A và N mở đầu hai thương hiệu, không biết chồng cô đã thành lập thương hiệu với khoa học và công nghệ sáng tạo cho ngành thể thao. Rất được những người hoạt động thể thao yêu thích hoan nghênh, thị phần cứ tăng vọt theo từng quý từng năm.
Cho tới bây giờ cô không phải vì của cải mới gả cho anh, Tôn Nhã Mạn cũng không biết Đàm Việt có bao nhiêu của cải. Ngược lại, cứ hai ba ngày ông xã lại làm thêm giờ, thân làm vợ chỉ lo rằng thân thể của anh sẽ không chịu nổi.
Chỉ hy vọng trong thời gian trăng mật đừng mệt mỏi vì công việc quá nhiều, không được làm việc muộn như vậy. Nếu như về lâu dài, dù có là người sắt đi chăng nữa cũng sẽ suy sụp.
Cô vốn muốn xuống lầu nấu gì đó làm bữa khuya cho anh, nhưng hai ngày trước khi anh trở về thức ăn cũng đã nguội. Nên Tôn Nhã Mạn định sấy khô tóc, xong quy trình chăm sóc cơ thể như thường lệ mới xuống lầu chuẩn bị làm bữa khuya cho anh.
Đàm Việt không ngờ tới tối nay nghênh đón anh về nhà là một người phụ nữ khỏa thân có làn da vô cùng xinh đẹp.
Hai đêm trước, anh dịu dàng lịch sự với bà xã mới cưới này, rất quan tâm đến anh còn vì anh mà chuẩn bị bữa ăn khuya. Về nhà một lần, có người mở đèn chuẩn bị thức ăn đợi mình là một việc làm người khác cảm thấy rất vui vẻ.
Sợ tân hôn để bà xã đợi quá lâu, hôm nay anh cố ý tăng tốc độ làm việc, nghỉ trước thời gian đã định, kết quả phòng khách và phòng bếp trống rỗng. Biểu hiện cho biết đêm nay anh không được hưởng đãi ngộ giống như mọi hôm nữa.
Đàm Việt đoán là Tôn Nhã Mạn mệt mỏi nên đã đi ngủ trước, sợ làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô, anh nhẹ nhàng bước chân lên lầu. Nào có thể đoán được vừa mở cửa phòng ra, tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương trong phòng ngủ, anh còn ngửi được hương thơm hoa hồng, nhìn thấy cơ thể khỏa thân của bà xã đang chìm đắm trong ánh sáng nhẹ nhàng, nhìn bàn tay trắng nõn lướt qua xương quai xanh gợi cảm.
Là bà xã dịu dáng ít nói của anh đây sao? Bỏ qua hành vi gợi cảm đến cực điểm, cơ thể trần trụi quyến rũ mê người, bộ dạng mê hoặc như thế này so với ngày thường rất khác nhau.
Đàm Việt chớp mắt mấy cái, xác định rõ người có cơ thể quyến rũ mê người này là vợ của anh, trước đó anh còn nghĩ rằng anh đã vào nhầm nhà.
“Nhã Mạn.” Cổ họng phát ra âm thanh, nhưng giọng trầm thấp ngoài mong đợi của anh.
“Ông xã, anh đã trở lại.” Tôn Nhã Mạn nghe tiếng liền ngẩng đầu, vui mừng trả lời.
Uống nhiều quá nên hưng phấn, rượu cồn đã làm ảnh hưởng đến ý nghĩ của cô, cộng thêm việc Đàm Việt trở về sớm hơn do với dự định làm cho cô vui mừng. Cô quên mất nên dè dặt một chút, quên là nên kín kẽ một chút, cô lại quên là ngay lúc này y phục trên người cô không ngay ngắn cho lắm, dịu dàng mỉm cười, cô vui vẻ bước tới thân ái với ông xã.
“Hỏng rồi, em quên làm bữa tối……” Chờ tới lúc đứng bên cạnh anh, cô mới nhớ ra việc này.
“Không sao, bụng anh cũng không đói lắm.” Ánh mắt Đàm Việt nhìn chằm chằm vào bà xã, bàn tay cô đang cẩn thận xoa xoa trên gương mặt xinh đẹp.
“Nhã Mạn, em thật thơm!”
“Em vừa mới thoa kem dưỡng da.” Cô vươn tay khoe lọ kem, để cho anh ngửi được mùi thơm trong lọ.
“Em rất thích xài kem dưỡng da của nhãn hiệu này, vừa thơm lại dễ dàng hấp thu, thoa lên da xong không cảm thấy dính dính!”
Nói xong cô mới thu tay lại, lại ra sức ngửi lấy mùi thơm còn lưu lại trên bàn tay, không biết vì sao cô có cảm giác rất vui vẻ.
“Ừm, em giúp anh làm chút thức ăn.” Vừa nghĩ đến bữa tối, cô xoay người định đi xuống lầu.
“Đợi chút.” Nếu cô cứ để như vậy đi vào phòng bếp? Đàm Việt mỉm cười nhìn vẻ mặt còn đang mơ màng của bà xã, kéo tay cô lại nói: “Anh không đói bụng, có lẽ trước tiên em nên mặc quần áo vào?” Trời mới vào thu, khi đi tuần trăng mật đã ngã bệnh, bây giờ lại để thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như thế lại rất dễ bị cảm.
Đến đây Tôn Nhã Mạn mới phát hiện mình không có mặc quần áo.
Đúng là ngốc mà, cô định khỏa thân để nấu bữa tối, thật đáng xấu hổ!
Cúi đầu bước tới trước bàn trang điểm, cô cầm khăn tắm đang vắt trên ghế dựa, muốn dùng tốc độ nhanh nhất để quấn chặt cơ thể, nhưng vì đầu hơi choáng váng, tay chân chậm chạp, một hồi lâu mới che đậy được cơ thể.
“Ách, vậy em giúp anh pha nước tắm.” Rốt cuộc cô nhớ tới việc mà cô có thể làm.
“Không cần, anh tự tắm được mà.” Đàm Việt bước tới trước mặt Tôn Nhã Mạn, hai bàn tay đặt trên bờ vài mịn màng của cô, nhẹ nhàng hỏi: “Em có khỏe không?”
Hình như tối nay cô vợ mới cưới của anh có chút khác thường, sợ thân thể của cô có việc gì, Đàm Việt đưa tay đặt lên trán của cô, sờ sờ xem cô có bị sốt hay không.
“Em rất khỏe, anh mau đi tắm.” Cô hơi nghiêng nghiêng đầu vì lúc này cô có chút không tỉnh táo là do uống quá nhiều sâm banh. Giờ phút này cô không có khả năng để suy xét việc gì cả, quên phải duy trì dáng vẻ thục nữ, quên muốn phát ra tính khí trẻ con, nhìn về phía Đàm Việt ngây ngô cười nói: “Anh đi tắm nhanh lên, chút nữa em sẽ cho anh mượn lọ kem dưỡng da thoa lên người.”
Nói xong cô còn đưa tay đẩy anh, động tác này không giống thục nữ chút nào, gần như muốn lộ ra bản chất cởi mở ngay thẳng.
“Nhã Mạn!” Đàm Việt giữ chặt cô trong ngực, ngưng mắt nhìn ánh mắt của bà xã từ từ lộ ra du͙© vọиɠ.
“Ah? Anh mau đi tắm, thời gian đã trễ lắm rồi.” Cô rất thông minh, định thừa dịp Đàm Việt đi tắm, đi vào phòng bếp nấu tô mì cho anh ăn tối.
“Vậy em chờ anh.” Ôm lấy gương mặt kiều mị của cô, Đàm Việt chu môi hôn một cái rồi mới xoay người đi tắm.
Bị hôn rồi………… Tôn Nhã Mạn che miệng lại, bỗng chốc quên nấu bữa tối đã dự tính, sững sờ ngồi xuống mép giường, dư vị về nụ hôn còn tồn tại trên cánh môi.
Tối nay, rốt cuộc anh muốn cùng cô ân ái sao?
Đầu có chút nặng, phản ứng có chút chậm chạp, nhưng nghĩ đến cô sắp có quan hệ thân mật với người đàn ông cô yêu thích từ lâu, trong lòng cô liền nhảy loạn không ngừng.
A, làm thế nào đây? Cô lại có chút khẩn trương! Là bởi vì đêm tân hôn bị lùi lại quá lâu, cô mới hốt hoảng luống cuống như vậy sao?
Không, không đúng, không hoàn toàn do khẩn trương.
Vuốt nhẹ bộ ngực đang đập lên từng hồi, Tôn Nhã Mạn có cảm giác bản thân đang rất hưng phấn đến tột cùng.
Cô không phải là một người có ham muốn gì, không so đo với tình cảm trước kia, thời gian nói chuyện so với thời gian ở trên giương cũng rất ít.
Vậy mà đối với Đàm Việt lại không giống, lòng cùng thân thể của cô như rất mãnh liệt khát vọng muốn có anh!
Vừa mới bắt đầu hẹn hò dù thời gian chờ đợi khá lâu nhưng cô vẫn cảm thấy ngọt ngào, bời vì từ trước đến giờ cô không có cơ hội cũng không có tư cách cùng anh hẹn hò.
Sau đó, anh nói anh muốn cưới cô, anh nói anh sẽ làm một người chồng tốt, cuộc hôn nhân đã được giải quyết. Thời gian chuẩn bị cho hôn lễ, mỗi lần gặp mặt, anh đều dịu dàng chăm sóc làm cho cô càng yêu anh nhiều hơn. Mỗi lần nói chuyện, hơi thở cùng âm thanh của anh vang lên càng tăng thêm du͙© vọиɠ của cô đối với anh!
Chỉ cần đồng ý gặp mặt ăn một bữa cơm, tâm tư cô thỏa mãn một thời gian, cô đã rất mãn nguyện. Cô yêu anh, rất muốn cùng anh ân ái………. Cô cứ như vậy yêu anh, có khả năng một ngày nào đó trong tương lai anh cũng có thể yêu cô hay không? Chỉ cần một chút xíu thôi là cô đã rất mãn nguyện.
Không thể! Cô nên giữ chừng mực. Bàn tay nhỏ bé nắm chặt một góc khăn, mắt chớp chớp, Tôn Nhã Mạn tự cảnh báo bản thân không nên có hy vọng xa vời. Bởi vì, hiện tại cô đã có được rất nhiều so với hy vọng ban đầu, nhiều rất nhiều!
Đàm Việt tắm rửa xong đi ra ngoài, anh vui vẻ nhìn thấy bà xã đang ngồi ở mép giường, một đôi mắt xinh đẹp đang chớp chớp, không biết là đang suy nghĩ điều gì.
Anh bước về phía giường, đứng ở trước mặt cô, chăm chú nhìn sâu vào đôi mắt của cô hỏi: “Khẩn trương sao?”
Đầu tiên Tôn Nhã Mạn gật đầu, sau đó lại ngây ngốc lắc đầu.
Đàm Việt thấy vậy mỉm cười, anh trầm lặng nhìn bà xã tối nay đặc biệt có hơi mơ hồ.
Anh bước tới ngồi lên giường, anh nhẹ ôm bà xã vào trong ngực, để cho cô ngồi lên đùi của anh.
“Nhã Mạn, nếu như em hồi hộp, chúng ta có thể đổi ngày khác tiếp tục.” Ngón tay dài vuốt vuốt hai bên má của cô, anh nhỏ giọng nói.
“Em không có hồi hộp.” Anh không muốn làm sao? Nhìn Đàm Việt, ánh mắt cô rất long lanh làm ra bộ dạng đáng thương.
“Thật sao? Vậy thì tốt!” Giọng điều của bà xã rất đáng yêu, anh không nhịn được cúi đầu chiếm lấy đôi môi ngọt ngào của cô.
Cánh tay ôm chặt lấy hông của cô, cánh tay còn lại giữ chặt lấy bả vai của cô, bờ môi mềm mại khiêu ngợi dường như đang rất hưởng thụ, anh chậm rãi lướt qua cánh môi của cô.
Hai đôi môi hòa quyện với nhau vô cùng hòa hợp. Sau khi anh hôn đủ cánh môi cánh môi xinh đẹp của cô, anh đưa lưỡi ra, chậm rãi đưa về cái miệng của cô.
Kɧoáı ©ảʍ đánh úp về phía cô như điện giật, trong nháy mắt lưỡi của anh tiến vào trong miệng của cô, cô không nhịn được rêи ɾỉ.
Nhắm mắt lại, tâm trạng trầm mê mặc cho anh ra sức nhấp nhám miệng của cô. Anh nghĩ muốn cô nhiều hơn, cô liền hớn hở nghênh đón anh, lưỡi anh hóng hừng hực chạm nhẹ cô, lưỡi của cô liền nhẹ nhàng lướt theo.
Cuối cùng, sau khi thưởng thức vẻ ngọt ngào của cô, anh dụ cô tiến vào trong miệng của anh, mυ'ŧ cái lưỡi thơm tho thật sâu, trêu chọc thật lâu hôn cô không thả.
Đây là những gì cô đã có, nụ hôn ngọt ngào nhất.
Cô cảm thấy rõ ràng khuông ngực trở nên căng thẳng, các giác quan trở nên rất nhạy cảm, thần trí rất mơ hồ.
Lúc mơ mơ màng màng, cô giương tay ôm lấy cái cổ của anh, khi cô chủ động ôm lấy anh, cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ.
“Nhã Mạn!” Đồng thời lúc cô bấu víu lấy anh, bộ ngực của cô cũng áp lên ngực anh.
Vừa mới tắm xong, anh chỉ quấn bên hông cái khăn tắm, l*иg ngực anh trần trụi, cảm giác được sự quyến rũ của cô đang dán sát vào da của anh.
Cô làm cho anh điên cuồng, du͙© vọиɠ nguyên thủy ở giữa hai chân đang kêu gào. Cánh tay anh giữ chặt cô một hồi lâu, sau đó cẩn thận thưởng thức tư vị, anh đưa tay vuốt ve làn da mịn màng dưới chân cô, vội vàng điều chỉnh tư thế của cô, để cho cô dạng hai chân ngồi lên người của anh.
Xoay chuyển tình thế, cảm giác được khăn tắm quấn trên người cô đang lỏng dần, đáng thương tuột xuống thắt lưng của cô.
Ánh mắt anh hừng hực nhìn chằm chằm vào cô, không hề suy nghĩ một giây nào, bàn tay liền đặt lên chỗ ấy.
Anh giương mắt nhìn gương mặt cô đỏ ửng.
“Em thật sự rất thơm.” Anh cúi đầu đồng thời lời khen trong miệng anh bật ra.
Anh say đắm mê mẩn cô, nhịp tim cô như đánh trống, cả người nóng ran, hô hấp cô cuồng loạn ôm lấy anh, bắt đầu nhẹ nhàng đong đưa, ma sát lửa nóng của anh.
Ma sát nhẹ nhàng làm du͙© vọиɠ của anh càng căng thẳng, âm thanh khàn khàn gầm nhẹ phát ra từ trong cổ họng của anh. Khẽ động đậy thân thể, anh kéo khăn tắm đang quấn quanh hông người bọn họ. Sau đó, giữa bọn họ, không còn bất cứ rào cản!
“Hai đêm trước anh không nên ở lại phòng làm việc làm thêm giờ.” Biết tiếp xúc làm cho người khác cảm động như vậy thì không nên kéo dài đến ngày hôm nay mới phát sinh.
Người anh nóng hừng hực bổ nhào vào người cô, chỉ vừa mới chạm vào, một luồng hưng phấn nhảy vọt lên toàn thân anh.
Hít sâu một cái, Đàm Việt ôm lấy bà xã mới cưới của anh, ân ái nhẹ nhàng đặt cô nằm lên giường.
“Mở ra.” Giọng nói anh khàn khàn ra lệnh.
Cô nhìn anh, mềm mại mở chính mình ra, không chút do dự nào. Vì sắp sửa xảy ra chuyện, hơi thở của cô rất gấp, tim đập rất là nhanh.
Cô hoàn toàn phối hợp triệt để lấy lòng anh.
Vươn tay mở đèn trên đầu giường làm bên trong phòng ngủ sáng hơn. Anh mê muội nhìn chằm chằm vào cô, đáy mắt chứa đựng đầy du͙© vọиɠ càng thêm mãnh liệt.
“Nhã Mạn, em thật là đẹp.” Đầu gối quỳ xuống giữa hai chân cô, bàn tay ôm chặt lấy thắt lưng mềm mại của cô kéo cô gần về phía anh.
Cô thở hổn hển từng tế bào trên cơ thể trở nên hưng phấn không thể nào diễn tả được.
Anh cứ như vậy chăm chú nhìn cô, chỉ có thể đứng từ xa nhìn về phía đối tượng thầm mến nhiều năm, hôm nay phản ứng nhiệt liệt đối với cô như vậy làm cho cô có cảm giác như đang nằm mơ.
Giấc mơ đã trở thành hiện thực làm cho cô quá hạnh phúc, môi anh đào không tự chủ được khẽ gọi tên anh. Nghe tiếng kêu của cô, anh nhìn cô cười thật sâu, sau đó lại dời ánh mắt xuống phía dưới.
Bị ánh mắt như lửa đốt của anh nhìn chằm chằm vào chỗ kín, cô nên cảm thấy xấu hổ mới đúng, nhưng sự thật không phải vậy.
Được người đàn ông này quan tâm, nhìn chăm chú thần trí cô có chút lâng lâng, giấc mơ đã thành sự thật nhưng cô còn tưởng là giả. Cô chỉ nguyện giấc mơ này đừng tỉnh lại, tại sao tâm tư lại để ý đến nhiều chuyện như vậy được.
Cô nghĩ cơ thể mình đã chuẩn bị tiếp nhận anh, khi phái nam của anh bắt đầu tiến vào thì cơ thể của cô hơi giật mình.
“Ông xã!” Chớp chớp đôi mắt, cảm giác tiếp nhận anh làm cho cô giật mình.
“Làm em đau sao?” Anh tạm dừng động tác.
Cô nhìn anh khẽ cắn môi dưới, chậm rãi lắc đầu bộ dáng muốn nói gì đó.
“Thế nào?” Anh ép người xuống, mắt nhìn chằm chằm vào cô hỏi.
Phụ nữ và đàn ông có sự khác biệt, cấu tạo sinh lý của cô tương đối yếu ớt, mặc dù giờ phút này anh vô cùng thoải mái nhưng anh không hy vọng anh tạo ra cho cô chút khó chịu nào.
“Không có.” Mặc dù bản tính thẳng thắn, nhưng chuyện như vậy muốn cô trực tiếp nói với người đàn ông cô yêu mà nói thật sự là có một chút xấu hổ.
“Nhã Mạn, giữa vợ chồng với nhau nên thẳng thắn.” Chuyện chăn gối cũng không là ngoại lệ.
Thẳng thắn với nhau mới tạo ra cuộc hôn nhân tốt đẹp.
“Em……. Chỉ là rất thoải mái rất thoải mái.” Ông xã kiên trì hỏi, cô thản nhiên nói ra cảm giác, chỉ là sau khi nói xong liền xấu hổ nhắm nghiền hai mắt lại.
Thân là một người đàn ông, những lời nói trực tiếp như vậy còn hơn cả lời khen.
Anh thỏa mãn nhìn cô, cho cô một nụ hôn nóng bỏng đủ để thiêu đốt ra giường.
Sau khi hôn cô đắm đuối, anh trở lại dáng vẻ ban đầu, đưa tay nâng mông của cô lên, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào cô, chậm rãi tiến vào bên trong cô.
Cô không thể kìm chế được bản thân, cổ họng phát ra tiếng rêи ɾỉ rất đáng yêu. Mà mỗi một âm thanh yêu kiều vọng vào lỗ tai của anh, tất cả đều trở thành âm thanh rất mê hoặc.
“Ông xã?” Ở bên trong cơ thể cô là là một vật thể rất to lớn, mới đầu cảm giác rất vui sướиɠ, nhưng anh vẫn bất động từ từ biến thành một loại hành hạ.
Anh thích Nhã Mạn gọi anh là ông xã, âm thanh cô êm ái ngọt ngào khẽ gọi anh. Anh phấn khích đến nỗi muốn đẩy nhanh tiến độ, sợ làm tổn thương cô. Anh phải nhịn xuống cơ thể đang rục rịch trong người cô, chờ đợi cơ thể cô thả lỏng một chút mới phúng túng thả lỏng bản thân.
“Ông xã?” Cô mơ hồ phát ra âm thanh cầu khẩn, đáng thương nhìn anh, hốc mắt hơi đỏ.
“Ngoan, nhẫn nại chút xíu.” Cúi người khẽ hôn cô, đến khi cảm giác được người cô không còn căng thẳng nữa, anh mới bắt đầu gia tăng luật động.
Anh mạnh mẽ giữ chặt mông của cô, gia tăng sức mạnh rất gợi cảm. Thân thể cô bởi vì anh mà mở rộng, co rút lại, tim cô đập rất nhanh gần như ở trong phòng đều có thể nghe thấy.
Một luồng kɧoáı ©ảʍ chạy dọc theo cơ thể, niềm vui sướиɠ truyền đến từng tế bào. Cô kinh ngạc bản thân mình nhanh như vậy sắp đạt tới cao triều. Anh đột nhiên tăng tốc đẩy nhanh tốc độ, dẫn cô đến niềm vui sướиɠ tột cùng!
Cuối cùng, cô không đếm được bản thân đã đạt tới đỉnh lần thứ bao nhiêu nữa thì anh mới thả cô ra.
Cô cuối cùng đã có được anh.
Cho dù chỉ có được thân thể, ngay cả khi anh chỉ dịu dàng và nhiệt tình cô đã cảm thấy rất vui vẻ.
Khi thân thể run rẩy vì sự xâm nhập quá mãnh liệt của anh, mơ hồ mất đi ý thức thì trái tim của cô đã tràn đầy hạnh phúc!
“Anh nên tan việc sớm một chút.” Đàm Việt ngắm nhìn bà xã, đáy mắt nổi lên du͙© vọиɠ không vì thân thể cảm thấy được thỏa mãn mà giảm xuống.
“Chúng ta đã bỏ lỡ rất nhiều.”
“Hả?” Cao triều vừa qua, suy nghĩ của Tôn Nhã Mạn như đống bùn nhão, nghe không hiểu được ý tứ của Đàm Việt.
“Đêm tân hôn, tuần trăng mật với hai buổi tối hôm trước.” Chống tay nằm nghiêng bên cạnh bà xã, anh vừa nói vừa tỉ mỉ vuốt ve gò má xinh đẹp của cô.
“Thật xin lỗi.” Áy náy hiện lên mặt của cô.
Đêm tân hôn đó, vì quá mệt mỏi nên vừa về đến phòng liền tháo hết trang sức rồi đi ngủ. Về phần năm ngày trăng mật, không biết có phải do trước hôn lễ vì quá bận rộn nên khi đến Hawai được một ngày dạ dày cô khó chịu liền trở thành bệnh nhân.
Đều do thân thể cô xảy ra vấn đề, nên bọn họ mới có thể kéo dài đến ngày hôm nay, mới hoàn thành đêm tân hôn chân chính.
“Không cần nói xin lỗi.”
Trong cuộc sống Đàm Việt biết quan tâm chăm sóc Tôn Nhã Mạn vì cô là một người vợ tốt. Nhưng anh không ngờ tới, người phụ nữ dịu dàng ít nói như cô rất phù hợp với anh khi ở trên giường.
Cúi đầu hôn bà xã một cái, Đàm Việt nghiêm túc nói: “Anh rất vui vì chúng ra đã kết hôn.”
Tình yêu tự do được tu thành chính quả, không cần thiết phải có sự phù hợp cao trong hôn nhân.
Nhưng bà xã mới cưới của anh thật sự là một người phụ nữ rất hoàn mỹ!
Ngắm nhìn cô Đàm Việt khẽ mỉm cười hạ thấp người hôn lên cơ thể mịn màng trắng như tuyết của cô.
Sau một hồi mãnh liệt hai bộ phận nào đó lại chạm vào nhau, nghĩ đến mới vừa nảy không đếm được đã lên cao triều bao nhiêu lần, thân thể của cô đã cảm thấy thỏa mãn. Nhưng anh cứ hôn cô như vậy, khiến cho cô lại khát vọng muốn thiêu đốt anh một lần nữa.
Cô hít sâu một cái hơi thở dồn dập, đưa tay lên muốn sờ vào mái tóc ngắn của anh. Vốn là cô chỉ muốn sờ sờ anh, nhưng anh lại ra sức bú ʍúŧ, ra sức xoa nắn, thân thể bị anh trêu chọc không thể giãy dụa. Sau đó, có một bàn tay nắm lấy tóc của anh, ôm lấy đầu anh khuyến khích anh tiếp tục giày vò cô.
“Một lần nữa, được không?” Anh nhìn cô chằm chằm.
“Ừm.”
Cô vừa mới gật đầu anh liền bắt đầu chạy nước rút. Lần này cao triều tới vừa nhanh vừa vội, anh hung hăng đưa đẩy cô, anh không lưu tình chiếm lấy sự ngọt ngào mềm mại của cô. Một chút đau đớn hòa lẫn với niềm vui sướиɠ kí©ɧ ŧɧí©ɧ các giác quan của cô, cô cong người lên, không kiềm chế được giữ chặt hông của anh.
“Em quá chặt.” Anh kích động không thôi mạnh mẽ kịch liệt va chạm, cô gần như không chịu nổi.
Bị anh mãnh liệt dày vò suýt chết, cô thở gấp không thôi nhưng lại không muốn anh dừng lại. Đưa tay ôm chặt tấm lưng dày rộng của anh, ánh mắt mơ mơ màng màng tràn đầy tình ý.
“Ông xã! Em rất yêu anh, thật sự rất yêu anh.”
Giọng nói ngọt ngào khiến anh tê dại đến tận xương, du͙© vọиɠ của anh càng lúc càng mạnh mẽ. Đôi mắt sáng rực chăm chú nhìn bà xã kiều diễm cảm động lòng người, sức lực đong đưa ở eo càng lúc càng cuồng dã hơn. Cuối cùng, anh bắn ra tinh lực nóng bỏng.
Cô ngủ một lát vì không chịu nổi cao triều quá mãnh liệt mà ngất đi, mơ mơ màng màng mở mắt ra, từ từ tỉnh lại.
Cô cho là ông xã cũng như cô cũng vì mệt mỏi mà ngủ thϊếp đi. Vậy mà vừa nháy mắt mấy cái, sau khi nhìn rõ ràng, cô phát hiện cơ thể ông xã của cô đang nghiêng dán chặt lên người cô, hai mắt sáng rực nhìn cô.
Tôn Nhã Mạn nhìn lại anh muốn nói gì đó nhưng tình cảm đang dâng trào, cô chỉ có thể nhìn anh ngây ngô cười khúc khích.
“Nhã Mạn!” Các đầu ngón tay có chứa ma lực lướt qua vai cô, dừng lại ở tấm lưng xinh đẹp của cô mà vuốt ve. Thanh âm gọi cô trầm thấp rất gợi cảm, hấp dẫn đủ để làm linh hồn người phụ nữ mê mệt.
Nâng đôi môi lên nụ cười càng thêm sâu thêm ngọt ngào, cô nhìn anh nhíu mày muốn hỏi thăm anh muốn nói gì.
“Em thật là đẹp, anh cảm thấy vĩnh viễn muốn em không đủ.”
Được khen xinh đẹp đáng ra cô phải xấu hổ không nói nên lời mới đúng, bất quá trong lòng tràn đầy ngọt ngào ngây ngốc quên mất cô phải thận trọng giữ vững nội tâm nên duy trì tính khí dịu dàng ít nói, say sưa đáp lại ông xã: “Em cũng thế.” Vĩnh viễn muốn anh không đủ.
Cô rất buồn bực bản thân làm sao lại thích một người sâu sắc như vậy, cũng rất kinh ngạc khi được gả cho anh, còn hy vọng có thể lấy được nhiều hơn!
Cô không phải là chưa biết yêu đương nhưng cô tựa như con gió phiêu bạc khắp nơi. Trước năm hai mươi tuổi cũng từng trải qua vài cuộc tình oanh oanh liệt liệt, nhưng không có đoạn tình cảm nào vượt quá một năm.
Tại sao anh chịu cô đơn năm năm trời, lại nhớ mãi không thể quên?
Kể từ khoảnh khắc cô gặp được anh, rất nhiều trai đẹp, rất nhiều người có tài tất cả đều không thể lọt vào tầm mắt của cô.
Năm năm qua tình cảm của cô như một màu trắng xóa, cho đến khi gặp được Đàm Việt cuộc sống của cô từ nhàm chán trở nên có màu sắc hơn.
Các ngón tay mềm mại nhỏ nhắn si mê vuốt ve trước ngực anh, cô tham luyến ngắm nhìn bả vai săn chắc của anh, cơ ngực cũng săn chắc cũng không có một tí mỡ thừa nào dưới bụng.
“Sao anh lại?” Cho đến khi nhận thấy vật tượng trưng phái nam của anh lại rục rịch thức dậy, ánh mắt mê luyến si mê của cô mới dừng lại. Không thể nào, bọn họ vừa mới làm thật lâu, hơn nữa còn làm liên tục hai lần, không ai có thể khôi phục nhanh như vậy.
Đàm Việt cũng khó mà tin được, rõ ràng cũng không phải là thanh niên mười lăm, mười sáu tuổi nữa, mà đã đến tuổi lập gia đình rồi. Anh đã có thể tự khống chế du͙© vọиɠ của bản thân, nhưng chân anh vô tình chạm phải chân của bà xã mới cưới này, hình như lại kích động nữa rồi.
“Nhã Mạn, là tại vì em!”
Vẻ đẹp của cô cùng với sự nhiệt tình đã khiến cơ thể anh kích động.
Là tại vì cô sao? Vừa mừng vừa lo nhìn anh, sau khi cô khẳng định được biểu cảm trên mặt của anh.
Cô cười ngọt ngào, cười ủy mị bắt đầu trèo lên thân hình cường tráng của anh.
“Có thật không?”
“Thật?” Bộ dạng bà xã nghiêm túc đáng yêu, anh gật đầu một cái, kéo gương mặt đỏ ửng của cô xuống, nhiệt tình hôn cô một cái thật sâu.
Khi cô nâng cái mông lên anh khó khăn đưa vào thì mới cảm giác cô rất kích động dung nạp lấy anh, cảm thụ anh. Hai người hòa hợp với nhau, hai cơ thể kết hợp rất thân mật, thật sự rất hạnh phúc.
“Nhã Mạn!” Cô gắt gao bao chặt khiến anh không nhúc nhích được, suýt nữa bức anh điên lên.
“Hả?” Anh vẫn cắm sâu vào trong thân thể của cô, cô không nhận thấy được anh rất cấp bách.
“Anh muốn em!” Dứt lời, bàn tay nâng mông của cô lên mãnh liệt đẩy vào.
Cả hai người yêu nhau đến khi toàn thân cảm thấy mệt mỏi vô lực, nhưng chỉ cần anh hôn cô yêu cầu hoan ái, dù cho thân thể rất mệt thì cô vẫn tràn đầy sức sống. Bởi vì anh là Đàm Việt, là người đàn ông cô rất yêu, chỉ có anh, và cũng chỉ có anh, mới có thể khiến cô thoải mái thể xác và tinh thần, nên cô chấp nhận kịch liệt phóng túng như thế này!
Mười một giờ trưa mặt trời đã lên rất cao, gió nhẹ thổi lất phất rèm cửa sổ, bởi vì phòng ngủ tối tăm nên khi gió lùa rèm cửa một luồng ánh nắng sáng rực chiếu vào phòng.
Trên giường lớn mềm mại, cô còn đang trong bộ dáng ngủ say, từ từ mở mắt ra dáng vẻ còn đang ngái ngủ.
Đầu cô hơi nặng, mí mắt cũng có chút nặng, cơ thể đang cuộn tròn trên giường, Tôn Nhã Mạn đang định ngủ tiếp, nhưng khi tầm mắt nhìn phía bên kia giường thì môi anh đào cong lên nở ra nụ cười ngọt ngào.
“Thật thoải mái.” Chộp lấy cái gối đang vắng mặt chủ nhân cô ôm vào trong ngực, vùi sâu vào trong gối, quyến luyến ngửi lấy mùi vị của anh.
Tối hôm qua cô đã có một giấc mơ đẹp, trong mơ bọn họ quấn lấy nhau vượt qua đêm tân hôn tuyệt vời.
Nhớ về giấc mơ tối qua hai bên gò má cô không khỏi đỏ lên, tâm trạng rất bay bổng. Đời này cô chưa hề trải qua giấc mơ như vậy.
Ah, hình như không đúng! Nhưng sợi tơ mềm mại của cái chăn tiếp xúc rất thân mật, tỉnh ngủ đầu cô bắt đầu suy nghĩ. Tôn Nhã Mạn nâng cơ thể lên, tròng mắt rủ xuống, phát hiện bản thân đang lõa thể nằm trên giường.
Dùng sức nháy mắt mấy cái, cô nghĩ muốn vội vã xuống giường, kết quả chân mới vừa chạm đất, cô cảm thấy giữa hai chân hơi dính dính nên cô mới sững sờ dừng lại.
Cho nên…………. Là sự thật…….
Bàn tay mềm mại xoa đầu, cô chậm rãi đứng dậy mở đèn lên, đứng trước bàn trang điểm, nhìn thấy trên cơ thể cô đầy vết hôn loang lổ, mắt của cô chớp chớp để nhìn lại cho rõ.
Bắt đầu nhớ lại từng chi tiết giấc mơ đêm qua, lưu luyến trở về chỗ đã kịch liệt cuồng dã, hai bên má bắt đầu nóng lên. Khóe môi nâng lên mỉm cười.
Trải qua đêm qua, cô đã hoàn toàn trở thành vợ của anh…….. Tâm tình vui vẻ bước vào phòng tắm, khi nước nóng xối lên người cô thì mới từ trạng thái ngây ngốc trở về thực tế.
“A!” Tiếng than thở phát ra từ yết hầu, cô mới phát hiện tối qua đòi hỏi quá nhiệt tình, quá mức chủ động, Tôn Nhã Mạn bắt đầu ủ rũ cuối đầu.
“Như thế nào lại không dịu dàng ít nói, không ưu nhã, Đàm Việt có hối hận khi cưới một người vợ trong ngoài không giống nhau như vậy không?”
Cô rất vất vả mới cố gắng thể hiện vẻ dịu dàng ít nói, lịch sự kín kẽ như anh thích, Đàm Việt không có bị cô vì phóng túng mà chạy mất chứ? Nhớ tới đêm qua cô chủ động trèo lên người anh, sau đó còn chủ động muốn anh………… Nghĩ đến hình ảnh đó, Tôn Nhã Mạn lại xót xa kêu thành tiếng.
Đáng ghét, vì chai rượu sâm panh đó đã hại cô uổng công! Vừa mới trải qua hạnh phúc, sau đó ngây ngốc phá hỏng, bản thân cảm thấy ảo não.