Kết quả sáng hôm sau, khi chúng ta còn chưa rời giường.
Ti Kim Bình đã nổi giận đùng đùng đá tung cửa phòng của ta, sai thị nữ thân cận của nàng là Mao Châu, giội một chậu nước lạnh lên người ta.
- Con của thị thϊếp đúng là đồ thấp hèn, quả nhiên chỉ biết dùng chút thủ đoạn đê tiện để quyến rũ người khác. Rốt cuộc ngươi đã mê hoặc Huyền Minh ca ca như thế nào mà huynh ấy chỉ cho ta làm một thị thϊếp hả. Ta là đích nữ! Làm sao một đích nữ có thể làm thϊếp được chứ? Đây rõ ràng phải là vị trí của thứ nữ như ngươi!
Nghe được tiếng bước nhân nhẹ nhàng đang dần hướng đến nơi này, ta bẹo thịt trên bắp đùi, khóc nỉ non:
- Trưởng tỷ, muội không hề làm thế. Nếu cái tỷ muốn là vị trí Thái tử phi này, muội sẵn sàng trả lại nó cho tỷ. Chỉ cầu xin tỷ để muội được ở lại bên cạnh Thái tử điện hạ, dù chỉ làm một nô tỳ muội cũng cam lòng.
Thị nữ Mao Châu của Ti Kim Bình luôn dễ bị kích động.
Ta vừa dứt lời, ả ta đã ngay lập tức tát vào mặt ta:
- Láo xược, đồ đê tiện không có mẹ dạy, ai cho phép ngươi nói chuyện như thế với Đại tiểu thư! Thứ như ngươi mà cũng dám mơ tưởng đến đồ vật của Đại tiểu thư sao? Thái tử phi, Thái tử điện hạ trước đây đều thuộc về tiểu thư nhà chúng ta … Á!
Trong nháy mắt, Mao Châu đã bị đạp bay ra ngoài, nôn ra một ngụm máu.
Huyền Minh đang đứng ngoài cửa với vẻ mặt u ám.
Hắn nhìn chằm chằm vào Ti Kim Bình, giọng nói lạnh như băng:
- Thực sự cô đã nhìn lầm nàng rồi. Ngân Ỷ lúc nào cũng vì nàng mà nhẫn nhịn, thậm chí còn chủ động nhường ra vị trí Thái tử phi cho nàng, cuối cùng nàng lại đối xử với nàng ấy như thế.
Ti Kim Bình trừng to mắt không nói gì cả, giống như phải chịu sự uất ức cực lớn.
Thật lâu sau, nàng nhẹ nhàng thở dài một hơi:
- Huyền Minh ca ca, trong mắt huynh Bình Nhi là loại người này sao? Coi như vậy đi, Huyền Minh ca ca đã nghĩ thế Bình Nhi cũng không thể nói gì hơn. Nếu Huyền Minh ca ca thực sự giận Bình Nhi, trực tiếp ban cho Bình Nhi được c.-hết là được.
Ti Kim Bình không biết.
Cái cách xin được ban c.-hết này của nàng ta, đã được ta dùng qua ở kiếp này, theo một cách điệu nghệ hơn rồi.
Huyền Minh nghe nàng ta nói xong câu đó, vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, nàng ta đâu có thái độ kiên quyết chịu c.-hết như ta lúc đầu, hắn ta đã nhận ra ngay việc Ti Kim Bình chỉ nói miệng mà thôi.
Cho nên hắn vung tay lên:
- Người đâu, cấm túc thị thϊếp Ti thị trong tẩm cung, không có chiếu không được ra.
- Cung nữ Mao châu, chống đối Thái tử phi, ban gậy đánh c.-hết.
Vở diễn vài chục năm yêu hận tình thù này hiển nhiên sẽ không kết thúc nhanh như vậy.
Tháng thứ ba sau khi Ti Kim Bình bị cấm túc.
Nàng ta thả đèn Khổng Minh ở trong viện khiến Huyền Minh chú ý.
Huyền Minh buồn bã nhặt một chiếc đèn Khổng Minh bị rơi, phát hiện mỗi chao đèn đều chứa đầy kinh thư do chính Ti Kim Bình chép lại.
Phía dưới chao đèn còn treo những lời cầu phúc cho Huyền Minh.
Ta thật sự rất muốn ngáp một cái.
Vì mắt của Huyền Minh đã bắt đầu ươn ướt dù rất khó nhận ra.
Ta vuốt ve cái bụng hơi phình lên của mình, ân cần khuyên hắn:
- Ngài đến đó đi, có lẽ trưởng tỷ đã biết sai thật rồi, nên mới cúi đầu giảng hòa với ngài đấy.
Huyền Minh lại đi.
Ta cũng không quan tâm chút nào cả, dù sao bây giờ ta còn có chuyện quan trọng hơn cần làm.
Muốn làm Hoàng hậu mà không có chỗ dựa thì làm sao thành công được chứ?
Ta biết đại nạn của đương kim Thánh thượng sắp buông xuống, chậm nhất cũng vào đầu thu năm nay.
Trong khoảng thời gian này, nhất định ta phải được đến sự tán thành của Thái hậu tương lai cũng là Hoàng quý phi của hiện tại.
Bà ta là mẹ nuôi của Huyền Minh, lại là người biết cách tranh đoạt quyền lực, trước khi lên làm Thái Hậu đã cấu kết với cả một nửa đại thần trong triều, đến mức sau khi Huyền Minh đăng cơ lúc nào cũng phải lo lắng đề phòng.
Khi nghe được ta muốn quy thuận.
Hoàng quý phi ngồi dựa trên ghế với dáng vẻ đĩnh đạc mà trang nghiêm, nhẹ nhàng phe phẩy quạt tròn trong tay.
Bà ta hỏi:
- Dựa vào đâu mà bản cung phải giúp ngươi?
Ta mỉm cười sờ bụng mình, nói lời ngon tiếng ngọt dỗ dành bà ta:
- Dựa vào việc ngài sẽ là Thái hoàng Thái hậu tương lai.
Thực ra, vào năm thứ bảy sau khi Huyền Minh đăng cơ, Hoàng quý phi sẽ c.-hết.
Bà ta sẽ không sống được đến ngày đó đâu.