“Con sao vậy?” Đường Phán Hoa buông đũa, “Tối hôm qua đi trộm bò hả?”
Đổng Tinh Lan lấy thìa múc một ly sữa đậu nành, đưa tới trước mặt Đường Phán Hoa: “Có lẽ là nhớ vị nữ minh tinh nào đó.”
Thiếu niên môi hồng răng trắng này tên là Đổng Tinh Lan, không thân không thích với Trì Di. Về phần vì sao cậu ấy xuất hiện ở nhà mẹ Trì Di, là bởi vì cậu ấy là một sinh viên nghèo được mẹ Trì Di nhận nuôi, vừa học xong năm hai, tháng chín năm nay lên năm ba. Đến Đế Đô học hai năm nay, cuối tuần ngoại trừ làm thêm chính là tới nơi này làm bạn với mẹ Trì Di sống một mình, có thể nói, trong thời gian Trì Di quanh năm ở bên ngoài, là Đổng Tinh Lan thay anh tận hiếu với mẹ.
Bởi vậy, ở trong nước Trì Di cơ bản không có bạn bè chỉ thân thiết với Đổng Tinh Lan.
Cậu ấy không chú ý tới Trì Di trừng mắt liếc cậu ấy một cái, ngược lại Đường Phán Hoa rất chú ý tới: “Nói đến nữ minh tinh, Tiểu Di, scandal giữa con và người mẫu kia là chuyện gì?”
Vừa nghe đến cái này, Đổng Tinh Lan cũng không uống sữa đậu nành, nâng cằm nhìn chằm chằm Trì Di, vấn đề này cậu ấy đã sớm muốn hỏi, chỉ là không có gan.
Trong miệng Trì Di nhai thứ gì đó, vẻ mặt bình tĩnh: “Không có gì, người Brazil và người Mỹ không phải đều như vậy sao, đám chó săn luôn muốn tạo tin tức lớn.”
Nhưng lời giải thích này rơi vào trong tai Đường Phán Hoa liền biến thành: Người Brazil cùng người Mỹ không phải đều như vậy sao, lên giường có là cái gì, đám chó săn ít thấy nên làm lớn chuyện.
Đường Phán Hoa được dạy dỗ nghiêm khắc từ nhỏ đương nhiên không đồng ý loại chuyện này, nhưng nghĩ đến con trai đã hai mươi lăm tuổi, lại sinh hoạt ở nước ngoài, có được cả sự nghiệp và danh lợi, người làm mẹ như bà quả thực không tiện xen vào cuộc sống riêng tư của con trai: “Tuổi trẻ chơi đùa thì không sao, nhưng nếu thật sự tìm bạn gái vẫn phải thận trọng, giới người mẫu cũng loạn như giới diễn viên, tốt nhất con nên nhìn xa trông rộng một chút.”
Lời vừa nói xong, Trì Di không đáp lại. Anh biết Đường Phán Hoa đang nói điều gì, nhưng ở trước mặt Đổng Tinh Lan không tiện nói ra.
…
PT chuyên dụng của Triệu Mạn Ca còn đang ở Mỹ, hai người đều có thời gian rảnh rỗi nên hướng dẫn từ xa luôn, nên lúc Triệu Mạn Ca rời khỏi phòng gym đi thuê thì trời đã tối.
Phòng gym ở trong một tòa nhà văn phòng thương mại, vì chưa được mở rộng hoàn toàn nên xung quanh rất ít người. Lúc Triệu Mạn Ca đi ra không đeo kính râm, chỉ đeo khẩu trang.
Đeo kính râm vào buổi tối có khác nào nói rằng “Tôi là ngôi sao” không?
Bên cạnh tòa nhà văn phòng là một công viên, mở cửa cho bên ngoài, buổi sáng có người già tập thể dục buổi sáng, buổi tối có người tản bộ. Triệu Mạn Ca xem qua giờ, lại nghĩ đến mức độ tắc đường, đoán chừng tài xế phải nửa giờ sau mới có thể tới đón cô, vì thế quay đầu đi vào trong công viên.
Trong công viên mở đèn đường, dọc theo đường đi chỉ có tốp năm tốp ba người đi qua, không ai chú ý tới Triệu Mạn Ca, cô vui vẻ tự do. Màn hình led ở giữa công viên đang mở tiết mục, Triệu Mạn Ca nhìn một chút, là đoạn ngắn trong《Mẫu nghi thiên hạ》.
Chỉ cần là nơi có Chúc Tích An, Triệu Mạn Ca đều bị hấp dẫn, cô vô thức dừng lại, ngẩng đầu xem xong đoạn chiếu năm phút này. Bên cạnh cũng có một người, nhưng mà ngồi trên xe lăn, giống như cô, nhìn rất tập trung.
Đoạn phim phát sóng xong, liền bắt đầu chiếu phim tuyên truyền văn minh, Triệu Mạn Ca ngáp một cái ngồi vào ghế đá bên cạnh, không có việc gì nhìn xung quanh, thấy người phụ nữ xe lăn vừa rồi cũng xem 《Mẫu nghi thiên hạ》 giống cô đang cau mày vỗ xe lăn, trên đầu xen lẫn không ít tóc bạc, ở trước ngực, dùng một cái ghim đơn giản thanh lịch.
Làn da của bà rất đẹp, nhìn tinh tế sáng bóng, nhưng cũng không che giấu được dấu vết năm tháng. Bà mặc sườn xám màu xanh sẫm, cắt may tinh xảo, chất liệu cao cấp, hẳn là do tư nhân đặt làm, chỉ là hai chân lại dùng một tấm thảm nhỏ đắp lên, mặc dù bây giờ là giữa hè.
Hơn nữa dáng vẻ hiện tại của bà rất sốt ruột.
Triệu Mạn Ca do dự một chút, rốt cuộc cô có nên đi qua giúp đỡ hay không, nhìn xung quanh, không có người nào, lại nhìn người phụ nữ kia, khoảng chừng năm mươi tuổi, hẳn là không nhận ra cô đâu nhỉ?
“Cháu chào cô, cô có cần cháu giúp gì không ạ?”
Người phụ nữ trên xe lăn chính là Đường Phán Hoa, bà ngẩng đầu nhìn người phụ nữ cao lớn trước mắt, mặt mày ngoài khẩu trang nhìn hơi quen, lại không nhớ ra là ai: “Xe lăn của cô hình như xảy ra trục trặc, điện thoại di động lại hết pin, cô gái, cháu có thể cho cô mượn điện thoại một chút không? Cô muốn gọi điện thoại cho con trai của cô, bảo nó tới đón cô.”
Triệu Mạn Ca không nói nhiều lập tức lấy điện thoại ra, mở khóa xong thì đưa cho Đường Phán Hoa. Đường Phán Hoa nhận lấy, bắt đầu bấm phím, theo từng con số đánh lên, bà nhìn thấy trong danh bạ hiện ra tên Trì Di, hai tay bỗng dừng lại.
Bà ngẩng đầu nhìn Triệu Mạn Ca, nhớ ra, đây chính là nữ chính trong scandal với Trì Di!