Trước khi rời đi, đại sư còn nói: "Là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi, tôi nghĩ mạng sống của cậu chủ nhỏ chưa đến tử lộ, nhất định sẽ có cơ hội."
Sau đó, chiếc vòng tay hạt Phật dường như đã thực sự có tác dụng, bất kể thư hẹn hay ma quỷ đều biến mất.
Giày vò nửa tháng, chuyện này coi như mới trôi qua.
Cố Liên thở phào nhẹ nhõm, tưởng mình đã tìm được tấm bùa mới của Hạ Diễm, bà nói đùa với chồng: “Đường tình duyên của con mình tốt quá phải không? Đến cả ma quỷ cũng muốn cưới.”
Hạ Triều “chậc” một tiếng nói: “Còn là một con quỷ đẹp trai.”
Hạ Diễm lấy bảng vẽ che mặt, dù sợ hãi nhưng cũng cho rằng điều này thật nực cười.
Nụ cười của Cố Liên khiến khóe mắt nhăn nheo. Bà thì thầm với Hạ Diễm: “Tiểu Diễm, con ra ngoài chơi, hay đi tắm cũng không được tháo vòng hạt cầu nguyện, nhớ chưa?"
“Vâng, con hiểu rồi mẹ.” Hạ Diễm nhẹ giọng nói: “Ba, mẹ đừng lo cho con, con sẽ không sao đâu.”
Đó là giữa mùa hè sau kỳ thi tuyển sinh đại học, các học sinh lớp 12A2 quyết định đến khu du lịch ngắm thác nước ở thành phố bên cạnh để tổ chức chuyến du lịch tốt nghiệp.
Đã nửa tháng Hạ Diễm không ra khỏi nhà, ba mẹ vốn không muốn cậu đi, nhưng Hạ Diễm cảm thấy đây là lần tụ họp cuối cùng, cậu khá hòa nhập với mọi người nên vẫn muốn đi cùng.
Vì việc này, ba mẹ Hạ Diễm đã tới nhờ đạo sĩ Lưu, người lớn lên cùng Hạ Diễm coi bói cho Hạ Diễm, kết quả được quẻ đại cát.
Đạo sĩ Lưu nói, xét quẻ thì thấy, chuyến đi này Hạ Diễm có thể gặp được quý nhân trong đời mình, có thể nghịch thiên cải mệnh, là một cơ hội tuyệt vời.
Ba mẹ Hạ Diễm quyết định đánh cược, cho Hạ Diễm đi du lịch cùng mọi người. Nếu thật sự gặp được quý nhân thì chuyến đi sẽ rất đáng giá.
Vừa lên xe, Trần Đồng, bạn cùng bàn của Hạ Diễm đã đứng dậy vẫy tay chào cậu: “Hạ Diễm, lại đây!”
Hạ Diễm ngồi tới, Trần Đồng vui vẻ nói với cậu: "Tiểu Hạ, tớ nhìn thấy cậu trong danh sách danh dự của trường, cậu đỗ Đại học T. Tiểu Hạ của chúng ta thật sự rất xuất sắc, tự học một năm rưỡi vẫn vào được Đại học T.”
“Cảm ơn.” Hạ Diễm mỉm cười với cậu ấy: "Còn cậu thì sao? Cậu học ở đâu?”
“Tớ á, tớ định ở lại thành phố Tân Hải để học đại học, chép bài tập của cậu ba năm mà vẫn chưa chép được chút tinh hoa nào cho mình, chẳng qua lần này ăn may, cha mẹ tớ đều vui.” Trần Đồng nói: "Nhân tiện, gần đây rủ cậu đi chơi hoài không được, cậu có sao không.
“Trong nhà có chút chuyện.” Hạ Diễm cong mắt: "Lần sau nhất định sẽ đi chơi với cậu.”
“Ài, không sao đâu, tớ còn tưởng cậu lại ốm nữa.” Vẻ mặt Trần Đồng giống như một người cha già đầy yêu thương: "Không ốm là được rồi.”
"Wow, Hạ Diễm đến kìa ~"
Tưởng Nhược Nhược là bạn gái Trần Đồng, cô ấy xách túi lên xe, ngồi trước mặt Trần Đồng.
Cô ấy quỳ lên ghế, ôm lấy lưng ghế, nhìn Hạ Diễm rồi nói: "Hạ Diễm, chúc mừng cậu đã đỗ vào Đại học T nhé! Cậu có biết lớp chúng ta là lớp đỉnh cao trong kỳ thi tuyển sinh đại học năm nay không, Hàn Tranh cũng trúng tuyển Khoa Vật lý Đại học T, hai người khiến thầy chủ nhiệm rất tự hào đấy."
Hạ Diễm không biết trả lời thế nào, đôi mắt xinh đẹp nhìn từng người bạn cùng lớp nói chuyện với mình, thỉnh thoảng lại mỉm cười.
Cậu giống như một con mèo xinh đẹp được mọi người theo dõi, ngồi cong đuôi một cách nghiêm túc.
Vì tính cách hướng nội, hầu hết cậu đều chọn bạn bè một cách thụ động, không nói chuyện nhiều với mọi người, thậm chí còn mắc chứng sợ xã hội ở mức độ nhẹ.
"Các cậu đang nói gì vậy, sôi nổi thế?" Ti Kiến Không ngồi chéo trước mặt Hạ Diễm: "Hạ Diễm, cậu chọn khoa nào vậy?"
Hạ Diễm chưa kịp trả lời đã có người nói thay cậu: "Kiến trúc".
Người nói là Hàn Tranh, người sắp vào học cùng trường đại học với Hạ Diễm.