Chu Mẫn

Chương 3: Thiên thần

Bao quanh ngôi biệt thự nguy nga là khu vườn hoa rộng lớn khiến bất cứ ai lần đầu chiêm ngưỡng cũng đều phải trầm trồ thốt lên rằng chốn bồng lai tiên cảnh trong văn thơ hay nhắc tới chắc cũng chỉ tới vậy. Khu vườn bốn mùa được trồng bốn loài hoa khác nhau, bây giờ đang là mùa thu cả khu vườn ngập tràn trong sắc hoa đỗ quyên rực rỡ, hương hoa thơm ngát cùng những đàn bướm dập dìu không biết từ đâu bay tới tạo nên một khung cảnh hết sức nên thơ.

Chu Mẫn thảnh thơi đi dạo giữa vườn hoa, trên đường đi gặp mấy người làm vườn cô đều mỉm cười lễ phép chào hỏi trước khiến họ luống cuống đến đỏ cả mặt, ai có thể ngờ tới người có thân phận cao quý như cô lại có thể dễ gần như vậy? còn chủ động chào hỏi bọn họ trước?

Mấy người làm xung quanh đó thỉnh thoảng lại len lén nhìn trộm nữ chủ nhân mới đến, nhìn một lần chưa đủ họ lại nhìn thêm lần nữa, cứ thế nhìn mãi đến thất thần, cô gái này sao có thể xinh đẹp đến như thế, người bên ngoài còn xinh đẹp hơn cả trên ti vi! Khuôn mặt sạch sẽ không một chút son phấn nhưng vẫn xinh đẹp đến động lòng người, làn da trắng mịn như ngọc ngà, đôi mắt tròn xoe trong veo như pha lê, chiếc mũi thanh tú cùng đôi môi đỏ thắm... làm phụ nữ ghen tỵ đến phát hờn.

Mái tóc đen dài bồng bềnh tùy ý xõa trên lưng, cô gái nhỏ chỉ mặc trên người chiếc váy trắng kiểu dáng đơn giản nhưng chỉ vậy thôi cũng đủ làm người khác chú ý, khóe môi thỉnh thoảng khẽ cong lên ngọt ngào không thể tả, có người không khỏi hoài nghi cô gái kia là thiên thần đi lạc xuống trần gian sao!

Chu Mẫn đi dạo một lúc cũng thấy mỏi chân, cô dứt khoát chọn không đi nữa ngồi nghỉ dưới đình viện rồi đem mấy cuộn len nhỏ ra đan, động tác tuy còn vụng về, một số chỗ còn sai sót nhưng cô gái nhỏ đều không bỏ cuộc, kiên trì gỡ ra rồi đan lại, thái độ vô cùng chăm chú. Từ sáng cho đến trưa cuối cùng cũng lộ ra chút hình dạng của chiếc khăn quàng cổ cho nam, Chu Mẫn nhìn thành quả của mình khẽ mỉm cười, cô đan cũng đẹp đấy chứ! sắp tới sinh nhật của chồng cô rồi, cô muốn tặng anh một chiếc khăn do chính tay cô tự đan, không biết anh sẽ có phản ứng thế nào khi nhìn thấy món quà này đây, thật mong đợi nha.

Bởi vì trong mắt anh từ trước đến nay cô chính là cô tiểu thư mười đầu ngón tay không bao giờ chạm nước! Hừ! Cô đâu có kém cỏi như vậy, cô là người phụ nữ rất đảm đang nha!...ừm mặc dù cô thừa nhận cô không biết nấu ăn thật, sao nấu ăn lại khó như vậy nhỉ? Mà thôi mặc kệ có anh biết nấu ăn là được rồi, chồng cô nấu ăn thực sự rất ngon a...