Chương 57: Hắc Ám Tà Vương Thiên (17) - Lôi Điện Đại Tướng Quân
Bất ngờ trên chiến trường lúc này phóng ra một tia sét giáng xuống, một viên tướng quân mặt đeo mặt nạ màu bạc, toàn thân tỏa ra lôi điện xuất hiện giơ tay lên phẩy tay một cái khiến cho hàng trăm viên đại tướng lũ lượt bị bắn về phía sau:
- Tất cả các ngươi lui lại!
Sau khi chấn lui toàn bộ các đại tướng quân khác thì cũng là lúc nhìn thấy hình bóng của Cái Thế Ma Quân đang dùng hai tay chạm đất bật nhảy phóng tới như một con dã thú vồ mồi:
- Ha ha ha ha! Kẻ có thể phóng ra lôi điện! Ngươi có vẻ rất lợi hại! Chơi đùa với bản quân một chút!
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
.
Trong khoảnh khắc va chạm không gian giống như vang lên những tiếng nổ chấn động đất trời. Cánh tay của vị tướng quân đeo mặt nạ bằng bạc, toàn thân tỏa ra lôi điện hạ xuống, nhếch mép cười nói:
- Lực lượng không tệ!
Bên kia Cái Thế Ma Quân thì ngược lại, nó không còn tỏ ra nghịch ngợm giống như một đứa trẻ nữa, mà nhìn về phía của vị tướng quân đeo mặt nạ tràn đầy chiến ý và nghiêm túc. Hơi thở của nó trong thoáng chốc tỏa ra nguy hiểm rất nhiều:
- Nhân loại! Ngươi đích thực là rất mạnh! Ta là Cái Thế Ma Quân, chiến thần vô địch của ma tộc, ngươi là ai?
Vị tướng quân tỏa ra lôi điện nghe tiếng xẹt xẹt đưa tay lên, chỉnh trang lại mặt nạ:
- Tướng quân nhỏ trấn thủ mạn bắc của Thánh Thành dưới trướng Quang Minh Thánh Đế bệ hạ! Vô danh tiểu tốt, không đáng nhắc tới! Ngươi có thể giống như mọi người gọi tên của ta theo công pháp, gọi ta Lôi Điện là được!
Một âm thanh gầm thét giống như dã thú, Cái Thế Ma Quân tức giận nhảy bổ tới vị tướng quân đeo mặt nạ:
- Đáng ghét! Ngươi dám coi thường ta?
Ầm!
Cái Thế Ma Quân bị đánh văng ra xa, vị tướng quân đeo mặt nạ phủi phủi quần áo, cất lên giọng nói hời hợt:
- Ta chính là coi thường ngươi... Bởi vì...
Thân ảnh của vị tướng quân lôi điện biến mất, trong khoảnh khắc Cái Thế Ma Quân nghe thấy tiếng điện xẹt phát ra ngay trên đỉnh đầu, hình ảnh của vị tướng quân đáng sợ tỏa ra lôi điện hiện ra giáng lên đầu của nó một quyền hủy diệt, giọng nói tiếp tục vang lên văng vẳng:
- ... Ta có thực lực này!
Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!
Cái Thế Ma Quân điên cuồng chống trả nhưng liên tục bị ăn đòn, toàn thân bầm dập, nó tung người về phía của đại quân Thánh Thành! Một vài viên tướng lao tới dễ dàng bị nó đánh bay, trong thoáng chốc, nó đã xuất hiện ở giữa đại quân, cơ thể bành trướng, tiếng khóc của nó vang lên:
- Không chơi nữa! Không chơi nữa! Lôi Điện gì đó! Ngươi đích thực là rất lợi hại! Ta không chơi nữa! Hiện tại bản quân sẽ tự bạo! Ta sẽ kéo theo đại quân của nhân loại các ngươi chết chung! Sứ mệnh của ma tộc chúng ta như vậy cũng có thể hoàn thành rồi! Ma hoàng đại nhân! Xin vĩnh biệt người!
Thân thể của Cái Thế Ma Quân liên tục bành trướng, khí tức hủy diệt tạo ra khiến cho trời đất cảm thấy run sợ , bất ngờ một hình bóng xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, Lôi Điện tướng quân hiện ra, đưa tay xuống, chụp vào đầu hắn cười gằn mà nói:
- Nói cho ma tộc của các ngươi biết, dưới trướng của Quang Minh Thánh Đế bệ hạ không phải Vô Địch lão tướng quân là người mạnh nhất! Ta mới chính là người mạnh nhất! Vô Địch lão tướng quân cho dù có thể đánh thắng ngươi cũng không thể ngăn cản ngươi tự bạo! Nhưng bản tướng quân không chỉ đánh cho ác ma vô địch như ngươi te tua, mà ở trong tay bản tướng, ngươi ngay cả cơ hội tự bạo cũng không có!
Bàn tay đưa ra chụp lấy, sức mạnh hủy diệt của Cái Thế Ma Quân liên tục bị hấp thu, hắn không những không thể tiếp tục bành trướng mà còn đang dần thu nhỏ lại, sợ hãi mà nói:
- Nhân loại! Ngươi là ai? Khi Mẹ sinh ra ta đã ban cho ta thần lực! Dưới trời đất này không kể thần linh, ta chính là người mạnh nhất! Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao lại có thể mạnh như vậy? Ngươi là ai...?
Cái Thế Ma Quân cứ như vậy hai mắt mở lớn, bị vị tướng quân đeo mặt nạ nhấn xuống rồi chết đi!
Ác ma quân đoàn nhìn thấy như vậy thì tức giận lẫn run sợ đồng thời gầm lớn. Mà ở bên trong cơ thể của Tà Vương, Ma Hoàng cũng thét gào:
- Không! Cái Thế Ma Quân! Ngươi không thể chết! Không được chết! Không! Tà Vương! Thả ta ra! Ta phải gϊếŧ chết ngươi! Gϊếŧ chết tất cả các ngươi!