Thiên Cổ Thần Văn

Chương 23: Chính truyện thiên (23) - Cái Thế Ma Quân


Bản thân Ma Hoàng đã bị Tà Vương thi triển bí pháp phong ấn vào bên trong trái tim.

Hắn đã chiến thắng thần linh tối thượng Đại Năng Chi Thần của nhân loại được Quang Minh Thánh Đế triệu hồi về. Nhìn Quang Minh Thánh Đế trọng thương gục xuống trước mặt, những tưởng rằng hi vọng của nhân loại đã hoàn toàn bị dập tắt, ác ma quân đoàn của hắn đã chiến thắng hoàn toàn có thể dễ dàng càn quét toàn bộ nhân loại khỏi đại lục thì Ma Hoàng tối thượng của địa ngục bất ngờ bị Tà Vương phản bội phong ấn vào Tà Ác chi tâm không thể thoát ra.

Ma Hoàng lúc này bị trọng thương, vẫn là Tà Vương lựa chọn thời điểm ra tay quá khéo léo. Có điều bí pháp thần cấp của hoàng tộc Đại Vũ mà Tà Vương thi triển có thể phong ấn sức mạnh để đổi lấy phòng ngự vô địch khiến cho Ma Hoàng đang bị trọng thương bị giam giữ trong thời gian ngắn...

.

Nhưng Ma Hoàng không quá lo lắng bởi vì hắn còn có sự chuẩn bị khác...

Lúc này đúng như dự liệu trong sương khói vô hình, một hơi thở đáng sợ như ẩn, như hiện cuối cùng cũng đã lộ rõ, một ác ma với thân thể lực lưỡng tỏa ra khí tức cường đại ngửa đầu lên trời gầm thét:

- Ha ha ha ha! Tà Vương! Ta đã vốn biết nhân loại các ngươi không phải là thứ gì tốt đẹp! Có điều chỉ cần có Cái Thế Ma Quân ta ở đây! Chỉ một mình ta cũng có thể khiến cho quân đội của nhân loại các ngươi biến mất mãi mãi! Tất cả các ngươi! Đều phải chết!

Nói xong, con ác quỷ to lớn phóng mình qua biển lửa ma hỏa đáng sợ, ngọn lửa liếʍ lên thân thể của hắn không thể tạo thành một chút thương tổn, một vài con ác quỷ gầm thét lao tới bị nó dễ dàng xé xác!

- Nhân loại phản bội! Dù đã chết đi rồi vẫn là những linh hồn phản bội đáng ghê tởm! Các ngươi tất cả hãy chết đi! Chết đi!

Tà Vương nghiến răng ra lệnh cho nữ cung tiễn thủ phía dưới:

- Khánh Linh! Ra tay!

Nữ cung tiễn thủ áo đen xinh đẹp lập tức rút ra trương cung, một mũi tên từ Diệt Thế Yêu Cung xé gió phóng tới kèm theo ma hỏa và yêu khí cuồn cuộn đáng sợ. Chỉ thấy ác ma to lớn tên gọi Cái Thế Ma Quân kia tiếp tục gϊếŧ chết ác quỷ cản đường quay người lại, há miệng ra mà cắn xé lấy mũi tên.

Yêu lực cuồn cuộn tỏa ra hóa thành những cánh tay cào cấu bị nó nhai ngấu nghiến rồi tan biến:

- Khà khà! Diệt thế yêu cung! Ngươi gãi ngứa cho bản quân sao?

Thanh cung trên tay nữ tử tỏa ra khói đen, huyễn hóa thành một khuôn mặt dữ tợn, thét gào rồi lượn lờ quanh cơ thể của nàng:

- Chủ nhân! Dùng thọ nguyên của ngươi đổi lấy sức mạnh gϊếŧ chết nó!

Có điều nó rất mạnh! Nếu muốn tạo thành thương tổn cho nó, ít nhất phải hao phí một nửa thọ nguyên của người!

Đang trong lúc nữ tử đau lòng suy nghĩ thì âm thanh của Tà Vương vang lên:

- Không cần!

Nàng nghe vậy cũng thu tên lại.

Tà Vương nhìn về phía của Quang Minh Thánh Đế nghiến răng nói:

- Quang Minh Thánh Đế! Đây đều là tại ngươi? Nếu như ngươi không để Vô Địch lão tướng quân chết một cách uổng phí thì hiện tại đã có người ngăn cản được hắn rồi!

Hiện tại... Chỉ có thể trông cậy vào định mệnh mà thôi!