Thiên Cổ Thần Văn

Chương 20: Chính truyện thiên (20) - Bản đế không được phép thất bại!

Ở bên này Ma Hoàng gào lên điên cuồng, giống như mất đi lý trí. Hắn tung quyền hướng đến Quang Minh Thánh Đế đang bị trói buộc bởi luồng ánh sáng của pháp thuật triệu hồi mà gầm lên:

- Cái gì là anh hùng tuyệt thế! Quang Minh Thánh Đế khốn kiếp! Ngươi triệu hồi lực lượng đến từ thế giới khác đe dọa đến mẹ! Nhân loại đúng là không có thứ gì tốt đẹp! Bản hoàng phải giết chết ngươi! Băm vằm ngươi! Giết chết toàn bộ nhân loại ti bỉ các ngươi! AAA!

Chỉ thấy lúc này Đại Năng đã lao tới Ma Hoàng. Nắm tay của hắn tóm chặt lấy nắm đấm của Ma Hoàng! Thần ma đối kháng bằng tất cả sức mạnh không hề chừa lại. Trời đất rung chuyển trước sức mạnh khổng lồ của họ. Hắn mặc cho cơ thể thần thánh của mình rướm máu, hai bên tung ra những cú đấm kinh khủng bằng tất cả sức mạnh của mình. Thần lực và ma lực cuồn cuộn triệt tiêu không ngừng nghỉ. Uy thế hủy thiên diệt địa.:

- Ma tộc rác rưởi! Bản thần ở đây! Chưa đến lượt ngươi giết hại anh hùng của nhân loại!

Ma Hoàng gầm lên, tung ra một quyền mạnh nhất bất kể sống chết hướng tới Đại Năng:

-Thần thánh ngu muội! Ngươi phải chết!

Đại Năng vậy mà không tránh né, đánh ra một quyền mạnh nhất của mình hướng tới Ma Hoàng hét lên!:

- Chết không sao! Đổi mạng với ngươi là được!

Hai người dùng hai đấm kinh khủng đâm xuyên qua cơ thể của nhau, khiến cho bản thân bị lùi lại mà gục xuống. Một lúc sau Đại Năng từ từ đứng dậy. Nhìn Ma Hoàng nằm im bất động. Cơ thể của hắn nhấp nháy, khi hiện khi tắt. Giọng nói suy yếu đến tận cùng:

- Tiểu anh hùng! Thế giới này bài xích thông đạo của bản thần khiến ta không thể định vị được không gian kêu gọi tiếp viện! Nhưng bản thần đã tận lực! Chỉ tiếc rằng ta là do người thiêu đốt máu huyết và sinh mạng triệu hồi tới! Tiêu hao sinh mệnh chi lực của ngươi để đổi lấy sức mạnh. Nếu ta tiếp tục chiến đấu! Ngươi hẳn sẽ phải chết đi! Khi đó ta cũng sẽ tan biến! Bây giờ bản thần đã đến lúc phải trở về! Bản thần sẽ cắt đứt triệu hồi chi quang, bản thân ta sẽ gánh lấy phản phệ, mà ngươi sẽ chịu ít đi một phần hao tổn! Đây đã là điều tốt nhất mà bản thần có thể làm! Anh hùng của nhân loại! Ngươi hãy kiên trì! Nhất định thắng lợi cuối cùng sẽ thuộc về chính nghĩa!

Thông đạo triệu hồi lại mở ra, một lực hút thần bí đưa Đại Năng tan biến trở lại không gian vô tận. Ánh sáng dần tan biến. Trong giờ phút cuối cùng trước khi biến mất, hắn mở lớn đôi mắt, cơ thể run rẩy, nhìn thấy Ma Hoàng đang từ từ đứng dậy, nhìn thấy Quang Minh Thánh Đế đang lững thững từng bước tay cầm thánh kiếm tiến lên phía trước đối mặt với kẻ thù đáng sợ đến cùng cực. Anh hùng của thế giới này cơ thể đang bị trọng thương làm sao có thể chống lại được một ma hoàng đáng sợ như vậy.:

- Ma Hoàng! Ngươi vẫn còn sống! Khốn kiếp! Sử dụng sinh mệnh của ta! Mở ra thông đạo! Bản thần cần sự chi viện! Bản thần cần sự chi viện!

Một thông đạo yếu ớt được mở ra nhưng ngay khi cánh cửa bắt đầu khó khăn để khởi động, thiên địa lại rung chuyển gào thét giận dữ. Chỉ thấy Ma Hoàng gầm lên:

-Ngoại lai vi giả! Cút!

Ma lực thoát ra theo tiếng hét mạnh mẽ giống như một cơn lốc khủng khiếp đánh tan thông đạo vừa mới kịp hình thành, cơ thể của Đại Năng nhanh chóng bị hút trở lại trở về với không gian vô tận. Chỉ còn lại tiếng gào thét không cam lòng của hắn vang vọng trong không gian sâu thẳm.

Đại Năng bị cưỡng chế biến mất, Quang Minh Thánh Đế lại một lần nữa nhận lấy trọng thương phun ra một ngụm máu tươi, gục xuống, chàng quỳ một chân dùng kiếm chống trên mặt đất để không gục ngã. Ma Hoàng cười lớn:

- Nhân loại! Thần thánh bảo hộ cho các ngươi đã không còn nữa! Các ngươi lấy gì để ngăn cản chiến thắng của bản hoàng! Ha! Ha! Ha! Ha!

Quang Minh Thánh Đế hét lên một tiếng, phi thân lên! Ánh sáng từ cơ thể chàng tỏa ra chói lọi bao phủ toàn trường, một kiếm toàn lực chém ra dốc hết tất cả sức mạnh, kiếm quang tung hoành, uy thế vô cùng đáng sợ, chỉ thấy Ma Hoàng tiện tay đánh ra một chưởng, kiếm quang tan nát, hắn nhìn Quang Minh Thánh Đế bị chưởng kình chấn bay ra ngoài trăm trượng, nằm gục xuống đất mỉm cười uy nghi nói:

- Quang Minh Thánh Đế! Ngươi muốn chiến với ta? Bản hoàng biết trong nhân loại ngươi là tồn tại rất mạnh! Nhưng so với thần linh của các ngươi mà nói ngươi yếu hơn hắn không biết bao nhiêu lần! Ngay cả hắn cũng không phải đối thủ của bản hoàng! Mặc dù bản hoàng đang bị trọng thương, nhưng ngươi nghĩ một kẻ nhân loại như ngươi có thể thắng được thần minh như ta?

Quang Minh Thánh Đế lững thững đứng dậy, lau máu trên miệng, đưa kiếm ra về trước:

- Bản Đế không biết mình có thể thắng hay không! Nhưng bản đế biết rõ một điều: Bản đế không được phép thất bại!