“Không phải anh ta chết rồi chứ?”
“Ai biết được, mạng sống của thỏ rất mong manh, nếu nó chết thì chỉ cần tìm một cái xó rồi vứt đi là được!"
"Không sai, dù sao hôm nay cũng là ngày kỷ niệm của Đại học Q nên sẽ không có ai để ý đến nó đâu——"
Chóng mặt quá, đau đầu quá...
Bên tai anh vang lên những âm thanh ồn ào, Úc Chu tỉnh lại từ sau cơn choáng váng rồi chậm rãi mở mí mắt nặng trĩu lên.
Có mấy người đàn ông cao lớn và cường tráng đang đưng trước mặt anh, trên mặt mỗi người đều mang theo vẻ mỉa mai hoặc hung ác, bên cạnh còn có nửa thùng nước đang được đặt ở trên mặt đất.
Cả người Úc Chu ướt nhẹp như thể vừa bị rơi xuống nước.
Anh chỉ mất hai giây để có thể nhận ra – anh đã đến một thế giới mới rồi.
Tình hình hiện giờ của bản thân anh không được ổn lắm và trông những người đang cản anh cũng đều là những kẻ xấu xa.
Không thể quan tâm đến dòng chảy của thế giới nữa.
Anh phải thoát khỏi hoàn cảnh khốn khổ này trước đã.
Nam sinh dẫn đầu nhìn thấy Úc Chu ngã gục ở trên mặt đất còn ngẩng đầu lên nhìn mặt hắn một cái nhưng sau đó lại cúi đầu bất động thì còn tưởng rằng con mồi mà hắn trêu đùa đã ngất đi nên không nhịn được mà bước đến phía anh.
Hắn đưa tay ra và muốn chạm vào mặt Úc Chu.
Nhưng thứ nhô ra từ ống tay áo của hắn lại là một đôi móng vuốt sắc nhọn phủ đầy lông màu nâu giống như một loài thú săn mồi hung dữ nào đó.
Úc Chu không khỏi choáng váng, anh lập tức ý thức được rõ ràng bàn tay này không phải là bàn tay của con người.
Rất rõ ràng, đây cũng không phải là thế giới hiện đại bình thường.
Anh cảm thấy rất lo lắng nhưng anh đã bình tĩnh lại một cách nhanh chóng.
"Chết tiệt.” người đàn ông hung ác duỗi ra móng vuốt sắc bén của dã thú ra: “Ta xem sau này ngươi còn dám xuất hiện ở trước mặt chúng ta nữa không!"
Chính là lúc này!
Úc Chu lập tức ra tay, anh triệu hồi ớt bột trong ba lô của hệ thống rồi đột nhiên giơ về phía mắt của người đàn ông.
Đồng thời còn cười nhạt ở trong lòng.
Đó còn là ớt bột cay đến mức biếи ŧɦái mà anh không thể ăn được đấy.
Cơ thể này là bị hệ thống cưỡng ép đưa vào để nằm vùng trong thế giới này, mặc dù cơ thể này cũng không phải là của anh nhưng anh cũng không đành lòng nhìn nó bị đám người này ức hϊếp thảm hại như vậy.
Đúng như anh dự đoán, quả nhiên ớt bột đã văng đầy mặt của người đàn ông.
Người đàn ông đó hoàn toàn không ngờ rằng Úc Châu sẽ phản kháng lại nên đã không hề có một chút phòng bị nào, và vì thế hắn đã lập tức có một cảm giác nóng rát ở trong mắt.
"A —— "
Người đàn ông hét toáng lên, móng vuốt sắc nhọn của hắn biến thành bàn tay của con người, hắn muốn dụi mắt, nhưng từ mắt đến mũi của hắn đều đang bỏng rát, hắn mất đi phương hướng rồi va vào bức tường bên cạnh mạnh đến nỗi hắn cảm thấy choáng váng vô cùng.
Kết quả như thế này chính là kết quả tốt nhất rồi, Úc Chu bám vào bức tường bên cạnh rồi đứng dậy.
Rõ ràng trông chàng trai tóc đen bị rất gầy yếu nhưng giờ phút này anh lại khiến người ta cảm thấy sợ hãi mà không thể giải thích được.
Hai con người thú còn lại đã mất đi thủ lĩnh và đang trố mắt nhìn nhau, cuối cùng ánh mắt của chúng trở lên hung ác và đồng loạt lao về phía Úc Chu.
Những móng vuốt sắc nhọn lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
Úc Chu đứng im tại chỗ trông như thể anh đã bị hóa đá vậy.
Hai người kia càng đắc ý hơn nên lại càng lao đến nhanh hơn.
Nhưng chỉ một giây trước khi bọn họ có thể chạm vào chàng trai thì Úc Chu lại đột nhiên biến mất khỏi nơi đó.