Tống Dĩ Minh vẫn còn hơi lo lắng gọi Cao Đăng lại.
Cao Đăng nói với hắn, dù cư dân mạng có nghi ngờ cũng sẽ không có chuyện gì.
Qua một thời gian sẽ quên chuyện này.
Trong giới này một tin đồn đè một tin đồn xuống là chuyện bình thường.
Làm tôi không ngờ đến chính là vì cọ nhiệt của chuyện này mà Cao Đăng thật sự để ba người chúng tôi quay chụp một bộ điện ảnh.
Vì để tẩy trắng cho Tống Dĩ Minh mà kịch bản còn cho cả giả thiết là phát hiện bản thân mắc bệnh ung thư mới cố ý gọi Nhϊếp Khê đến để làm tôi hiểu nhầm anh ta sau đó rời đi.
Chi phí điện ảnh cũng không cao, thời gian quay chụp cũng không dài.
Thời gian chiếu cũng đúng thời điểm gameshows tôi cùng Tống Dĩ Minh tham gia chiết xong.
Nhiệt độ thảo luận trên mạng cực cao.
Điện ảnh lấy được thành tích không tồi.
Mà tôi đạt được giải nữ chính xuất sắc nhất, từ mục tìm kiếm bùng nổ.
Nhϊếp Khê là nữ phụ xuất sắc nhất.
Tống Dĩ Minh lại lần nữa đạt được giải nam chính xuất sắc nhất.
Một bộ điện ảnh vốn đầu tư ít cùng trương trình thực thế tăng ratings, vì một cái hiệp nghị mà tạo ra nhiều cái lợi khiến Cao Đăng rất vừa lòng.
Dưới sự điều khiển của Cao Đăng, chuyện Tống Dĩ Minh là thằng tồi rất ít khi bị nhắc tới.
Mấy tháng này, tôi trở lại công ty, sắp xếp cho ông xong đem người còn sót trong tập đoàn Ôn thị thuộc công ty giải trí của Tống Dĩ Minh đều đuổi đi.
Tìm người đại diện Dương Hồng của tôi đến quản lý, cô ấy vào giới này đã nhiều năm, nhân phẩn rõ như ban ngày, ánh mắt chọn người không tệ, tạo ra không ít người mới.
Vì không hợp với công ty lúc trước làm nên hẹn gặp một mình tôi.
Dương Hồng chủ yếu là phụ trách ký hợp đồng với người mới có tiềm lực cùng với lựa chọn kịch bản.
Cô ấy mới tới mấy tháng mà đã ký được vài người mới.
Dựa vào chính chủ để lên kế hoạch, căn cứ vào tính cách và hình tượng của họ mà đưa qua video ngắn hoặc phim ngắn mà debut, cũng nhận một ít quảng cáo.
Mà tôi đem biệt thực của Ôn gia đi thế chấp đổi lấy tiền đem số nợ rối tinh rối mù mà Tống Dĩ Minh lúc trước dùng dang nghĩa công ty ký xuống sổ nợ trả hết, lại đảm bảo với công ty đối tác.
Chỉ cần Ôn Tuế Tuế này còn ở đây dù một ngày cũng tuyệt đối sẽ không nợ.
----
Mấy ngày gần đây tôi vì kéo đầu tư cho công ty mà biết được Hoắc Vực thái tử gia của của tập đoàn đỉnh cấp hào môn Hoắc thị sẽ về nước.
Đúng lúc anh ta sẽ đi tham gia một hoạt động tiếc rượu về châu báu.
Tôi bảo Dương Hồng hãy liên hệ sau rồi đυ.ng phải Nhϊếp Khê trong phòng hóa trang phía sau sân khấu.
Người trong vòng đều biết Nhϊếp Khê là thịt đầu tim của ảnh đế Tống Dĩ Minh, quan hệ rất tốt với ông chủ công ty, quan hệ rộng.
Vài nữ minh tinh vây quanh Nhϊếp Khê nịnh nọt, nhìn thấy tôi vào trong phòng hóa trang liền sôi nổi nói móc:
"Khê Khê này, gần đây tôi mới biết được loại chó mèo nào cũng có thể nhận được nữ chính xuất sắc nhất".
"Đúng thế, kỹ nữ tâm cơ cố ý hãm hại, đi trúng vận cứt chó, cũng không biết xấu hổ mà lên sân khấu nhận thưởng".
"Mọi người không biết rồi, vài đứa fans kia của cô ta còn nói cô ta là thiên kim của công ty rách nát nào đó, cười chết".
Nhϊếp Khê nghe tâm trạng sung sướиɠ cười nói:" Ai biết được nha, bạn tôi lúc trước làm giám khảo nói có rất nhiều người không dựa vào thực lực vẫn lấy được giải thưởng".
Tôi ngồi trước gương trang điểm rất đồng tình với điều Nhϊếp Khê nói gật gật đầu:" Nhϊếp Khê, cô không hổ là người tiến vào giới này nhiều năm, thế mà cũng biết được ảnh đế này, nam chính kia đều là đi cửa sau mới có được".
Sắc mặt Nhϊếp Khê thay đổi:" Ôn Tuế Tuế, cô đúng là loại cho mặt mà vẫn không biết xấu hổ, nếu không phải là ảnh hậu thì làm gì có ai nhận ra cô?"
"Đúng vậy, cô có đi cửa sau không, muốn người ta không biết thì mình đừng có làm".
" Quan hệ của Khê Khê trong vòng này không ai không biết rõ, loại người như cô mấy cái thủ đoạn rách nát cũng chỉ lừa dối được mấy đứa fans kia của cô".
Nhϊếp Khê rất hưởng thụ khi một số người tâng bốc nói giúp cô ta, sắc mặt dần hồng hào hơn.
Trong đó người kiêu ngạo nhất tên Đinh Phỉ, lúc trước là người mẫu, gần đây quay một bộ web drama mới bắt đầu nổi tiếng.
Còn hai người khác là đàn em cùng công ty với Nhϊếp Khê tên Diệp Nhân và Liêu Tĩnh Tĩnh.
Tôi lười biếng quay đầu nhìn về phía ba người kia:
"Nếu quan hệ Nhϊếp Khê rộng như thế, mấy người phải tâng bốc cho tốt vào nói không chừng giải nữ chính xuất sắc nhất lần sau lại là mấy người đấy".
"Đúng rồi, nịnh nọt cho tốt chắc cũng không đến lượt mấy người đâu, dù sao quan hệ Nhϊếp Khê rộng như thế cũng chỉ nhận được nữ phụ xuất sắc nhất".
Bị tôi nói cho mặt mấy người bọn họ lúc xanh lúc trắng.
Đặc biệt là Nhϊếp Khê, bởi vì tôi nói ra chuyện cô ta là nữ phụ xuất sắc nhất chuyện cô ta luôn để nặng trong lòng.
Lúc đó cô ta vốn không muốn làm vai phụ cho tôi.
Nếu không phải vì hình tượng của chính bản thân mình thì làm gì có chuyện cô ta chịu đồng ý diễn.
Biểu cảm của Nhϊếp Khê dần dần mất khống chế, một tay gạt đồ trang điểm trên bàn ra, cô ta đứng trước mặt tôi dữ tợn nói:
"Ôn Tuế Tuế, mày đúng là loại cho mặt mà không biết xấu hổ, cái công ty rách nát kia của mày lăn lộn như thế nào cũng chẳng được tích sự gì, còn có mấy cái người mới kia, chỉ cần có tao ở đây đừng mơ mà nhận được đại ngôn nào".
*Đại ngôn: đại diện/quảng cáo cho các thương hiệu, sản phẩm.
Bối cảnh của Nhϊếp Khê tôi đã nghe Dương Hồng nói qua đại khái, cô ta vào giới giải trí nổi tiếng rất nhanh, không ít người trong vòng nói cô ta cùng ông chủ công ty dây dưa.
Nhưng vị ông chủ này có một bà vợ quản nghiêm.
Nhϊếp Khê mới lấy được tài nguyên từ chỗ ông chủ kia xong liền quay đầu bám vào Tống Dĩ Minh.
"Như thế à? Cô theo hình tượng trong sáng ngây thơ, muốn buông bỏ hình tượng đi đoạt lấy web drama của người mới công ty tôi?"
"Thật ra cũng không cần phải cướp, cô muốn quay web drama tôi để Dương Hồng giới thiệu chút tài nguyên cho cô nhé".
Nhϊếp Khê nghe xong liền trực tiếng bùng nổ, Tống Dĩ Minh không ở đây cô ta liền không thèm giả vờ, một tay tóm lấy tóc tôi, tôi dùng sức dẫm xuống chân cô ta một phát, trở tay cho cô tay một cái tát.
Ba người khác định lên hỗ trợ, tôi lạnh mắt:" Đinh Phỉ, lễ phục trên người cô phải dùng chín trâu hai hổ phí sức mới mượn được nhỉ, giá trị thị trường cũng phải khoảng trên dưới 80 van".
Đinh Phỉ nghe tôi nói mà ngẩn người ra, cô ta chần chừ một lúc rồi trực tiếp lùi về phía sau hai bước.
Diệp Nhân cùng Liêu Tĩnh Tĩnh liếc mắt nhìn Nhϊếp Khê một cái, hùng hổ nói:" Ôn Tuế Tuế, cái loại đàn bà đanh đá như mày mà dám đánh Khê Khê, cô chờ mà bị phong sát rồi giải nghệ đi".
" Chuyện ngày hôm nay, ông chủ của chúng tôi nhất định không bỏ qua cho cô".
Nhϊếp Khê nhìn hai người chỉ mắng chứ không động tay động chân, hai tay đẩy bọn họ ra:" Diệp Nhân, Liêu Tĩnh Tĩnh các ngươi còn muốn ở lại công ty hoạt động thì tóm lấy Ôn Tuế Tuế cho tao, hôm nay tao nhất định phải dạy cô ta cách làm người".