Vạn Giới Đệ Nhất Chiến Trường

Chương 55: Đánh (1)

Trong Sóng Cảm Giác của cậu phát hiện được có một vài điểm đang di chuyển lại gần.

Hiếu quay sang ngay lập tức đâm về phía kẻ dẫn đầu. Chỉ tiếc hắn ta đã kịp thời né tránh.

Lúc này đây làm gì còn hình dáng của kẻ gặp khó, cầu cứu người khác. Hắn ta lấy từ trong túi đồ vũ khí của bản thân.

Sử dụng nó một cách điêu luyện, cơ thể bằng mắt thường có thể thấy to lớn hơn, vạm vỡ khỏe mạnh.

Hiro để ý đến điểm di chuyển cực nhanh lại gần nhưng không thấy nó ở xung quanh.

Chẳng mấy chốc đã đến gần Lục. Cậu chợt bừng tỉnh ‘nó không ở trên mặt đất mà ở dưới chân’.

- Lục ! Dưới chân.

Ngay khi nghe thấy đồng đội cảnh cáo, Lục nhanh chóng đưa ra quyết định. Cậu nhờ vào trực giác của mình để phán đoán khi nào kẻ tập kích sẽ đến gần.

Phần đất bên dưới chân vừa lay động Lục liền nhảy lên, tay phải cầm kiếm quét ngang, tay còn lại bắn tên.

Phần đất vừa mở ra, bóng đen chui lên liền đối mặt với thế công dồn dập. Hắn ta trơn trượt như cá trạch, lần nữa chui xuống lòng đất.

Nhưng cơ thể đã dính phải tổn thương, nhát kiếm hắn ta chặn được, mũi tên thì không.

Ở khoảng cách không xa, tên đó lại chui lên, bụng hắn đã bị thương, một tay ôm vết thương, một tay khác định uống thuốc.

Hiro và Lục chắc chắn sẽ không để hắn ta làm vậy.

Ở bên này, Đức Cảnh gắt gao nhìn kẻ lừa gạt, Hiếu không nói không rằng quyết định kẻ nằm dưới tảng đá.

Cậu chỉ kịp thời thấy tên kia cười khẩy khinh thường liền bị đánh bay ra ngoài.

Đức Cảnh lo lắng gọi, rồi nhanh chóng rời xa :

- Hiếu ! Em có ổn không ?

Hiếu bị đánh bất ngờ nhưng theo bản năng vẫn kịp giơ kiếm đón đỡ khiến bản thân chịu ít tổn thương.

Đức Cảnh định lùi về sau thì người đàn ông giống như đội trưởng nhóm người, cũng là kẻ lừa gạt họ bám sát theo sau.

Hắn ta sử dụng vũ khí là lưỡi liềm được nối đuôi quả cầu sắt bằng dây xích. Một món vũ khí mang tên Kusari-gama.

Tay phải vung quả cầu sắt theo đường hình tròn thẳng, đến lúc thích hợp hắn ta ném mạnh về phía đầu Đức Cảnh.

Anh ta vội vàng giơ khiên lên che chắn, lực ném mạnh đến nỗi khiến cơ thể Đức Cảnh bị lùi về phía sau ‘Kẻ này ăn gì mạnh thế’.

Hiếu bị đánh bay ra ngoài lập tức ổn định thân hình trên không, tiếp đất bằng hai chân theo kiểu nửa quỳ.

Cậu trả lời câu hỏi của Đức Cảnh :

- Ổn nhưng mà là ổn lòi lìa anh ơi.

Thứ vừa đánh bay cậu chính là một tên Người Đá thuộc Á Nhân Tộc, hình dạng người nhưng khắp cơ thể đều là đá từ trong ra ngoài.

Hắn ta chính là hòn đá lớn đè lên mồi nhử, ở khoảng cách gần Hiếu dù cẩn thận cũng không thể ngờ đến bản thân sẽ bị hòn đá tập kích.

Nhìn thấy tên người đá và tên đàn ông thấp bé làm mồi nhử nhanh chóng ổn định, rồi lao lên cùng đội trưởng vây công Đức Cảnh, Hiếu liền chạy lại.

Trận đấu chính thức nổ ra, năm đối bốn, bên Hiếu bốn người, bên họ năm người. Vì lẽ bên Hiro và Lục vừa bị tập kích bởi một tên Xạ Thủ.

Hiếu nhanh chóng suy nghĩ trong đầu, máu trong người của cậu dường như sôi trào, mạch suy nghĩ chạy nhanh hơn bao giờ hết.

Bên cậu đang là hai đối ba, bên Lục tuy là hai đấu hai nhưng Xạ Thủ chắc chắn sẽ không để lộ vị trí.

Đối lại hắn ta sẽ ẩn mình, chạy xung quanh bắn lén gây áp lực, quấy nhiễu.

Tên còn lại sẽ phải đối mặt với việc chịu áp lực mạnh nhất từ Hiro và Lục trong khoảng thời gian đó.

‘Phe bên kia sẽ để một tên từ bên mình và Đức Cảnh sang yểm trợ. Tình huống lúc đó là hai đối hai và một kẻ hỗ trợ nguy hiểm. Không thể để chuyện đó xảy ra, phải nhanh chóng gϊếŧ chết tên Xạ Thủ cắn trộm’.

Hiếu sử dụng Tốc Độ Đột Phá liên tục để tiến lên, Đức Cảnh liên tục lùi xuống, còn phe kia nhanh chóng dâng lên.

Khi cậu đến gần Đức Cảnh, anh ta lập tức dừng lại, không tiếp tục lùi mà chạy thật nhanh về ba kẻ đối diện.

Hiếu nhảy lên lưng Đức Cảnh, tên thấp lùn đột nhiên bẻ hướng chạy về phía Hiro và Lục.

‘Đúng như dự đoán’.

Đang trong động tác đạp lên lưng Đức Cảnh, Hiếu bật mạnh về phía kẻ thù. Nếu để hắn gia nhập chiến trường bên kia, chắc chắn sẽ thua.

Điều đó không thể nghi ngờ. Nhưng cậu đã đoán được, trận chiến này vẫn chưa ngã ngũ.

Cơ thể Hiếu bay lên trên không trung, hai tên đối diện Đức Cảnh vốn tập trung về phía trước, căn bản không chú ý đến.

Tên thấp lùn quay lưng lại, di chuyển nhanh chóng càng không có khả năng.

Trên không Hiếu như bóng ma, nhẹ nhàng tiến lại gần. Một lần Tốc Độ Đột Phá trên không, Xích Đen phóng ra quấn chặt lấy cổ kẻ thấp bé.

Tên lùn đang chạy nhanh bị xích quấn cổ kéo mạnh về sau mặt đỏ bừng, khó chịu, không thể thở vì cổ họng bị xiết gắt gao.

Khục…Đó là âm thanh nhỏ bé từ cổ họng hắn phát ra. Hiếu ở trên không giật mạnh, lôi kéo kẻ thù lại gần.

Lang Nhân Kiếm Pháp !

Thức Thứ Ba: Tam Lang Trảm.

Ba đầu sói lao ra đâm mạnh vào cơ thể khiến chân và tay hắn ta bị thương nặng.

Ánh sáng lưỡi kiếm lóe lên. Xoẹt…một tiếng ngọt ngào, đầu tên thấp lùn bay lên cao, máu phun ra tung tóe, khuôn mặt hắn ta còn dư âm của nỗi thống khổ không thể tan.

Hai tên vốn đối mặt với Đức Cảnh, nhận thấy điều bất thường, vội quan sát đồng bạn nhưng đã quá muộn.

Thứ họ thấy chỉ còn thân thể bị đứt lìa đầu ngã xuống đất, đầu hắn ta bị văng ra xa.

Tên đội trưởng hơi hoảng loạn chút nhưng nhanh chóng cả hai tấn công Đức Cảnh dồn dập.

Đó là tâm lý của những kẻ sống sót, thay vì đau thương, mất bình tĩnh vì đồng đội bị gϊếŧ chết họ sẽ tập trung hơn vào cuộc chiến.

Đức Cảnh không dám khinh thường, đối mặt với cuộc tấn công mãnh liệt, anh ta quả quyết sử dụng Thiên Phú Cuồng Nộ Chiến Sĩ.

Người đá giơ tay đập mạnh từ trên cao xuống, tay trái anh dùng sức đẩy mạnh sang một bên.

Chân phải đá vào khớp đầu gối, tay phải cầm đao giơ đỡ đòn ném cầu sắt của tên đội trưởng.

Quả cầu sắt quấn chặt lấy đao của anh ta nhưng Đức Cảnh lập tức buông bỏ thanh đao, dùng rìu đập vào đầu tên người đá đang khuỵu chân xuống đất.

Cả quá trình trận đấu này diễn ra vô cùng nhanh, chỉ mất vài giây.

Đức Cảnh xử lý tình huống vô cùng tốt, đó là tác dụng ẩn của Thiên Phú, tiến vào trạng thái chiến đấu đỉnh cao.