Vạn Giới Đệ Nhất Chiến Trường

Chương 49: Rắn Hoa (2)

Đức Cảnh sốt ruột lo lắng :

- Giờ sao đây, ta cần phải tìm Hiếu trước khi quá muộn.

Hiro gật đầu, Lục tỉnh táo hơn :

- Bây giờ chúng ta muốn đi tìm Hiếu cách nhanh nhất là tìm đến sinh vật đang trú ngụ trong mạng lưới hang động khổng lồ này. Điều này không quá khó chỉ cần chúng ta cứ dò xét quanh bên ngoài chắc chắn sẽ tìm ra manh mối.

Lúc nãy họ chọn cách đi sát vào tường và di chuyển đến chỗ gần nhất nên thời gian đi rất ngắn nhưng bên trong đây lại là không gian vô cùng lớn.

Thảm thực vật phong phú, thậm chí có cả cây có thể sống ở trong bóng tối không cần quang hợp.

Ba người quyết định đi đến trung tâm, tuy nguy hiểm nhưng đây là cách nhanh nhất và họ đánh cược sinh vật này không quá mạnh vì nếu nó mạnh đã không đánh lén.

Nhưng họ không biết Hiếu thật sự chưa bị bắt đi quá xa, cậu bị một con rắn khổng lồ đè lên trên người, lưỡi nó quấn chặt xung quanh để cậu không bị la hét.

Mùi hôi tanh tưởi đó khiến Hiếu dường như thấy mình chết ngay lập tức, sức nặng của con rắn cũng khiến cơ thể cậu bị đè nèn khó chịu.

Khi tập kích Hiếu nó đã lao đến, tốc độ của nó quá nhanh và Hiếu không kịp phát hiện nên khi tỉnh hồn đã thấy mình bị đè xuống đất.

Con rắn vừa tấn công xong liền phong bế con mồi gắt gao, đồng thời lấy thân mình che chắn.

Cơ thể của nó có thể đổi màu hòa nhập với không gian xung quanh nên Lục không thể nhìn ra.

Con rắn cứ thế bịt miệng Hiếu và lôi cậu đi xa một quãng. Về phía bên kia Hiro đang sử dụng Thiên Phú Sóng Cảm Giác chạy xung quanh tìm kiếm.

Nhân lúc ba người quay sang chỗ khác, con rắn vội vàng lôi kéo Hiếu rất nhanh. Vì hơi thở của con rắn kèm theo sự tê liệt nên dù hai tay không bị gò bó nhưng Hiếu lại không thể tấn công con rắn.

Trong phút nguy hiểm cậu nghĩ ra cách để cứu lấy bản thân mình. Từ trong túi không gian Hiếu vứt ngọn đèn đã được phát sáng sẵn.

Ánh sáng khiến cả không gian đen tối bừng lên, ba người kia ở xa nhanh chóng nhận ra được điều đó.

Họ ngay lập tức nhìn thấy Hiếu bị một con rắn khổng lồ kéo lê trên tường. Con vật biết bản thân bị bại lộ nên càng thêm ra sức.

Lục chứng tỏ tài thiện xạ của mình bằng cách bắn ba phát nỏ đều trúng đích con rắn mà không bị lạc vào Hiếu.

Hiro cũng muốn ngăn chặn con rắn nhưng vừa rút nỏ ra đã bị Đức Cảnh ngăn chặn :

- Thôi em. Trình thiện xạ của Lục ở đẳng cấp khác rồi, không bắt chước được đâu.

Thấy vậy Hiro liền nhanh chóng cất nỏ, Hiếu không biết bản thân đã được cứu một mạng.

Dù trình bắn cung của Hiro không tệ nhưng ở khoảng cách xa như vậy Hiro vẫn sẽ bắn trúng nhưng mà là trúng người Hiếu.

Con rắn bị thương đau đớn, cuống họng phát ra những tiếng ỉ ôi. Nhưng tốc độ của nó lại càng nhanh chóng, Hiếu bị nó lôi đi mất trước khi ba người kịp chạy đến.

Đức Cảnh giậm chân giận giữ :

- Để con súc sinh chạy mất rồi.

Lục trấn an :

- Nó bị thương rồi, vết máu sẽ lưu lại một chút dấu vết.

Ba người không thể bò lên tường nhưng đoán đại khái hướng đi và hang động con rắn đi qua có thể làm được.

Lục có kinh nghiệm và trực giác nên họ tìm được Hiếu chỉ là vấn đề thời gian nhưng nếu không nhanh thì Hiếu sẽ chết.

Hiro thi thoảng sẽ sử dụng Thiên Phú của bản thân để tìm sự may mắn có thể nhanh chóng tìm thấy con rắn.

Bán kính sử dụng giờ đây là 65 mét, có tác dụng rất lớn trong việc truy tìm nhưng không thể duy trì lâu.

Mỗi khi cảm thấy đầu óc bắt đầu choáng váng Hiro sẽ ngừng và khi hết mệt lại tiếp tục sử dụng.

Hiếu bị lôi mạnh trên nền đất khiến bộ giáp của cậu dính đầy bùn đất. ‘Mồm con này hôi quá’ là suy nghĩ hiện tại của cậu.

Vì đặc tính ngụy trang của nó, Hiếu có thể phán đoán đây là loài Rắn Hoa thường sống ở nơi ẩm ướt, sâu trong các hang động.

Cậu bị nó lôi về tổ, một không gian rộng lớn chứa đầy trứng rắn. Những quả trứng màu xanh đậm khiến cậu sởn gai ốc.

Quả nào quả nấy đều to bằng thân cậu, đã thế số lượng trứng rắn đếm sơ qua đã hơn trăm quả.

Con Rắn Hoa vứt cậu xuống đất, cơ thể Hiếu muốn phản kháng nhưng không thể, cậu đã bị mùi từ lưỡi con rắn làm cho tê liệt.

May sao nó rời đi ngay lập tức và để Hiếu ở lại một mình, nhưng chẳng mừng được bao lâu vì ngay lập tức có một con rắn khác đến thay thế vị trí.

Phán đoán sơ bộ có hai con Rắn Hoa trưởng thành và hàng trăm con rắn con chưa nở.

Một lúc sau, con rắn bị thương quay trở lại với cơ thể đã lành lặn vết thương, nếu như không có một số đặc trưng riêng cậu còn tưởng nó là con khác.

Lòng mặc niệm cho bản thân vì nghĩ chúng sẽ cùng nhau san sẻ thức ăn. Hai con rắn đến gần nhau rồi tòm tem một lúc.

Hiếu thấy cơ thể mình hồi phục một chút, lòng thầm cầu nguyện chỉ một chút nữa bản thân sẽ lấy được thuốc giải độc và có thể phản sát lũ súc sinh này.

Đang suy nghĩ biện pháp ứng đối thì cậu lại bị chúng làm cho tê liệt một lần nữa. Đúng là khóc không ra nước mắt.

Hai con rắn quanh quẩn bên đống trứng cho đến khi những quả trứng lần lượt phát ra tiếng động.

À rồi ! Tin tức tốt là Hiếu sẽ không bị hai con rắn lớn ăn. Tin tức xấu là cậu sẽ bị hàng trăm con rắn con làm món ăn chào đời.